Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 4398 - Chương 4398 - Ngươi Có Thể Không Khách Sáo Với Ta Thế Nào? Sợ Là Đầu Óc Ngươi Có Bệnh Nặng! Nô Lệ Tộc Ma Não?

Chương 4398 - Ngươi có thể không khách sáo với ta thế nào? Sợ là đầu óc ngươi có bệnh nặng! Nô lệ tộc Ma Não?
Chương 4398 - Ngươi có thể không khách sáo với ta thế nào? Sợ là đầu óc ngươi có bệnh nặng! Nô lệ tộc Ma Não?

“Không khách sáo?” Chúc Long Dã như nghe thấy một chuyện cười vô cùng buồn cười, giọng mỉa mai nói: “Võ giả cấp Vũ Trụ nhỏ nhoi, ngươi có thể không khách sáo với ta thế nào?”

Nếu như người thực lực rất mạnh dưới tình huống Vương Đằng không che giấu có lẽ có thể nhìn ra cảnh giới thật sự hiện giờ của Vương Đằng.

Nhưng trong tình huống bình thường, Vương Đằng đều thu liễm khí tức của bản thân, không tiết lộ ra bên ngoài chút nào, Chúc Long Dã này chỉ là võ giả dưới cấp Giới Chủ tam giai, làm sao có thể nhìn ra thực lực bây giờ của hắn. Cho nên Chúc Long Dã vẫn luôn tưởng Vương Đằng vẫn là võ giả cấp Vũ Trụ.

Dù sao từ lúc Vương Đằng mất tích đến lúc trở về cũng mới qua được một thời gian không dài lắm, đánh chết hắn đều không nghĩ tới Vương Đằng có thể từ cấp Vũ Trụ tăng lên cấp Vực Chủ.

Thậm chí về cảnh giới của nguyên lực tinh thần hệ Hỏa, hắn đã tăng lên đến cấp Vực Chủ lục giai.

Cho dù là võ giả thiên tài hơn nữa, từ cấp Vũ Trụ tăng lên cấp Vực Chủ cũng cần phải tốn mấy năm, thậm chí thời gian mấy chục năm.

Tích lũy nguyên lực ở kỳ trước coi như bỏ qua, nhưng mà quá trình đột phá cảnh giới từ cấp Vũ Trụ đến cấp Vực Chủ lại không dễ dàng như vậy, rất nhiều võ giả bị kẹt ở tiết điểm này có thể là mấy chục năm.

Đối với võ giả, giữa mỗi một cảnh giới lớn đều là khoảng cách khổng lồ.

Thấy không khí giương cung bạt kiếm giữa hai người, trong lòng Chúc Long Sương thầm nói một tiếng quả nhiên, hai người này hoàn toàn không thể hòa giải.

Cho dù là Vương Đằng, hay là Chúc Long Dã, đều là người vô cùng kiêu ngạo, đâu thể vì lời nói của trưởng lão Chúc Long Đỉnh mà coi như chưa có chuyện gì xảy ra.

Nàng không khỏi hơi lo lắng cho Vương Đằng, cho dù hắn quả thật đã sáng lập rất nhiều kỳ tích khiến người ta thán phục, nhưng về mặt thực lực lại là thương phần cứng, so với thiên tài thành danh đã lâu như Chúc Long Dã, hắn vẫn là quá trẻ tuổi, cảnh giới kém hơi đối phương không ít.

Bây giờ ở đây không ai có thể chống lưng cho Vương Đằng, nếu như hắn xung đột với Chúc Long Dã, người chịu thiệt rất có thể là hắn.

“Chúc Long Dã, đừng quên chuyện chính của chúng ta, chúng ta là đến để trực giúp Thánh giả Vương Đằng.” Thế là Chúc Long Sương nói.

Nàng nhấn mạnh hai chữ “Thánh giả”, hy vọng có thể khiến Chúc Long Dã sẽ không hành động thiếu suy nghĩ.

Huống hồ tình huống bây giờ, tộc Chúc Long bọn họ cũng cần nhờ cậy trình độ phù văn sư cấp Thánh của Vương Đằng mới có thể khắc ra trận pháp cấp Thánh, chống đỡ loài Hắc Ám xâm lấn, từ đó để những linh dược kia đến hành tinh Chúc Long thuận lợi.

Nghe vậy Chúc Long Dã lập tức hơi thay đổi sắc mặt, ánh mắt u ám nhìn Chúc Long Sương, không để ý Vương Đằng nữa, trực tiếp biến thành lưu quang xông lên trời.

