Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 4341 - Chương 4341 - Thân Xác Khủng Bố! Các Người Hoàn Toàn Không Biết Sức Mạnh Chân Chính Là Gì! Quá Yếu! Hắn Là Vương Đằng! (2)

Chương 4341 - Thân xác khủng bố! Các người hoàn toàn không biết sức mạnh chân chính là gì! Quá yếu! Hắn là Vương Đằng! (2)
Chương 4341 - Thân xác khủng bố! Các người hoàn toàn không biết sức mạnh chân chính là gì! Quá yếu! Hắn là Vương Đằng! (2)

Con cầm đầu loài Hắc Ám tộc Ma Nham kia liền không nói, để người khác không nhìn thấu, tám mươi phần trăm là cấp Ma Hoàng thượng vị, những loài Hắc Ám tộc Ma Nham cấp Ma Hoàng trung vị khác cũng không phải loại mặt hàng tầm thường, ngay cả Văn Hà học trưởng và Nhung Diêu cũng đều không phải là đối thủ của chúng, võ giả cấp Vực Chủ đột nhiên xuất hiện này có thể làm được sao?

Nhìn thế nào thì cũng là kết cục chết.

Hi vọng vừa mới xuất hiện cứ như thế bị tan vỡ, lập tức các thiên tài còn sót lại của học viện tinh không lòng như tro tàn, cuối cùng cũng không dậy lên nổi chút hi vọng nào nữa.

"Khặc khặc khặc... võ giả cấp Vực Chủ, Ma Nham Phong đại ca, tiểu tử này liền giao cho ta giải quyết đi." Ma Nham Đãng buông Văn Hà trong tay xuống, nhanh chân bước về phía Vương Đằng.

"Cũng được, giải quyết nahnh lên, cúng ta còn phải rời khỏi đây." Ma Nham Phong gật đầu nói.

Nói xong thân hình nó lóe lên, lại trở lại phía trên vương tọa nham thạch kia, nhắm hai mắt lại, căn bản không để Vương Đằng vào mắt.

"Khặc khặc khặc..." Ma Nham Đãng cười dữ tợn một tiếng, từng bước một bước về phía Vương Đằng.

Tầm mắt của nó cũng rơi lên trên bức tượng băng kia, ánh mắt lộ ra một vẻ lạnh lùng, vừa nãy suýt nữa nó đã bị con đàn bà này lòe một đường, đợi lát nữa nhất định phải hoàn toàn đập nát cô ta.

Ầm!

Bước chân của Ma Nham Đãng vô cùng nặng nề, giống như căn bản không lo bị nghe thấy, ngược lại muốn dùng cái này tạo áp lực cho Vương Đằng.

Đáng tiếc toan tính của nó thất bại hoàn toàn, Vương Đằng nay cả đầu cũng không mảy may quay lại, tiếp tục đi về phía pho tượng băng kia.

Hắn có thể nhìn xuyên thấu qua tầng băng thật dày kia, thấy rõ ràng biểu cảm của Lãnh Thiên Tuyết.

Cho dù dưới tình hình như hiện tại, nhưng biểu cảm của Lãnh Thiên Tuyết vẫn vô cùng bình tĩnh như trước, hai tròng mắt màu xanh lam giống như hai viên bảo thạch khảm trong đó, ánh mắt bình tĩnh.

Đó là sự bình tĩnh đối mặt với cái chết!

Vương Đằng hoàn toàn có thể tưởng tượng được được, đứng trước thời điểm tuyệt vọng, người con gái này rốt cuộc là có tư tưởng thế nào, cô ta như thế này hoàn toàn là thản nhiên chịu chết.

"May mắn đụng phải ta, lại nói vận may này của ngươi không phải ai cũng có được đâu, không gian truyền tống của ta vừa hay truyền tống ta đến chỗ này, thời gian cũng vừa vặn, nếu trễ thêm chút nữa, đoán chừng ngươi liền bị con loài Hắc Ám tộc Ma Nham kia đập nát rồi."

Vương Đằng tự lẩm bẩm, đã vô tình đi đến trước mặt Lãnh Thiên Tuyết.

"Muốn chết!" Ma Nham Đãng thấy hắn dám không nhìn mình, trong mắt lập tức hiện ra vẻ tức giận, ý định trêu đùa con mồi ban đầu hoàn toàn không còn, thân mình trực tiếp lóe lên, biến mất ngay tại chỗ.

Ầm!

Lúc nó xuất hiện lại, đã ở sau lưng Vương Đằng, không sử dụng chiến phủ, mà là trực tiếp dùng một tay bóp hướng về phía đầu Vương Đằng.

