Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 4399 - Chương 4399 - Ngươi Có Thể Không Khách Sáo Với Ta Thế Nào? Sợ Là Đầu Óc Ngươi Có Bệnh Nặng! Nô Lệ Tộc Ma Não? (2)

Chương 4399 - Ngươi có thể không khách sáo với ta thế nào? Sợ là đầu óc ngươi có bệnh nặng! Nô lệ tộc Ma Não? (2)
Chương 4399 - Ngươi có thể không khách sáo với ta thế nào? Sợ là đầu óc ngươi có bệnh nặng! Nô lệ tộc Ma Não? (2)

Trong số những thiên tài loài Hắc Ám kia cũng có thể tồn tại phù văn trận pháp sư xuất sắc.

Cho dù không phải là phù văn trận pháp sư cấp Thánh, chỉ cần trong số bọn nó tồn tại phù văn trận pháp sư cấp Tông sư là đã có thể tìm được chỗ điểm yếu của trận pháp.

Đây không phải điều Vương Đằng muốn thấy.

Nếu đã muốn làm, thì phải làm được không có sơ hở.

Kế hoạch lần này là hắn chủ động đưa ra, công ty vũ trụ hư cấu, tổng bộ liên minh Phó Chức Nghiệp, còn có bên học viện tinh không đều tin tưởng hắn vô điều kiện, cuối cùng lựa chọn ủng hộ hắn.

Hắn không thể đặt tiền cược trên chuyện ngoài ý muốn có thể xảy ra kia.

“Vương Đằng, sao vậy?” Viên Cổn Cổn vẫn luôn theo dõi tình hình bên ngoài, để ý thấy biểu cảm của Vương Đằng, không nhịn được hỏi.

Bởi vì trận pháp này là nó tìm giúp, bây giờ thấy dáng vẻ của Vương Đằng giống như không hài lòng lắm, nó không biết là chỗ nào xảy ra vấn đề?

“Trận pháp này có một vấn đề nhỏ…” Vương Đằng lập tức nói phát hiện của mình cho Viên Cổn Cổn.

“Không phải chứ.” Viên Cổn Cổn nghi ngờ. “Đây là trận pháp cấp Thánh nha, cho dù chỉ là đệ nhất kiếp, cũng không phải người bình thường có thể tìm thấy nhược điểm.”

“Hơn nữa cho dù thật sự như ngươi nói nói tồn tại nhược điểm nhất định, loài Hắc Ám cũng không thể nào phát hiện và phá hoại nó đúng không?”

Không phải nó không tin tưởng Vương Đằng, mà là điều này ít nhiều có hơi vô lý.

Sự xuất hiện của một trận pháp cấp Thánh là trải qua nghiên cứu, suy diễn… thời gian dài của vô số phù văn trận pháp sư mới có thể thành hình cuối cùng.

Điểm yếu trên trận pháp gần như đều là kết quả sau khi các phù văn sư suy diễn hoàn thiện vô số lần, có thể nói là vô cùng nhỏ bé. Trình độ trận pháp của Vương Đằng cũng chỉ là vừa tăng lên cấp Thánh không lâu, làm sao hắn có thể tìm ra rõ ràng những nhược điểm này chứ.

Thậm chí cho dù tìm ra nhược điểm, nó cũng cảm thấy có phải Vương Đằng hơi lo lắng quá mức rồi không, cũng không phải tất cả mọi người đều biến thái giống như hắn.

“Không thể có chút xíu sơ suất nào.” Vương Đằng lại vẫn lắc đầu, nói.

“Trận pháp này hình như có hiệu quả giống như lĩnh vực Vẫn Hỏa Lưu Tinh của ta.” Ánh mắt Vương Đằng lấp lóe, đột nhiên nói một câu không đầu không đuôi.

Thực ra vừa nãy lúc giao lưu với Viên Cổn Cổn, hắn đã phát hiện ra điểm này, hơn nữa vẫn đang suy nghĩ vấn đề này.

Trận pháp cấp Thánh này tên là ‘Viêm Vẫn Thiên Hỏa đại trận’, quả thật vô cùng giống với ‘lĩnh vực Vẫn Hỏa Lưu Tinh’ của hắn, hai cái ở một số mặt vận dụng sức mạnh nào đó gần như giống ý như đúc.

Điều này khiến hắn đã tìm được cửa đột phá tu bổ nhược điểm của trận pháp!

