“Đây là Dụ Long vương của tộc Chúc Long… Chúc Long Dụ là tồn tại cấp Bất Hủ phong vương.” Nguyên lão Đan Trần giới thiệu, nói.
“Dụ Long vương! Cấp Bất Hủ phong vương!” Trong lòng Vương Đằng hơi ngạc nhiên, không vô lễ, khẽ hành lễ nói: “Bái kiến tiền bối.”
“Thánh giả Vương Đằng không cần đa lễ, ngươi là tồn tại cấp Thánh, giữa ngươi và ta có thể miễn những nghi thức xã giao này.” Chúc Long Dụ cười nói.
Vương Đằng chỉ cười, không coi là thật, cho dù hắn đã là tồn tại cấp Thánh, nhưng thực lực bản thân ở trước mặt tồn tại cấp Bất Hủ vẫn là quá yếu, hơn nữa đối phương còn là cấp Bất Hủ phong vương, càng không phải cấp Bất Hủ bình thường có thể so sánh. Cho nên lúc không nên thất lễ vẫn là đừng thất lễ thì tốt hơn, có thể có được chút tôn trọng là đủ rồi.
Ít nhất như vậy có thể khiến hắn có được đầy đủ tiện lợi ở nhiều trường hợp đã tốt hơn võ giả cấp Vực Chủ bình thường rất nhiều rồi.
Không phải tùy tiện một võ giả cấp Vực Chủ đều có thể có được trọng đãi như vậy ở trước mặt tồn tại cấp Bất Hủ.
Làm người có lúc cần phải nhìn rõ bản thân.
Nếu không thật sự chọc vào một số tồn tại không nên chọc, thì đúng là đến chết cũng không biết sao bản thân lại chết.
Đừng thấy Hứa Đằng bình thường giống như oán trời hận đất, chẳng sợ gì ai, nhưng nhìn kỹ lại sẽ phát hiện, sau mỗi lần hành động mạo hiểm của hắn đều đã trải qua suy nghĩ tỉ mỉ, cuối cùng mới đưa ra quyết định.
Hơn nữa mỗi lần đều chuẩn bị tốt cho bản thân đường lui, không tới mức thật sự chết không có chỗ chôn.
Phía xa Chúc Long Dã nhìn thấy cảnh này, bắp thịt trên mặt hắn lại không thể ức chế co giật lần nữa.
Lão tổ cấp Bất Hủ nói chuyện ngang hàng với đối phương, vậy hắn tính là cái gì?
“Đúng vậy, với trình độ nghề phụ của Thánh giả Vương Đằng, dù cho đến nơi nào đều sẽ nhận được trọng đãi, tộc Chúc Long ta cũng không ngoại lệ.” Lúc này, một cường giả khác của tộc Chúc Long lên tiếng.
Vương Đằng không khỏi quay đầu nhìn.
Thấy cũng là một cường giả của tộc Chúc Long đang cười ha ha bước tới, dáng vẻ rất điềm đạm.
“Đây là Đỉnh Long vương của tộc Chúc Long… Chúc Long Đỉnh, cũng là tồn tại cấp Bất Hủ phong vương.” Nguyên lão Đan Trần giới thiệu.
“Hay lắm, lại là một cấp Bất Hủ phong vương, từ khi nào cấp Bất Hủ phong vương phổ biến như vậy rồi?” Trong lòng Vương Đằng thầm líu lưỡi.
Vốn tưởng rằng lần này đến hành tinh Chúc Long chỉ sẽ xuất hiện cường giả của tổng bộ liên minh Phó Chức Nghiệp, không ngờ không những ba nguyên lão đích thân đến nơi, ngay cả cường giả cấp Bất Hủ phong vương của hành tinh Chúc Long cũng tới hai người.
Ngoài ra, vừa nãy hắn nhìn một vòng còn cảm nhận được những mấy khí tức rất mạnh mẽ, chắc đều là cấp Bất Hủ.
Vương Đằng tất nhiên lại lập tức hành lễ, vô cùng chu đáo.
Dụ Long vương kia nhìn thấy cấp Bất Hủ phong vương của tộc Chúc Long này hình như hơi không vui, liếc hắn một cái, đột nhiên cười với Vương Đằng:
“Nói ra Thánh giả Vương Đằng và tộc Chúc Long ta cũng coi như rất sâu xa.”
