Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 4353 - Chương 4353 - Ma Nham Phong Ma Biến! Vạn Lý Băng Phong Của Vương Đằng! Nóng Nở Ra Lạnh Co Lại Cũng Không Biết! (4)

Chương 4353 - Ma Nham Phong ma biến! Vạn Lý Băng Phong của Vương Đằng! Nóng nở ra lạnh co lại cũng không biết! (4)
Chương 4353 - Ma Nham Phong ma biến! Vạn Lý Băng Phong của Vương Đằng! Nóng nở ra lạnh co lại cũng không biết! (4)

Nhưng không đúng, trước đó Lãnh Thiên Tuyết cũng vận dụng lực lượng hàn băng, nhưng không khủng bố đến mức có thể dễ dàng tan rã thân thể của một tên Hắc Ám cấp Ma Hoàng thượng vị sau ma biến.

Những Hắc Ám tộc Ma Nham khác càng hoảng sợ vô cùng, trong lòng đồng loạt xuất hiện dự cảm bất tường.

Bùm!

Trong phút chốc, một tiếng nổ truyền ra từ trong thân thể của người khổng lồ nham thạch vô cùng to lớn.

Cuối cùng thân thể của Ma Nham Phong vỡ vụn hoàn toàn, biến thành vô số đá vụn, ầm ầm sụp đổ dưới lớp bao vây của hàn băng, như một ngọn núi lớn sụp đổ.

Cảnh tượng này chắc chắn cực kỳ rung động.

"Ngươi!"

Lúc này, một tiếng gầm thét không cam lòng đến cực hạn truyền ra giữa tiếng nổ, vang vọng hư không, quả thực vô cùng thê lương.

"Rốt cuộc đây... là sao?"

Đám người vẫn không kịp phản ứng, ngơ ngác nhìn qua thân thể của người khổng lồ nham thạch sụp đổ, thật lâu khôi phục lại tinh thần.

Hưu!

Nhưng lúc này, một đạo hào quang màu vàng sẫm đột nhiên bay ra khỏi thân thể sụp đổ của người khổng lồ nham thạch, bay về phía phi thuyền Nham Thạch ở đằng xa.

"Nó muốn chạy!" Vương Đằng cười khuẩy, bàn tay chộp lấy, niệm lực tinh thần biến thành lồng giam, bao vây đoàn ánh sáng màu vàng sẫm kia.

Bùm!

Hào quang màu vàng sẫm kia mạnh mẽ đâm tới, muốn xông ra khỏi lồng giam, nhưng trên lồng giam lập tức xuất hiện một đoàn hỏa diễm màu xanh lục.

"A!"

Đoàn ánh sáng màu vàng sẫm đâm vào hỏa diễm, lập tức phát ra một loạt tiếng xèo xèo, khói xanh bốc lên, tiếng kêu rên liên hồi.

"Đừng giãy giụa, vô dụng." Vương Đằng thản nhiên nói.

"Thả ta ra ngoài." Tiếng rống giận dữ của Ma Nham Phong truyền ra từ đoàn ánh sáng màu vàng sẫm kia truyền ra.

"Ngươi muốn bắt ta, lại biến thành tù nhân của ta, không ngờ tới đúng không?" Vương Đằng cũng không có để ý đến tiếng gầm thét của nó, cười ha ha nói.

"Ngươi chơi đểu. Nếu giao thủ trực diện, ngươi chưa chắc là đối thủ của ta." Ma Nham Phong không cam lòng giận dữ hét.

"Chẳng lẽ không phải vừa rồi chúng ta giao thủ trực diện sao?" Vương Đằng nghi ngờ nói: "Hơn nữa ta chơi đểu chỗ nào? Nóng nở ra lạnh co lại mà ngươi cũng không biết, trong đầu của ngươi toàn là đá thì trách ta sao?"

Hắn nhếch miệng, mặt đầy vẻ ghét bỏ.

Đầu óc của tên Hắc Ám tộc Ma Nham này có vẻ không tốt lắm!

Ma Nham Phong: "???"

Nóng nở ra lạnh co lại?!

Nó liền thua bởi nguyên lý đơn giản đến mức làm người giận sôi này?

Một đạo bạch quang hiện lên trong đầu Ma Nham Phong, dường như cuối cùng nó đã hiểu rõ.

Chẳng trách vừa rồi nó cảm thấy thân thể hơi kỳ quái, giống như trở nên rất giòn, thì ra bởi vì một nóng một lạnh dẫn đến bên trong thân thể nham thạch của nó xuất hiện vết nứt, cuối cùng khi nó bộc phát lực lượng mạnh mẽ, thân thể kia tự nhiên không chịu nổi, trực tiếp vỡ ra.

