Lúc này nàng vội vàng lui về phía sau, trong miệng truyền ra một tiếng quát lớn.
Ở bên trái Nguyễn Bán Liên cách đó không xa, một thanh niên đang đại chiến với loài Hắc Ám, nghe thấy âm thanh, chân mày không khỏi nhíu lại, nhìn thấy tình hình Nguyễn Bán Liên bên này, rơi vào đường cùng đành phải ra tay.
Ầm!
Binh khí của hắn chính là một cây giáo, mắt thấy tình huống nguy cấp, cây giáo trong tay ầm ầm ném ra, ở trên hư không hóa thành một lưu quang màu vàng, xông về phía kích mang của Huyết Rosa.
Cheng!
Hai thứ chạm vào nhau, nhất thời bộc phát ra tiếng kêu của kim loại.
Kích mang đỏ như máu kia dưới một kích này, ầm ầm vỡ vụn, mà cây giáo màu vàng kia cũng dừng ở tại chỗ, một bóng dáng hiện lên, bắt lấy nó vào trong tay, rõ ràng chính là Trọng Lô mới rồi ra tay!
"Hửm?"
Huyết Rosa nhìn thấy người tới, khẽ cau mày, thực lực của võ giả Nhân tộc cấp Vực Chủ này trái lại mạnh hơn nữ võ giả kia nhiều, vậy mà có thể đánh tan kích mang của nàng.
"Huyết Klee, đây là đối thủ của ngươi nhỉ?"
Nhưng mà nàng vẫn chưa ra tay, mà nhìn về phía xa xa, thản nhiên nói.
Sắc mặt Huyết Klee có chút khó coi, lúc đối phương giao thủ với nó, lại còn có thể rảnh tay ra tay cứu người, đây chẳng phải là có vẻ nó rất yếu?
"Khốn nạn!"
Một tiếng lạnh lùng hừ truyền ra từ trong miệng Huyết Klee, nó tự nhận có thể so sánh với Huyết tử, kết quả hiện giờ lại ngay cả một võ giả cấp Vực Chủ của vũ trụ Quang Minh cũng không làm được, lại nhìn Huyết tử bên kia, đang giao chiến với hai thiên tài cấp Giới Chủ của vũ trụ Quang Minh, không chút không rơi hạ phong.
So sánh như thế, nó cảm giác chênh lệch giữa mình và đối phương quả nhiên là càng lúc càng lớn."Chết cho ta!"
Huyết Klee phát tiết hoàn toàn lửa giận lên người Trọng Lô, điên cuồng công kích hắn.
"???" Trọng Lô có chút ngơ ngác, vì sao hắn cảm giác dáng vẻ của loài Hắc Ám Huyết tộc này giống như rất phẫn nộ? Hắn làm cái gì?
Hắn chỉ là đi cứu người mà thôi.
Nguyễn Bán Liên cũng có chút ngơ ngác, sắc mặt càng thêm trắng vài phần, lúc này nàng mới phát hiện, võ giả của hội Thanh Viêm đều bị loài Hắc Ám khác giữ chân, hiện tại tựa hồ không ai có thể giúp được nàng.
Không kịp nghĩ nhiều, nàng lập tức lặng yên thối lui về phía sau, muốn rời xa sinh vật Hắc Ám cái Huyết tộc đó."Còn muốn chạy!"
Huyết Rosa lại thời khắc đều nhìn chằm chằm nàng, xem nàng như con mồi của mình, làm sao có thể để cho nàng rời đi. Ầm!
Nàng lắc mình một cái, tốc độ bùng nổ, lập tức giết tới Nguyễn Bán Liên, Tam Xoa Kích trong tay lại một lần nữa ầm ầm đâm ra.
"Đáng chết!" Sắc mặt Nguyễn Bán Liên vô cùng tái nhợt, không ngờ tuyệt cảnh mà hội Tinh Thần gặp phải, hiện tại đến lượt trên người nàng.
Quả nhiên là phong thuỷ thay phiên chuyển, hôm nay đến nhà của ta.
Vừa nãy nàng còn vô cùng vui sướng, giờ phút này trong lòng căn bản không có tâm tư như vậy, thầm nghĩ chạy trối chết. Tới hiện giờ, nàng mới xem như chân chính trải nghiệm được sự lớn mạnh của loài Hắc Ám.
Nếu lão Kỷ kia biết trong thiên tài học viện tinh không, có thiên tài vô năng như vậy, phỏng chừng sẽ rất thất vọng.
Ầm!
Kích mang đỏ như máu ngang hư không, trực tiếp xuất hiện phía sau Nguyễn Bán Liên, nàng thật sự không chạy thoát, chỉ có thể lấy ra một tấm chắn màu vàng đất, chắn phía sau.