“Không biết tiền bối là chỉ?” Vương Đằng ngạc nhiên hỏi.
“Ban đầu ngươi là người giúp chúng ta cướp một thân thể tồn tại cấp Giới Chủ về từ trong tay loài Hắc Ám đấy.” Chúc Long Dụ xúc động nói.
Vương Đằng chợt tỉnh ngộ, thì ra đối phương là nói chuyện này, trong lòng hơi dở khóc dở cười, ban đầu lúc hắn lấy được thân thể kia còn cảm thấy rất khó giải quyết, chỉ sợ tộc Chúc Long gây phiền phức cho hắn. Ngay cả lúc tộc Chúc Long để Chúc Long Sơn đến đòi thân thể của tộc Chúc Long, đều là dáng vẻ không hề khách sáo, giống như đã ăn chắc hắn rồi vậy. Bây giờ đối phương lại quay ngược tới cảm ơn hắn đã trả thân thể kia.
Trước sau tương phản lớn tới mức khiến người ta có loại cảm giác không chân thật.
Thế sự vô thường!
Nhưng mà hắn cũng hiểu, sờ dĩ cường giả tộc Chúc Long này dễ nói chuyện như vậy hoàn toàn là vì thân phận hiện giờ của hắn, Thánh giả bảy đạo, tên tuổi này đúng là dùng tốt.
Xem ra hắn thể hiện thực lực và phiên phú của bản thân trong hội giao lưu của tổng bộ liên minh Phó Chức Nghiệp, quả nhiên là nước cờ đúng đắn.
Nếu như không có thân phận này, thì bây giờ hắn muốn thực hiện kế hoạch chắc chắn không thể hoàn thành thuận lợi, dù sao ai lại tin một hạng vô danh chứ?
Hơn nữa bên tộc Chúc Long, nếu như hắn không có thân phận này, thậm chí không được tổng bộ liên minh Phó Chức Nghiệp coi trọng, sợ là bọn họ sẽ hoàn toàn không nhắc đến chuyện thân thể kia, càng đừng nói tới lấy nó làm một loại lý do để bám quan hệ với hắn.
Chúc Long Đỉnh ở bên cạnh giật khóe miệng, giống như cảm thấy Chúc Long Dục hơi vô sỉ, vậy mà lấy chuyện này để bám quan hệ.
Ban đầu ở nội bộ tộc Chúc Long có không ít người đều cảm thấy nên dùng sức mạnh với Vương Đằng này, xác nhận đối phương chưa mổ xẻ thân thể của tộc Chúc Long kia.
Hơn nữa nếu hắn nhớ không nhầm, Chúc Long Dục cũng là người đồng ý.
Nếu không phải sau đó bọn họ đã kiểm tra thân thể kia, xác nhận thực ra chưa bị người mổ xẻ, cộng thêm có tầng quan hệ của học viện tinh không ở đó, bọn họ tuyệt đối sẽ không khách sáo với Vương Đằng như vậy.
Nhưng bây giờ Chúc Long Dục lại nói chuyện này ra, tất nhiên hắn không thể phá đám, nếu không chẳng lẽ phải nói với Vương Đằng ban đầu bọn họ chuẩn bị cưỡng chế bắt hắn lại tra hỏi một phen sao?
Vậy không phải sẽ đắc tội người ta triệt để à!
“Có thể cướp lại thân thể cấp Giới Chủ kia của tộc ta từ trong tay cấp Ma Hoàng thượng vị, xem ra thực lực Võ đạo của Thánh giả Vương Đằng cũng không tệ, chẳng trách có thể vào học viện tinh không.” Chúc Long Đỉnh khen ngợi.
“…” Vương Đằng.
Hắn cảm thấy những cường giả của tộc Chúc Long này hoàn toàn đang cố thổi phồng!
Quan trọng là người được thổi phồng còn là hắn, điều này khiến hắn hơi xấu hổ.
“Đúng rồi, đây là Chúc Long Sương của tộc ta, chắc các ngươi đã quen biết từ lâu rồi.” Chúc Long Dụ đột nhiên vẫy tay với Chúc Long Sương ở phía xa, cười nói với Vương Đằng.