Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 4397 - Chương 4397 - Dụ Long Vương Và Đỉnh Long Vương! Hắn Là Ai Hả? Tiếp Theo Nhờ Ngươi Rồi! (5)

Chương 4397 - Dụ Long vương và Đỉnh Long vương! Hắn là ai hả? Tiếp theo nhờ ngươi rồi! (5)
Chương 4397 - Dụ Long vương và Đỉnh Long vương! Hắn là ai hả? Tiếp theo nhờ ngươi rồi! (5)

Ba nguyên lão cuối cùng không xem tiếp được nữa, cắt ngang lời của mấy người, sắc mặt nghiêm túc nói: “Thời gian không chờ người, hai trưởng lão mau chóng giao nguyên liệu cần dùng khắc trận pháp cho Vương Đằng đi.”

“Được!”

Nói đến chuyện nghiêm chỉnh, sắc mặt của Chúc Long Đỉnh và Chúc Long Dụ cũng trở nên nghiêm túc, gật đầu, lập tức lấy ra một cái nhẫn không gian, nói:

“Trong này chính là nguyên liệu cần để khắc trận pháp hệ Hỏa, bọn ta đã thu thập đủ theo yêu cầu của ngươi, thậm chí còn nhiều hơn không ít, đủ để ngươi thất bại hai đến ba lần.”

“Nhưng mà trong đó có một vài nguyên liệu khá quý giá, lượng cần dùng cũng khá nhiều, cho nên bọn ta chỉ kịp thu thập đủ một phần nguyên liệu, ngươi cần phải cẩn thận chút, nếu không thất bại, chỉ sợ…”

Chúc Long Dụ nhắc nhở, dừng đúng lúc.

Vương Đằng đã hiểu ý của hắn, sắc mặt nghiêm trọng, khẽ gật đầu.

Nói là có hai ba cơ hội, nhưng trên thực tế chỉ có một cơ hội, không được có chút qua loa nào.

Độ khó không thể nghi ngờ lại tăng lên không ít!

Vương Đằng âm thầm lắc đầu, nhận lấy nhẫn không gian kia, tinh thần lực thăm dò kiểm tra bên trong, xác nhận không có sai sót rồi mới ôm quyền nói: “Nếu nguyên liệu đã đầy đủ, vậy ta không ở lại thêm nữa, loài Hắc Ám chắc sẽ đuổi tới rất nhanh, ta phải lập tức trở về tinh vực Viêm Vẫn.”

“Cũng dẫn theo cả thiên tài của tộc Chúc Long đi, người đối mặt với loài Hắc Ám càng nhiều, phần thắng sẽ càng lớn hơn.” Chúc Long Dụ đột nhiên nói.

Vương Đằng không khỏi nhìn hai người Chúc Long Sương, Chúc Long Dã, sau lưng bọn họ còn có mấy thiên tài của tộc Chúc Long, khí tức trên người đều không yếu.

“Được!”

Hắn gật đầu, không nói nhiều nữa, trực tiếp trở về trong trận pháp truyền tống không gian.

Thấy vậy, đám người Chúc Long Dã tất nhiên là lần lượt đi theo.

Cũng may thiên tài tộc Chúc Long phái ra lần này không nhiều lắm, nếu không trận pháp truyền tống không gian Vương Đằng khắc này đúng là không đủ truyền tống nhiều người như vậy.

Vù!

Một lát sau, một lực không gian kỳ dị đã quét ra từ trong cơ thể của Vương Đằng, hòa vào trong trận pháp truyền tống không gian bên dưới.

Phù văn Không Gian viễn cổ trên trận pháp lập tức tỏa ra ánh sáng, tràn ngập xung quanh, nháy mắt đã lan ra cả trận pháp, biến thành chùm ánh sáng ngút trời.

“Bọn ta đã không rút ra được nhiều nhân thủ hơn nữa, tiếp theo chỉ có thể nhờ ngươi thôi.”

Ba nguyên lão nhìn Vương Đằng ở trong trận pháp, sắc mặt nghiêm túc, đột nhiên trịnh trọng ôm quyền nói.

Thấy vậy, võ giả khác cũng nhao nhao ôm quyền, ánh mắt nhìn chằm chằm Vương Đằng, trong đó chứa đựng vẻ kỳ vọng không lời nói.

“Ta nhất định sẽ cố gắng hết sức!” Vương Đằng sửng sốt, sau đó ôm quyền với mọi người bên ngoài trận pháp.

Ầm!

Vừa dứt lời, bóng dáng trong chùm ánh sáng nháy mắt đã biến mất dưới lực không gian càn quét kia.

