Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 4345 - Chương 4345 - Truy Nã Của Hắc Thiên! Đối Đầu Trực Diện Với Cấp Ma Hoàng Thượng Vị! Áp Chế Hoàn Toàn!

Chương 4345 - Truy nã của Hắc Thiên! Đối đầu trực diện với cấp Ma Hoàng thượng vị! Áp chế hoàn toàn!
Chương 4345 - Truy nã của Hắc Thiên! Đối đầu trực diện với cấp Ma Hoàng thượng vị! Áp chế hoàn toàn!

Và Vương Đằng đã làm được.

Hơn nữa, khi hắn biến mất, truyền thuyết mà hắn để lại càng lên men không ngừng, dần dần bị người tôn sùng là truyền kỳ.

Ách… Đó là khi hắn chết.

Kết quả, bây giờ hắn lại tươi sống, hoạt bát xuất hiện trước mặt mọi người, thực lực còn xảy ra biến hoá long trời lở đất, một quyền có thể đánh bay một loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng, thậm chí là đối đầu cấp Ma Hoàng thượng vị.

Thực tế quá ma huyễn.

Chẳng lẽ hắn không phải mới cấp Vũ Trụ giống những học viên mới khác sao? Tại sao bây giờ hắn biến thành cấp Vực Chủ?

Thăng cấp này không khỏi quá nhanh.

Trong khoảng thời gian Vương Đằng biến mất, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?

Giờ phút này, trong lòng mỗi người ở học viện Tinh Không có thể nói là ngàn vạn suy nghĩ lẫn lộn, nghi ngờ, chấn động, kinh ngạc… Đầu óc hoàn toàn không đủ dùng.

“Các ngươi nhận ra ta à?” Vương Đằng nhướng mày, kinh ngạc nhìn các thiên tài của học viện Tinh Không.

Mọi người ngơ ngác gật đầu.

Vương Đằng cũng không hỏi thêm. Quen biết lẫn nhau không có gì kỳ quái, dù sao bọn họ đều là học viên của học viện Tinh Không.

Chỉ là ánh mắt của những người này trông là lạ?

“Vương Đằng!” Ma Nham Phong dùng đôi mắt màu vàng sậm nhìn chằm chằm Vương Đằng, miệng lẩm bẩm, giống như đang nhớ lại: “Dường như ta từng nghe qua cái tên này.”

“Ồ, thật sao?” Vương Đằng càng kinh ngạc, ngay cả loài Hắc Ám tộc Ma Nham đều nghe qua tên của hắn.

Từ khi nào mà hắn nổi danh như vậy?

“Ta nhớ ra rồi.” Trong mắt Ma Nham Phong bỗng nhiên loé lên tinh quang. Nó nhìn Vương Đằng với ánh mắt hoàn toàn lộ ra một tia nóng bỏng: “Ngươi là người mà vị đại nhân kia muốn.”

“Nói cho rõ ràng, cái gì là người mà vị đại nhân kia muốn? Ta là người mà các ngươi muốn là có thể muốn sao?” Sắc mặt của Vương Đằng tối sầm.

Hắn không biết loại lời nói kỳ kỳ quái quái này sẽ làm người nghĩ thành nghĩa khác sao?

Tuy nhiên, ngược lại là hắn thật sự tò mò “vị đại nhân kia” trong lời đối phương là ai?

Để có thể được cấp Ma Hoàng thượng vị gọi là đại nhân, ít nhất đó phải là một kẻ cấp Ma Tôn, thậm chí càng mạnh hơn.

Điều này làm cho hắn hơi khó chịu.

Rõ ràng là có ai đó trong cao tầng loài Hắc Ám để mắt tới hắn, nguy cơ ở khắp mọi nơi.

Nhất là ánh mắt nóng bỏng của tên Hắc Ám đối diện giống như coi hắn như con mồi, lại khiến hắn rất muốn đánh người.

“…” Ma Nham Phong lập tức không nói gì. Mạch não của người này có phải hơi vấn đề không?

“…” Thiên tài của học viện Tinh Không ở xung quanh cũng không nói nên lời.

Trong tình huống nguy cấp như vậy, hắn có thể nghiêm túc hơn được không.