Nếu như là tình huống bình thường, tu bổ nhược điểm của một trận pháp cấp Thánh không nghi ngờ gì là nói chuyện viển vông, nhưng nếu Vương Đằng đã có đầu mối, hơn nữa còn là tìm được cách tu bổ trong lĩnh vực hắn vô cùng quen thuộc, vậy tất nhiên là thoải mái hơn rất nhiều.

“Có ý gì?” Viên Cổn Cổn lại sửng sốt, khó hiểu nhìn hắn.

“Có lẽ ta có thể cải thiện trận pháp này!” Vương Đằng nói.

“Cái gì, ngươi muốn cải thiện trận pháp này? Ngươi điên rồi, bây giờ thời gian cấp bách như vậy, đâu có thời gian cho ngươi cải thiện trận pháp?” Viên Cổn Cổn sốc nặng, cạn lời kêu lên.

“Thời gian chắc đủ, ta sẽ vừa khắc trận pháp, vừa cải thiện.” Vương Đằng nói.

“Ngươi đúng là điên rồi, suy nghĩ này điên cuồng quá, sẽ khiến tỷ lệ ngươi khắc trận pháp thất bại nâng cao rất nhiều.” Viên Cổn Cổn nói.

“Cũng nên thử một lần.” Trong mắt Vương Đằng lấp lóe ánh sáng rực rỡ, đây là sự cố chấp lớn nhất của một phù văn trận pháp sư.

Cho dù đối mặt với tình huống nguy hiểm và khẩn cấp nhất cũng không thể dao động lòng tin và niềm tin của hắn. Nếu như ngay cả khó khăn như vậy cũng không thể đối mặt, vậy hắn còn làm phù văn trận pháp sư gì, tương lai còn có lòng tin gì để tăng lên cấp Thần.

“Ngươi…” Viên Cổn Cổn hoàn toàn không biết nên nói cái gì nữa, nó biết bản thân hoàn toàn không khuyên được Vương Đằng, trong lòng rất bất đắc dĩ.

Vương Đằng không để ý nó nữa, trực tiếp nhắm mắt lại, hắn phải tiến hành một lần suy diễn.

Mặc dù nói là muốn vừa khắc trận pháp, vừa cải thiện, nhưng suy diễn vẫn là phải suy diễn trước, để tránh xảy ra sai lầm to lớn, dù sao cơ hội của hắn chỉ có một lần thôi.

“Để hắn thử đi, ta từng thấy không ít tồn tại cấp Thần, bọn họ cũng có sự cố chấp kiểu như vậy.” Icedis đột nhiên xuất hiện bên cạnh Viên Cổn Cổn, phức tạp nhìn Vương Đằng, truyền âm nói.

Viên Cổn Cổn thở dài, trong lòng rất phức tạp, nó giống như hơi hiểu tại sao thời gian dài như vậy nó vẫn là luyện tạo sư cấp Tông sư đỉnh phong rồi.

Là một sinh mệnh trí năng, nó đã lý trí quá mức.

Không phải bảo lý trí không tốt, nhưng ở một vài phương diện nào đó, linh tính càng quan trọng hơn lý trí, nhất là đối với chuyên gia nghề phụ.

Viên Cổn Cổn như ngộ ra, nhìn về phía Icedis hỏi: “Ngươi nói hắn có thể thành công không?”

“Không biết.” Icedis thản nhiên nói.

“Vậy ngươi còn ủng hộ lựa chọn của hắn.” Viên Cổn Cổn vẫn hơi kinh ngạc.

“Nhưng ta rất thích thấy hắn sáng tạo kỳ tích.” Icedis đột nhiên mỉm cười.

“…” Viên Cổn Cổn sửng sốt, cẩn thận hỏi: “Ngươi là chủ hồn hay là phân hồn?”

“Có gì khác biệt sao?” Icedis lạnh như băng nhìn nó, thản nhiên hỏi.

“Ơ… Không có, ngươi tùy ý.” Viên Cổn Cổn rụt cổ lại, không dám hỏi nhiều nữa, bà cô này nó chọc không nổi.

Ngay lúc Vương Đằng suy diễn ‘Viêm Vẫn Thiên Hỏa đại trận’, trong tinh không của cương vực Chúc Long có từng phi thuyền đang nhanh chóng bay tới.

Phía sau những phi thuyền này còn có không ít chiến thuyền của loài Hắc Ám, thân thuyền tràn ngập khí tức Hắc Ám dày đặc, toát ra một khí tức tà ác quỷ dị, chỗ bọn nó đi qua, tinh không xung quanh đều bị lực Hắc Ám xâm chiếm, trở nên hơi quỷ dị.

Bình Luận (0)
Comment