Vương Đằng có thể đánh lại đối phương không?
Đáng tiếc bọn họ hoàn toàn không giúp được gì trong loại chiến đấu này.
Phút chốc, các thiên tài của hội Tinh Thần này đều hơi chán nản, chênh lệch của bọn họ và Vương Đằng quả nhiên là càng ngày càng lớn.
Vui mừng lúc ban đầu gặp được Vương Đằng lúc này đã dần dần rút đi, trong lòng bọn họ tự dưng hơi mất mát.
Ban đầu bọn họ và Vương Đằng đều là tân sinh của học viện tinh không, đứng trên vạch xuất phát giống nhau, cho dù người tranh đoạt bảng Tân Nhân lúc trước bị Vương Đằng đánh bại, cũng không hề nản lòng, tất cả đều phấn chấn tiến lên.
Cứ tưởng rằng thời gian này không gặp, thực lực của bọn họ đã tăng lên không ít, chắc có thể kéo gần khoảng cách giữa Vương Đằng.
Kết quả, hiện thực đã cho bọn họ một đòn vô tình!
Mẹ nó đả kích người quá rồi!
Cuối cùng bọn họ phát hiện, bây giờ Vương Đằng đã quẳng bọn họ ở xa tít phía sau, chênh lệch càng ngày càng lớn, càng ngày càng lớn…
Loại cảm nhận này đối với những thiên tài như bọn chắc chắn là một đả kích rất lớn.
…
Phân thân Quang Minh không biết suy nghĩ của mọi người, nếu như biết, thì cũng chỉ mỉm cười cho qua, có gì đáng để so sánh với bản tôn có bug như vậy chứ.
Không thể so sánh!
So sánh với hắn, chỉ sẽ tự chuốc lấy khổ.
Ầm! Ầm! Ầm…
Tiếng nổ vang không ngừng truyền ra trong va chạm công kích của hai bên.
Binh khí hình thù kỳ lạ to lớn kia đột nhiên xoay tròn với tốc độ cao, uy lực tăng mạnh, giống như muốn đập xuyên ánh kiếm Quang Minh kia.
Sắc mặt phân thân Quang Minh nghiêm trọng, nhìn chằm chằm binh khí niệm lực tinh thần trước mặt, cảm thấy hơi khó giải quyết.
Nếu như bản tôn ở đây thì hoàn toàn không cần phiền phức như vậy, cũng không cần lo lắng sự quỷ dị của binh khí niệm lực tinh thần này.
Nhưng hắn chỉ là một phân thân Quang Minh thôi, không thể sử dụng quá nhiều thủ đoạn của bản tôn.
Huống hồ bây giờ bên bản tôn đang khắc trận pháp, đang là lúc cần lượng lớn niệm lực tinh thần, cũng không rảnh tay tới đối phó với tinh thần niệm sư loài Hắc Ám này.
Cho nên hắn chỉ có thể tự mình ứng phó.
Cũng may vừa nãy bên bản tôn cũng đã thăng cấp không ít nguyên lực tinh thần hệ Quang Minh, cảnh giới đã đạt đến cấp Vực Chủ tứ giai, khiến thực lực của hắn càng mạnh mẽ hơn.
Nguyên lực hệ Quang Minh đưa trở lại cũng trở nên vô cùng dồi dào, đủ cho hắn chống đỡ một thời gian.
Nhưng mà đúng lúc này, dị biến đã xảy ra.
Hắn không hề phát hiện trong mắt loài Hắc Ám tộc Huyễn Thận cấp Ma Hoàng thượng vị ở đối diện kia đột nhiên hiện ra một tia sáng quỷ dị.
Uỳnh!
Loài Hắc Ám kia không lên tiếng, nhưng lại có một tiếng nổ vang lên.
Trong phút chốc, binh khí hình thù kỳ lạ xếp chồng kia lại đột nhiên bùng nổ, hóa thành từng lưu quang màu đen nhánh, bắn tới các phương hướng khác nhau của phân thân Quang Minh.
“Không ổn!”
