Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 4294 - Chương 4294 - Hoa Sen Mười Một Màu! Sự Điên Cuồng Của Vương Đằng! Hình Như.... Chơi Quá Trớn Rồi!

Chương 4294 - Hoa sen mười một màu! Sự điên cuồng của Vương Đằng! Hình như.... chơi quá trớn rồi!
Chương 4294 - Hoa sen mười một màu! Sự điên cuồng của Vương Đằng! Hình như.... chơi quá trớn rồi!

Trước đó lúc hắn bị sự bộc phát của năng lượng căn nguyên Hỗn Độn kia bao phủ, đã nghĩ tới điểm này.

Gương mặt khổng lồ kia tựa hồ cực kỳ tự tin đối với công kích của bản thân, sao hắn không tương kế tựu kế, thể hiện sự yếu đuối, sau đó lại nhân cơ hội bất ngờ phát động thế công của mình, như vậy mới có thể tiếp cận đối phương.

Hình như cảm giác được giáng xuống của uy hiếp, lúc này trong mắt, gương mặt khổng lồ kia, cuối cùng lộ ra một tia bối rối.

Ầm ầm ầm!

Hư không đang chấn động, Vương Đằng dung hợp với kiếm mang màu vàng, không ngừng chém ra cột sáng năm màu, xông về phía gương mặt khổng lồ kia.

Gào!

Trong mắt gương mặt khổng lồ kia cuối cùng xuất hiện tia bối rối, bộc phát ra rống giận, điên cuồng hấp thu nguyên lực bốn phía, không chỉ riêng nguyên lực Ngũ hành, ngay cả nguyên lực Phong, Lôi, Độc, Băng, Quang Minh và Hắc Ám đều bị hút vào trong miệng to của nàng.

Cột sáng năm màu kia ngày càng lớn mạnh, vài loại thuộc tính nguyên lực khác đều dung nhập trong cột sáng, làm cho màu sắc của cột sáng này dần dần tăng lên.

Vương Đằng nhất thời cảm giác được áp lực, lực cản trước đó trở nên cực kỳ khủng bố, làm cho tốc độ của hắn nhất thời chậm lại.

Hơn nữa trong nguyên lực thuộc tính khác nhau kia, các loại sức mạnh theo cột sáng trút xuống.

Lôi đình, phong nhẫn, hàn băng, kịch độc, Quang Minh, Hắc Ám......

Những sức mạnh này, nếu tùy tiện đổi một võ giả khác, không chừng đã bị đánh ra bã.

Nhưng mà Vương Đằng miễn cưỡng còn có thể ngăn cản.

‘Yêu Liên độc thể’, mở!

‘Hàn Băng Thánh thể’, mở!

‘Thể Lôi Linh’, mở!

‘Hắc Ám chi tâm’, mở!

‘Quang Minh Thánh thể’, mở!

Trong phút chốc, Vương Đằng lại lại mở ra năm loại thể chất, những thể chất này trừ Yêu Liên độc thể ra, cấp bậc đều còn chưa đủ cao, nhiều lắm chính là nhất giai đến nhị giai, về phương diện nâng cấp cường độ nhục thân, đương nhiên không bằng vài loại thiên phú thể chất trước đó hắn mở ra.

Nhưng dù sao chúng nó đều là thể chất cao nhất, lúc đối mặt với các loại sức mạnh thuộc tính, tính kháng mạnh, cũng không phải thiên phú thể chất bình thường có thể sánh bằng.

Cho nên sau khi Vương Đằng mở ra những thể chất này, năng lượng trong cột sáng kia, ảnh hưởng đối với hắn nhất thời giảm xuống không ít.

Sắc mặt Vương Đằng ngưng trọng, không dám chậm trễ, không ngừng phóng tới phía trước.

Rắc rắc rắc......

Từng tiếng vỡ vụn không chịu nổi sức nặng truyền đến, đồng tử của hắn co rụt lại, rõ ràng nhìn thấy trên kiếm mang có thêm từng vết rách rõ ràng.

Kiếm mang do Bá Hoàng thập nhị kiếm —— kiếm thứ tư bộc phát ra, giờ phút này rốt cục sắp không chống đỡ được.

Vương Đằng không có tâm tư đi để ý tới những điều này nữa, sắc mặt hắn căng chặt, chiến kiếm trong tay chợt đổi thành một thanh chiến đao.

Ầm ầm!

Trong nháy mắt kiếm mang vỡ vụn, một luồng đao mang chói mắt từ chiến đao trong tay hắn bùng nổ ra, thậm chí trên đỉnh đầu của hắn, hình như có một vòm trời màu vàng bao phủ ra, bao trùm hư không này.