Ba nguyên lão nhìn trận pháp còn chưa biến mất hoàn toàn kia, mãi không lên tiếng, sắc mặt có vẻ lo âu, nhưng cũng có vẻ mong đợi.

“Thánh giả Vương Đằng này chắc là người thiên phú không gian nhỉ?” Im lặng lúc lâu, ánh mắt Chúc Long Dụ chợt lóe, hỏi.

“Chắc vậy.” Nguyên lão Đan Trần không chắc chắn lắm, nói.

Thực ra cường giả có mặt đều nhìn ra được, Vương Đằng có thiên phú không gian, nếu không sao có thể sử dụng trận pháp truyền tống không gian tùy ý, đây là chuyện phù văn sư bình thường không thể làm được.

Phù văn trận pháp sư bình thường muốn khởi động trận pháp truyền tống không gian bậc này thì nhất định phải dùng đến tinh thạch không gian.

Đây là một loại tinh thạch vô cùng quý giá hiếm gặp!

Nếu không trận pháp truyền tống không gian cũng sẽ không ít ỏi như vậy.

Chỉ có một số thế lực lớn mới có thể khắc trận pháp truyền tống không gian, đồng thời sử dụng dưới tình huống đặc biệt.

Tộc Chúc Long tất nhiên cũng có trận pháp truyền tống không gian, nhưng chắc chắn không thể sử dụng dễ dàng như Vương Đằng, càng đừng nói trực tiếp truyền tống đến chỗ cách hành tinh Chúc Long không xa.

“Thiên phú của Thánh giả Vương Đằng quả nhiên khiến người ta thán phục.” Chúc Long Dụ cảm thán nói.

Trong lòng hắn càng kiên định suy nghĩ lôi kéo Vương Đằng, đối phương không những có thiên phú nghề phụ kinh người, ngay cả thiên phú Võ đạo cũng vô cùng mạnh mẽ.

Ngay cả công ty vũ trụ hư cấu cũng mở hợp đồng cấp Chân Thần để tiến hành trói buộc sâu hơn với hắn, tộc Chúc Long bọn họ thì có lý do gì để không lối kéo Vương Đằng.

Huống hồ dòng này của bọn họ đã chiếm được ưu thế, điều này đều phải cảm ơn cô nhóc Chúc Long Sương kia, về mặt này ánh mắt của nàng quả thật không tệ, tốt hơn thằng nhóc Chúc Long Dã kia nhiều.

Nghĩ đến đây, Chúc Long Dụ càng không nhịn được nhìn Chúc Long Đỉnh, trong lòng đắc ý muốn cười to.

“Hừ!” Chúc Long Đỉnh tất nhiên cũng để ý ánh mắt như khiêu khích kia của hắn, không khỏi hừ lạnh, quay đầu rời đi.

Ba nguyên lão thấy vậy không khỏi lắc đầu, chuyện nội bộ của tộc Chúc Long bọn họ không muốn tham dự, chỉ là tình hình bây giờ, hy vọng bọn họ đừng vì chút chuyện nhỏ này mà ầm ĩ tới không thể tách ra.

Ở bên khác, Vương Đằng dẫn đám người Chúc Long Dã trở về trên hành tinh Viêm Vẫn lần nữa.

Đám người Chúc Long Dã và Chúc Long Sương nhìn tình hình xung quanh, trong mắt hiện ra vẻ rất kinh ngạc, cho dù tinh vực này là trong cương vực Chúc Long, nhưng bọn họ cũng là lần đầu tới.

“Có việc gì cần bọn ta làm không?” Chúc Long Sương đánh giá xung quanh, rồi quay đầu nhìn về phía Vương Đằng, hỏi.

“Các ngươi tốt nhất ra ngoài tinh vực Viêm Vẫn đợi đi, thiên tài của thế lực khác chắc không lâu nữa sẽ đến.” Vương Đằng thản nhiên nói.

“Được!” Nghe Vương Đăng nói, Chúc Long Sương không nói nhiều, trực tiếp gật đầu.

“Hừ.”

Lúc này, bên cạnh lại truyền tới một tiếng hừ lạnh lùng, Chúc Long Dã lạnh nhạt nói: “Tộc Chúc Long ta làm việc thế nào, bọn ta tự biết quyết định, không cần người khác can thiệp.”

“Tùy thôi, chỉ cần không ảnh hưởng đến ta khắc trận pháp là được.” Vương Đằng nhìn hắn, hờ hững nói: “Nếu không, đừng trách ta không khách sáo.”

Bình Luận (0)
Comment