“Bớt nói nhảm đi, hôm nay ngươi tuyệt đối chạy không thoát.” Trong mắt của Ma Nham Phong chợt loé lên hàn quang. Nó đột nhiên cười mỉa: “Vận khí của ta thật sự không tệ, đi mòn gót giày không thấy, khi có được thì chẳng tốn thời gian. Người của các chủng tộc Hắc Ám lớn đều ở đây để tìm ngươi. Ta vốn không ôm quá nhiều hy vọng, kết quả là ngược lại ngươi tự mình đưa tới cửa. Vị đại nhân kia đã hạ tử lệnh, chỉ cần mang ngươi trở về thì bất kỳ ai đều có thể nhận được khen ngợi, sau này thăng cấp Ma Tôn cũng không thành vấn đề.”

“Ta thực sự tò mò, rốt cuộc ai bảo các ngươi đến bắt ta?” Vương Đằng tò mò hỏi.

“Tên húy của đại nhân đâu phải thứ mà ngươi có thể biết.” Ma Nham Phong lạnh lùng nói.

Sắc mặt của những thiên tài của học viện Tinh Không ở đây lập tức hơi thay đổi. Hình như tình huống của Vương Đằng không được tốt lắm? Thế mà hắn bị một cường giả Hắc Ám truy nã!

“Ồ!” Vương Đằng sờ cằm, thản nhiên nói: “Thật ra ngươi không nói cũng không sao, nhưng có thể khiến mấy kẻ Hắc Ám cấp Ma Hoàng các ngươi thăng cấp Ma Tôn, thủ đoạn này không phải người bình thường có thể làm được, đó nhất định là một kẻ từ cấp Ma Thần trở lên. Ta nghĩ ta đoán được là ai.”

“Ngươi có vẻ như chưa nói gì cả, thật ra đã nói tất cả.”

“Nếu ta đoán không sai, đó hẳn là Hắc Thiên!”

Mặc dù mang một tia giọng điệu thăm dò, nhưng giọng điệu của hắn lại rất khẳng định, giống như đã xác nhận.

“…” Ánh mắt của Ma Nham Phong cứng lại, trong lòng kinh hãi, nó lập tức nghiêm nghị quát: “Câm miệng, tên húy của vị đại nhân kia đâu phải là thứ ngươi có thể nói.”

“Hắc Thiên! Hắc Thiên! Hắc Thiên… Ta nói đấy, thì sao? Ngươi kêu hắn tới đánh ta?” Vương Đằng rất ngứa đòn nói.

“…”

Tất cả mọi người đều không nói nên lời.

Có phải người này hơi quá nhây.

“…” Trong lòng Ma Nham Phong run rẩy. Nghe Vương Đằng không ngừng nhắc tới tên húy của vị đại nhân kia, trái tim nó như muốn ngừng đập. Nó hốt hoảng nhìn hư không xung quanh, dường như rất sợ vị đại nhân kia đột nhiên giáng lâm.

“Láo toét!”

Nó nổi giận gầm lên, nguyên lực tinh thần trong cơ thể ngay lập tức bộc phát.

“Nếu ngươi vội vàng tìm chết, vậy để ta giúp đỡ ngươi!”

Bùm!

Nói dứt lời, nó đột nhiên bước lên, hoá thành một đạo lưu quang màu vàng sậm xông vào Vương Đằng.

Thân thể của loài Hắc Ám tộc Ma Nham hết sức kinh khủng, mà tên Hắc Ám trước mắt lại đạt tới cấp Ma Hoàng thượng vị, tuyệt đối không thể so sánh với hai tên Hắc Ám tộc Ma Nham cấp Ma Hoàng trung vị.

Trong mắt của Vương Đằng lộ ra vẻ ngưng trọng, toàn bộ thập bát trọng giới lực bùng nổ, phun trào dưới thân thể, sau đó một quyền đánh ra.

Vẫn là một quyền?

Thiên tài của học viên Tinh Không ở đây lập tức hơi ngạc nhiên. Vương Đằng có phải quá khinh thường không?

Con Hắc Ám cấp Ma Hoàng thượng vị kia trông có vẻ đã nghiêm túc. Hắn thật sự cho rằng một quyền đã có thể giải quyết đối phương sao?

Văn Hà trôi lơ lửng trong hư không, thân thể bị thương nặng, giờ phút này căn bản không thể nhúc nhích. Hắn khó khăn ngẩng đầu lên nhìn về phía trước.

Danh tiếng của Vương Đằng, hắn tự nhiên cũng đã từng nghe nói.

Nhưng nếu nói đối phương có thẻ đối đầu với cấp Ma Hoàng thượng vị, hắn cảm thấy có phần khả năng không lớn, cho nên lúc này trong lòng không khỏi hơi nóng nảy, hắn cảm thấy Vương Đằng quá mức khinh thường.

Bình Luận (0)
Comment