Nguyên lực do mười một tinh cầu hội tụ đến đều bị ngăn cách trên không.

Một cảnh tượng này, kinh người đến cực điểm.

Ngay cả gương mặt khổng lồ kia cũng chuyển hướng, nhìn về phía trên đỉnh đầu.

Ầm!

Vương Đằng không chần chờ, nháy mắt kiếm mang tiêu tán, chiến đao trong tay ầm ầm chém ra, đao mang theo đó vào trong cột sáng phía trước.

Chiến kỹ cấp Thần, Hoàng Thiên nhất đao!

Một đao này không yếu hơn Bá Hoàng thập nhị kiếm kiếm thứ tư bao nhiêu.

Lĩnh vực Dung Cảnh và lực căn nguyên đều dung nhập trong đó, ở trên đao mang hiển hóa ra, phát ra uy năng khủng bố.

Ầm ầm!

Cột sáng lại một lần nữa bị chém mở, thân thể của Vương Đằng theo đó xông qua.

Ý chí hư không phỏng chừng làm sao cũng không ngờ, kiếm mang của Vương Đằng vừa mới bị đánh bại, không ngờ lại một lần nữa bộc phát ra đao mang lớn mạnh không kém gì kiếm mang đó.

Cho dù nàng không biết quá nhiều chuyện của các sinh linh khác, nhưng cũng biết, muốn nắm giữ một loại thủ đoạn đến mức cực kỳ lớn mạnh, cần tiêu phí bao nhiêu thời gian, mà sinh linh nhỏ yếu trước mắt này lại hoàn toàn vượt qua nhận thức của nàng.

Thủ đoạn của hắn hơi nhiều, hơn nữa mỗi một loại đều cực kỳ không kém!

Nàng không thể tưởng tượng, làm sao hắn làm được.

Gào!

Gương mặt khổng lồ đã không cách nào duy trì trấn định ban đầu, không ngừng phát ra tiếng rống giận, bộc phát ra lực hút đáng sợ, muốn hấp thu càng nhiều nguyên lực ngăn cản Vương Đằng đi tới.

Ầm! Ầm! Ầm......

Mười một tinh cầu kia dần dần sụp đổ, càng ngày càng nhiều đá vụn từ phía trên tinh cầu vỡ ra, lơ lửng trong hư không.

Thậm chí không ít đá vụn đã không cách nào bị trói buộc ở bốn phía tinh cầu nữa, bắt đầu bay tới chỗ sâu trong hư không.

Nhưng thậm chí như vậy, nguyên lực có thể bị hấp thu cũng càng ngày càng ít.

Bởi vì bộc phát trước đó, nguyên lực chứa đựng trong mười một tinh cầu đã không đủ.

Hơn nữa có sự ngặn cản của vòm trời màu vàng kia, con đường nàng hấp thu nguyên lực cũng bị cản trở, căn bản không cách nào dễ như trở bàn tay như trước.

Gương mặt khổng lồ kia nhất thời rơi vào hoàn cảnh lưỡng nan, hoặc là tiếp tục ngăn cản Vương Đằng, hoặc là phân tâm đánh bại vòm trời màu vàng phía trên đỉnh đầu.

Nhưng nhìn thấy Vương Đằng càng ngày càng gần, nàng căn bản không rảnh phân tâm chuyện khác.

"Ngươi sợ rồi!"

Lúc này, một tiếng quát lớn truyền ra từ trong miệng Vương Đằng, ánh mắt hắn tràn ngập sự chế giễu, lạnh lùng nhìn chằm chằm hốc mắt của gương mặt khổng lồ kia, và đối diện ý chí hư không sau lưng.

"Ngươi không phải cao cao tại thượng sao? Ngươi không phải chúa tể của hư không sao? Hiện tại...... sao lại sợ?"

Vương Đằng phát ra một trận cười khẩy, chiến đao trong tay thế như chẻ tre, không ngừng chém vào trong cột sáng, tới gần gương mặt khổng lồ, tạo thành lực áp bách không gì sánh kịp.

Khoảng cách song phương càng ngày càng gần......

Hư không xa xôi kia giống như rốt cuộc không thể ngăn cản bước chân và đao mang của Vương Đằng, giờ khắc này hắn như kiếm như đao, bộc lộ tài năng, ngay cả hư không này cũng có thể đâm ra một lỗ thủng thật lớn.

Gào!

Bình Luận (0)
Comment