Phù văn phía trên tấm chắn nháy mắt bị ấn sáng, hóa thành một hư ảnh thật lớn, phía trên khắc một cự thú kỳ dị, dáng vẻ dữ tợn, cả người trải rộng lân giáp, vừa thấy đã vô cùng cứng rắn.
Đùng!
Kích mang đỏ như máu hung hăng tấn công lên phía trên, ở mặt ngoài tấm chắn nổi lên từng gợn sóng, nhưng lại cản được một cách thần kỳ.
Nhưng mà Nguyễn Bán Liên còn không kịp vui vẻ, một luồng cự lực truyền đến từ phía trên kích mang đỏ như máu kia, làm cho ngay cả người mang tấm chắn như nàng, tựa như bị một cự thú va chạm trên người, hung hăng bay ngược ra ngoài.
Phì phì!
Một ngụm máu tươi phun ra từ trong miệng Nguyễn Bán Liên, khiến cho đôi môi nàng hồng nhuận kia càng thêm đỏ tươi, chỉ là giờ phút này sắc mặt nàng cũng tái nhợt, một mái tóc rối tung, có vẻ cực kỳ chật vật.
Hơn nữa nàng còn không dám nói lời hung ác gì, lần nữa mang theo tấm chắn kia, lui về phía sau. Giống một con rùa mẹ rụt đầu trong mai rùa.
Nàng biết bản thân chỉ có chạy trốn tới bên cạnh hai tồn tại cấp Giới Chủ của hội Thanh Viêm kia, mới có thể giữ mạng sống, nếu không hôm nay chỉ sợ thật sự phải chết trong tay loài Hắc Ám Huyết tộc.
Ở trước mặt loài Hắc Ám, cũng không có ai nói giúp cho nàng, những thân phận đó của nàng, chắc chắn cũng không có bất kì tác dụng gì. Ầm ầm ầm!
Cùng lúc đó, hắc vụ do đám loài Hắc Ám tộc Nọa Vụ cấp Ma Hoàng hạ vị kia hợp lực ngưng tụ ra, đã hoàn toàn vây khốn đám người hội Tinh Thần, hắc vụ bốn phía dày đặc thu liễm tới chỗ trung tâm, muốn khiến cho tất cả thiên tài hội Tinh Thần đều trở thành nô lệ của chúng nó.
Đồng Ân vô cùng lo lắng, muốn thoát khỏi loài Hắc Ám tộc Nọa Vụ cấp Ma Hoàng trung vị kia, đi đến cứu viện, có thể tình huống hiện giờ của nàng, lại căn bản không làm được.
Ầm! Ầm! Ầm....
Nàng điên cuồng công kích, chém ra từng đường kiếm mang, muốn ép loài Hắc Ám tộc Nọa Vụ kia lui ra.
"Ha ha ha....." Cả người loài Hắc Ám tộc Nọa Vụ cấp Ma Hoàng trung vị tràn ra hắc vụ, chặn công kích của Đồng Ân, cười to nói: "Vô dụng, cho dù ngươi giãy giụa như thế nào, đều không thể cứu bọn họ."
"Nhìn dáng vẻ của ngươi, những thiên tài đó có lẽ cũng không yếu nhỉ, đáng tiếc hôm nay phải ngã xuống ở đây." "Hừ!"
Khuôn mặt xinh đẹp của Đồng Ân buộc chặt, sắc mặt cực kỳ khó coi, cũng chưa nói một câu, chỉ là lạnh lùng hừ một tiếng, điên cuồng thúc giục lĩnh vực của bản thân, nghiền áp tới đối phương.
"Lực lĩnh vực của ngươi quả thật không tệ, đáng tiếc vừa nãy đã tiêu hao không ít, đã không đủ để uy hiếp đến ta." Loài Hắc Ám tộc Nọa Vụ cấp Ma Hoàng trung vị lạnh lùng cười, nói: "Ngươi vẫn nên lo cho bản thân ngươi đi, không bao lâu, chỉ sợ ngay cả ngươi cũng phải ngã xuống trong tay ta."
Phía trên đỉnh đầu của nó cũng hiện ra một lĩnh vực, hắc vụ nồng đậm tràn ngập trong đó.
Mà trong hắc vụ cuồn cuộn kia, từng gương mặt hiện lên, tựa như vô số linh hồn bị khắc sâu trong đó, dữ tợn mà khủng bố.
Tiếng gào thét không ngừng truyền ra từ trong miệng những gương mặt này, phảng phất lệ quỷ gào rống, quanh quẩn trong hư không này.