Trong lúc nhất thời, Ma Nham Phong không biết mình nên có tâm trạng gì, giống như thua rất oan, giống như thua lại không oan như vậy.

Đám người: "???"

Đám Văn Hà mãi mới phát hiện, giờ mới hiểu được rốt cuộc Vương Đằng dùng phương pháp gì khiến cho thân thể của người khổng lồ nham thạch kinh khủng kia ầm ầm sụp đổ.

Thế mà chỉ là nguyên lý đơn giản như thế!

Bọn họ cảm thấy mình giống như bị tú một phen, trí thông minh của mình lập tức bị một đôi tay vô hình đè xuống đất chà sát.

Đương nhiên, bọn họ cũng không phải ngốc thật, lập tức phản ứng lại.

Mặc dù nguyên lý rất đơn giản, nhưng lại cần thực lực mạnh mẽ chống đỡ, nếu không thì đều là uổng công.

Cho dù năng lượng và nhiệt độ cực nóng kia hay lực lượng hàn băng bộc phát lúc sau, tuyệt đối không phải võ giả bình thường sánh kịp.

Không có nhiệt độ cao cực hạn và hàn băng cực hạn, làm sao có thể thực hiện nguyên lý đơn giản này.

Thủ đoạn càng đơn giản, thường càng cần thực lực mạnh mẽ chống đỡ.

Nói cho cùng, vẫn là thực lực của tên Vương Đằng này mạnh mẽ quá mức.

Mạnh mẽ đến có thể đánh chết Cấp Ma Hoàng thượng vị tồn tại.

Suy nghĩ rõ ràng những điều này, ánh mắt nhìn Vương Đằng của đám người lập tức trở nên cực kì phức tạp.

Một võ giả cấp Vực Chủ cấp sơ giai đánh chết một tên Hắc Ám cấp Ma Hoàng thượng vị. Điều này quá thần kỳ, làm người không thể tin được.

Lúc này trong không trung có vẻ hơi yên tĩnh.

Tiếng nổ tung kinh khủng kia đã dần dần lắng xuống, Ma Nham Phong bị Vương Đằng đánh giết, bây giờ chỉ còn lại một thể linh hồn, bị vây trong chiếc lồng bằng ngọn lửa kia.

Nó vẫn đang giãy dụa, đáng tiếc chẳng qua chỉ là phí công mà thôi.

Thể linh hồn đứng trước dị hỏa thiên địa, có thể nói là hoàn toàn bị khắc chế, nó căn bản không trốn thoát được.

Loài Hắc Ám tộc Ma Nham ở bốn phía thấy cảnh này, không khỏi liếc nhau một cái, lặng yên không một tiếng động lùi về phía sau.

Bọn chúng muốn chạy trốn.

Mà chiến thuyền của tộc Ma Nham lại ở đằng xa.

Ánh mắt Vương Đằng vừa nhìn lên, cười mà như không cười nhìn về phía bọn chúng, mở miệng nói: "Muốn chạy sao?"

Bụp!

Bóng người hắn đột nhiên từ từ biến mất tại chỗ, thì ra ở đó chỉ là một tàn ảnh mà thôi.

Sau khi Ma Nham Phong bị đánh chết, còn dư lại hai con loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng trụng vị, giờ phút này bọn chúng quay đầu nhìn lại, lập tức đồng tử co rụt lại, trong lòng hoảng sợ.

Ầm! Ầm!

Nhưng còn không đợi bọn chúng kịp phản ứng, hai nắm đấm đột nhiên bộc phát phía trước bọn nó, trực tiếp đánh lên người bọn nó.

Hai con loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng trung vị phát ra tiếng gầm thét, lại không ngăn được hai nắm đấm này, trực tiếp bị đánh mạnh bay ra ngoài.

Bóng dáng Vương Đằng thình lình xuất hiện phía trước cachs bọn chúng không xa, hắn nhìn võ giả học viện tinh không ở bốn phía, bình tĩnh nói: "Các ngươi còn đứng ngây đó làm gì? Đánh giết bọn nó đi!"

"Vâng!"

Đám thiên tài của học viện tinh không lập tức kịp phản ứng lại, nghe thấy giọng của Vương Đằng, vô thức theo đó mà ra tay, không để ý đến vết thương trên người,đánh về phía những loài Hắc Ám đang chạy trốn kia.

"Gràooooo!"

"Gràooooo!"

Bình Luận (0)
Comment