Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 4340 - Chương 4340 - Thân Xác Khủng Bố! Các Người Hoàn Toàn Không Biết Sức Mạnh Chân Chính Là Gì! Quá Yếu! Hắn Là Vương Đằng!

Chương 4340 - Thân xác khủng bố! Các người hoàn toàn không biết sức mạnh chân chính là gì! Quá yếu! Hắn là Vương Đằng!
Chương 4340 - Thân xác khủng bố! Các người hoàn toàn không biết sức mạnh chân chính là gì! Quá yếu! Hắn là Vương Đằng!

Người xung quanh lại không nghĩ như vậy, ho dù là loài Hắc Ám tộc Ma Nham, hay là các thiên tài còn sót lại của học viện tinh không, giờ phút này đều ngơ ngác nhìn qua cột sáng kia, đầu còn chưa quay lại.

Chuyện gì xảy ra thế này?

Sao tự nhiên lại có một người chạy ra thế?

"Trận pháp truyền tống không gian? !" Ma Nham Phong nhìn lên cột sáng trước mặt, mở miệng nói.

"Trận pháp truyền tống không gian!"

Đám người cũng là những người có kiến thức, nghe thấy lời nói của con loài Hắc Ám này, lập tức kịp phản ứng.

Khó trách cái này cột sáng có lực không gian nồng đậm như vậy tràn ra.

Thì ra là trận pháp truyền tống không gian!

Chẳng lẽ là cứu viện đến rồi?

Lòng đám thiên tài của học viện tinh không lập tức chấn động, trong mắt lộ ra một ánh chờ mong, nhao nhao nhìn về phía cột sáng kia.

Có thể sử dụng trận pháp truyền tống không gian, chắc chắn không phải là võ giả bình thường.

Chẳng lẽ là... cường giả cấp Giới Chủ? !

"A? Đây là... loài Hắc Ám tộc Ma Nham!" Một giọng nói kinh ngạc truyền ra từ trong cột sáng còn chưa tan đi.

"Người nào, cút ra đây cho ta?" Ma Nham Phong nhìn bóng người bên trong chằm chằm cột sáng, âm thanh lạnh lùng nói.

"Ngươi nói ta ra, ta liền ra, vậy không phải ta rất mất mặt sao." Âm thanh kia bình tĩnh nói: "Ta không ra đấy, ngươi làm gì được ta?

"..." Đám người.

sao mà âm thanh này nghe lại nhây như vậy chứ?

"..." Ma Nham Phong.

Từ lúc nào lại có người dám nói chuyện với nó như thế?

"Làm càn!" Lúc này cuối cùng Ma Nham Đãng và Ma Nham Khách cũng có cơ hội ra sân, lập tức đứng ra, hét lớn một tiếng.

"Các ngươi đến đánh ta sao?" Âm thanh bên trong cột sáng nói.

"..." Ma Nham Đãng.

"..." Ma Nham Khách.

Đúng là bọn chúng rất muốn ra tay.

Đáng tiếc lực không gian trong cột sáng kia còn chưa kia còn chưa tan hết hoàn toàn, bọn chúng căn bản không dám tùy tiện tới gần.

Không gian truyền tống còn chưa hoàn toàn đến lúc kết thúc, làm như vậy đơn thuần là đâm đầu vào chỗ chết.

Đã từng có người không tin chuyện này, muốn nhân lúc không gian truyền tống chưa kết thúc đi nhờ một lượt, kết quả là đi nhờ được một nửa.

Có nghĩa là gì?

Chính là một nửa cơ thể xuôi gió mà đi, còn một nửa thì ở lại nguyên chỗ.

Có phải là rất thoải mái không?

"Giả thần giả quỷ, không gian truyền tống liền phải kết thúc, ta xem ngươi còn có thể trốn đến khi nào." Ma Nham Phong lạnh lùng nói.

"Không vội, nhường cho ngươi bay thêm lần nữa." Âm thanh kia rất bình tĩnh nói.

"..."

Một đám loài Hắc Ám tộc Ma Nham liền có cảm giác như đấm vào bông, cả người ắt có cảm giác khó chịu.

Ánh mắt Ma Nham Phong lộ một vẻ u ám, nhưng vẫn chưa nói thêm gì nữa, chỉ là ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm lên cột sáng trước mặt, chờ đợi lực không gian kia tan đi.