Hành động này không thể nghi ngờ rất có tính vũ nhục.

Cùng một cảnh giới, ngay cả binh khí nó cũng không dùng tới, muốn dùng một tay bóp chết Vương Đằng.

Nhưng Ma Nham Đãng cảm thấy như vậy là đủ rồi.

Lúc này nó đã nhìn ra, người võ giả Nhân tộc trước mắt này chẳng qua chỉ là một tồn tại vừa mới tiến vào cấp Vực Chủ.

Đối với loại món ăn này, nó dùng một tay liền đủ để giải quyết rồi.

Từ đầu đến cuối Vương Đằng vẫn luôn nhìn Lãnh Thiên Tuyết, trong lòng đang suy nghĩ phải cứu vớt tảng băng đáng thương này như thế nào, đột nhiên cảm nhận được một sức mạnh điên cuồng đánh đến từ phía sau, trong lòng hơi mất kiên nhẫn.

"Cút!"

Hắn xoay mạnh người, hai mắt một mảnh rét lạnh, đối mặt với bàn tay lớn đánh tới kia, trực tiếp đấm ra một quyền.

Thùng!

Một tiếng vang trầm nặng bỗng nhiên truyền ra.

Không có chút thay đổi nào, thậm chí không mảy may sử dụng chút nguyên lực nào.

Cứ thế lấy cơ thể chống đỡ thân thể của loài Hắc Ám tộc Ma Nham.

Cơ thể Vương Đằng đứng trước mặt loài Hắc Ám tộc Ma Nham, thật sự nhìn giống như một đứa nhóc, hình thành sự tương phản to lớn.

Nhưng thời điểm nắm đấm của hắn và bàn tay lớn của Ma Nham Đãng chạm vào nhau, ánh mắt dũng mãnh của Ma Nham Đãng lại thay đổi.

Ở trong mắt nó, võ giả nhân tộc rõ ràng cực kỳ nhỏ yếu trước mặt, giống như hóa thành một con cự thú tinh không kinh khủng, một luồng sức mạnh lớn lại tiết ra từ trên nắm tay nho nhỏ kia của đối phương.

Xẹt xẹt! Xẹt xẹt! Xẹt xẹt!...

Ma Nham Đãng cúi đầu nhìn về phía cánh tay của mình, đã thấy trên cánh tay nham thạch vô cùng cứng rắn kia của nó, giờ phút này thế mà lại xuất hiện từng đường khe hở, lấy chính nắm đấm của đối phương làm trung tâm, không ngừng khuếch tán ra, một mực từ cánh tay hắn lan tràn xuống dưới.

"Sao lại có thể như thế được? !"

Trong mắt Ma Nham Đãng lập tức lộ vẻ không thể tin được, giống như gặp phải chuyện nào đó không thể xảy ra, trong lòng lấy làm kinh ngạc.

Nhưng còn không đợi nó kịp phản ứng.

Ầm!

Một trận tiếng nổ rền bỗng nhiên vang lên, cánh tay của Ma Nham Đãng cuối cùng cũng không chống đỡ nổi, ầm vang nổ tung, từng khối nham thạch vỡ vụn bắn mạnh ra bốn phương tám hướng.

Mà cánh tay của nó, cũng đã nháy mắt biến mất, tất cả đều hóa thành mảnh vỡ.

Thân thể của tộc Ma Nham tựa như hoàn toàn được ngưng tụ thành từ nham thạch, cả cánh tay vỡ vụn, lại không mảy may thấy máu thịt.

Yên lặng!

Bốn phía lập tức hoàn toàn tĩnh mịch!

Những thiên tài học viện tinh không kia, lúc đầu đã không ôm bất cứ hi vọng nào, kết quả thấy cảnh này, từng con mắt trừng lớn, chứng kiến hình dáng một cánh tay của Ma Nham Đãng nện mạnh xuống, giống như là thấy ma.

Nhưng dưới cảm xúc khiếp sợ này, một chút hi vọng lại sản sinh trong đáy lòng bọn họ.

Trên thân bóng người kia, tựa như có một luồng sáng thiêng liêng đang từ từ sáng lên.

Ánh mắt Ma Nham Khách đam quan sát trận chiến từ xa ngưng trọng, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Vương Đằng.

Trong lòng nó cũng là cảm giác không thể tưởng tượng nổi.

Võ giả Nhân tộc xuất hiện bất thình lình này, sức mạnh hình như có hơi không hợp thói thường.

Bình Luận (0)
Comment