“Chúng ta đi!”

Tiếng nói của hắn truyền ra ngay sau.

Phía sau hắn có không ít thiên tài tộc Chúc Lóc đưa mắt nhìn nhau, nhao nhao đuổi theo bóng dáng của hắn, bay ra ngoài hành tinh Viêm Vẫn.

Vẫn còn lại một vài thiên tài của tộc Chúc Long nhìn về phía Chúc Long Sương, bị họ là thiên tài của dòng Chúc Long Sương, tất nhiên đều nghe Chúc Long Sương.

“Ta cũng đi đây, có chuyện gì trực tiếp liên lạc với ta.” Chúc Long Sương chỉ đồng hồ trí năng, nhìn Vương Đằng nói.

“Đi đi.” Vương Đằng gật đầu.

Vèo! Vèo! Vèo…

Từng bóng dáng biến thành lưu quang xông lên trời, nháy mắt đã xông ra khỏi phạm vi của hành tinh Viêm Vẫn, bay về hư không phía xa.

Ánh mắt Vương Đằng chợt lóe, không để ý chuyện của Chúc Long Dã nữa, nếu không thời gian không đủ, nếu không phải Chúc Long Sương liên tiếng kịp lúc, vừa nãy hắn có thể đã ra tay rồi.

Võ giải dưới cấp Giới Chủ tam giai tính là cái thá gì chứ?

Chúc Long Dã không tới chọc hắn còn đỡ, nếu như còn chọc vào hắn, hắn sẽ để đối phương biết cho dù là cảnh giới không bằng đối phương, hắn vẫn có thể khiến đối phương nếm trải đau khổ.

Vương Đằng ngồi xếp bằng xuống, tay to vùng lên, từng khoáng thạch kỳ dị bay ra từ trong nhẫn không gian tộc Chúc Long giao cho hắn, lơ lửng trên không xung quanh.

Những khoáng thạch này số lượng đều không nhiều, có cái giống như một ngọn núi nhỏ, có cái thì giống như một Cự Mãng dài mấy chục trượng nằm ngang trước mặt hắn, khiến người chấn động…

Muốn khắc một trận pháp cấp Thánh thực sự cần dùng không ít nguyên liệu.

Nhất là loại trận pháp phạm vi lớn này, bởi vì phương vị bao quát quá rộng, nguyên liệu cần dùng tương ứng tất nhiên cũng càng nhiều hơn trận pháp loại hình nhỏ.

Ban đầu trận pháp Vương Đằng khắc ở trong vùng biển Huyết Côn thực ra đã coi là nhỏ rồi.

So với trận pháp hắn chuẩn bị khắc trong tinh vực Viêm Vẫn nhỏ hơn rất nhiều.

“Viêm Vẫn Thiên Hỏa đại trận!”

Ánh mắt Vương Đằng lấp lánh, trong đầu hiện ra một quang ảnh trận pháp khổng lồ, bên trên khắc rất nhiều văn lộ hỏa diễm huyền ảo và phức tạp, tản ra sức nóng hầm hập và dao động khủng bố.

Đây là một trận pháp hắn bảo Viên Cổn Cổn điều tra được ở tổng bộ liên minh Phó Chức Nghiệp, thích hợp khắc ở nơi này nhất.

Nhưng mà lúc trước hắn chỉ là nghiên cứu sơ qua, cảm thấy bản thân có thể khắc, rồi lập tức quyết định khắc trận pháp cấp Thánh này.

Bây giờ hắn phải bắt đầu khắc, tất nhiên vẫn cần nghiên cứu tỉ mỉ lại một phen, để tránh xảy ra bất cứ chỗ sơ suất nào.

Vương Đằng nhắm mắt lại, tinh thần lực quét qua quét lại trên ảo ảnh trận pháp kia, đều lạc ấn mỗi một phù văn ở trong đầu.

“Một trận pháp…”

Chốc lát sau, Vương Đằng chợt mở mắt ra, một ánh sáng ngạc nhiên nghi ngờ lóe qua đáy mắt hắn.

Hắn nhìn ra được, trận pháp này là trận pháp cấp Thánh đệ nhất kiếp, nhưng chính vì như vậy, với trình độ bây giờ của hắn và phù văn viễn cổ hắn nắm giữa, lại nhìn thấy được không ít nhược điểm trong trận pháp này.

Nhược điểm này rất có thể trở thành mấu chốt khiến trận pháp bị phá giải.

Không được xem thường thiên tài loài Hắc Ám.

Bình Luận (0)
Comment