Vương Đằng đứng trong cột sáng, cũng không vội ra ngoài, ánh mắt hắn liếc nhìn bốn phía, lông mày hơi nhíu lại.

Rất khốc liệt!

Ở đây vừa đúng lúc xảy ra đại chiến?

Mà rõ ràng là bên phía vũ trụ Quang Minh thua, thua có hơi thảm.

Ánh mắt hắn lại đảo qua hai con cấp Ma Hoàng trung vị, nhìn thấy hai thân người nhìn như xác chết, quá thảm, bị đánh thành như vậy.

Xem ra thực lực của tộc Ma Nham này cũng không kém.

Lúc ở trong thế giới Hắc Ám, bản tôn Vương Đằng đã từng thấy qua loài Hắc Ám tộc Ma Nhan, thậm chí còn nhìn thấy qua bọn chúng đánh nhau.

Chủng tộc này chính là một chủng tộc kết hợp hoàn mỹ của Hắc Ám và hệ Thổ, còn thuần túy hơn so với loài Hỗn Huyết, là một chủng tộc cực kỳ mạnh mẽ, lực Hắc Ám và lực lượng hệ Thổ nắm trong tay không hề tầm thường.

Hơn nữa hắn từng đạt được thiên phú thánh khu Ma Nham của tộc Ma Nham, hiển nhiên biết rất rõ thiên phú của bọn chúng cuối cùng mạnh cỡ nào.

Có thể nói, thánh khu Ma Nham này so với Trọng Nham chi tâm trước đó hắn chiếm được còn mạnh hơn gấp nhiều lần.

"Ừm?"

Vương Đằng suy nghĩ trong lòng, tầm mắt đột nhiên bị bức tượng bằng băng cách đó không xa thu hút, đồng tử hơi co lại.

Mỡi nãy bức tượng băng này rõ ràng còn ở cách hắn không xa, bên cạnh cột sáng, nhưng hắn lại không phát hiện ra sự tồn tại của nó.

Có thể thấy được lực căn nguyên trong bức tượng băng kia rốt cuộc yếu tới mức nào, gần như đã giống một vật chết.

"Lãnh Thiên Tuyết!"

Hắn nháy mắt liền nhận ra cô gái trong đó, sắc mặt thay đổi đến mức cứng lại, lập tức suy nghĩ lên xuống trong lòng.

Cô gái này có thể cùng hắn trải qua trận chiến thiên tài ở đế quốc Đại Càn, do đó mà tiến vào được học viện tinh không, chính là một thiên chi kiều nữ.

Lãnh Thiên Tuyết lúc trước hào hoa phong nhã cỡ nào, tỏa hào quang rực rỡ trong trận chiến thiên tài, không có bao nhiêu cô gái có thể sánh ngang với nàng ta.

Nhưng hôm nay gặp lại, nàng ta lại biến thành một bức tượng băng, hơi thở sinh mệnh yếu ớt, gần như sắp bỏ mạng.

"Không phải, vẫn có thể cứu được!"

Vương Đằng mở ra đôi mắt Chân Thị ra, xem xét tình hình trong cơ thể Lãnh Thiên Tuyết, không khỏi vui mừng trong lòng.

Bất kể là vì cùng là võ giả nhân tộc, hay là vì công nhận thiên tư của cô gái này, hắn đều không hi vọng đối phương chết ở đây như vậy.

Vương Đằng không tiếp tục do dực nữa, chủ động bước ra khỏi cột sáng, lách mình đi tới trước bức tượng băng kia.

"Cuối cùng ngươi cũng ra rồi!"

Ma Nham Phong cười lạnh, thân hình nó quá mức cao lớn, quan sát Vương Đằng từ trên cao, đánh giá hắn, sau đó giống như phát hiện ra điều gì đó, như nhìn một con giun dế: "Thì ra chỉ là một võ giả cấp Vực Chủ."

"Cấp Vực Chủ!"

Lúc đầu các thiên tài của học viện tinh không ở bốn phía trong lòng tràn ngập hi vọng, kết quả phát hiện người xuất hiện bên trong cột sáng kia thế mà chỉ là cấp Vực Chủ, lập tức trong lòng chợt lạnh.

Xong rồi!

Võ giả cấp Vực Chủ, còn chỉ có một người, sao có thể đánh lại những loài Hắc Ám tộc Ma Nham này.

Bình Luận (0)
Comment