Thấy cảnh này, sắc mặt đám thiên tài Nguyệt Kỳ Xảo của hội Tinh Thần đều thay đổi, trong lòng bắt đầu căng thẳng.
Công kích này xuất hiện quá đột ngột, hơn nữa gần như phong tỏa hết tất cả vị trí có thể né tránh xung quanh phân thân Quang Minh, tránh cũng không thể tránh.
Thế nhưng…
“Đã đoán ra chiêu này lâu rồi!” Phân thân Quang Minh chỉ lạnh lùng cười, trong miệng phun ra một chữ: “Nổ!”
Bùm!
Một tiếng nổ không hề thua kém tiếng nổ ban nãy đột nhiên truyền ra, kiếm quang khổng lồ phân thân Quang Minh thi triển chợt nở rộ ra ánh sáng màu trắng chói mắt, chiếu rọi bốn phương, khiến hư không xuất hiện vùng ánh sáng lớn.
Năng lượng Quang Minh khủng bố trút ra như nước từ trong ánh kiếm, sau đó kiếm quang vỡ vụn, từng kiếm quang nhỏ bé bỗng nhiên bộc phát ra từ bên trong, tạo thành một dòng nước lũ, càn quét bốn phương tám hướng.
“Cái gì!!?” Sắc mặt loài Hắc Ám tộc Huyễn Thận cấp Ma Hoàng thượng vị kia cuối cùng đã hơi thay đổi, ánh mắt chợt co lại.
Nó hoàn toàn không ngờ tới dưới tình huống này mà đối phương vẫn có thể triển khai phản kích.
Ầm! Ầm! Ầm…
Đáng tiếc còn chưa đợi nó nghĩ nhiều, từng lưu quang màu đen kia đã bị ngăn cản lại hết, sau đó vô số kiếm quang bắn ra hàng loạt, chĩa thẳng về phía nó.
Hư không đều bị kiếm quang chi chít kia xé rách, xuất hiện vết nứt có thể thấy rõ ràng, không gian chảy loạn càn quét ra.
Rất nhiều võ giả thiên tài của vũ trụ Quang Minh bị động tĩnh bên này thu hút ánh mắt, nhìn thấy công kích mạnh mẽ kia, trên mặt bọn họ đều hiện ra vẻ khiếp sợ.
“Mạnh quá!”
“Vương Đằng này là cấp Vực Chủ thật sao?”
“Có phải thực lực của hắn hơi phạm quy rồi không?”
“Đợi đã, loài Hắc Ám kia là tinh thần niệm sư! Tinh thần niệm sư cấp Ma Hoàng thượng vị!!!”
“Hay lắm, thực lực của Vương Đằng đáng sợ quá rồi đấy, ngay cả tinh thần niệm sư cấp Ma Hoàng thượng vị cũng có thể đối kháng.”
“Đây không phải là biến thái nữa, thật sự là yêu nghiệt được không?”
…
Từng tiếng xôn xao òa lên từ trong miệng mọi người, rõ ràng vô cùng khó tin.
Vốn thấy Vương Đằng có thể chống lại loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng thượng vị đã đủ cho bọn họ chấn động rồi, kết quả điều còn vô lý hơn là loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng thượng vị kia còn là một tinh thần niệm sư!
Cảnh giới ngang nhau, tinh thần niệm sư lại mạnh mẽ hơn võ giả rất nhiều, vô cùng khó dây dưa.
Thế nhưng Vương Đằng vẫn có thể chiếm ưu thế, thực lực này không phải yêu nghiệt thì là gì?
Lúc này đám thiên tài đứng đầu trong cấp Giới Chủ Adhogg, Yurugin, Alves kia đều nhao nhao xúc động.
Bọn họ vốn còn không cảm thấy gì, cho rằng dù thực lực của Vương Đằng có thể giết được cấp Ma Hoàng trung vị đỉnh phong cũng không thể so với bọn họ.
Nhưng bây giờ tình huống bọn họ thấy lại hơi đạp đổ nhận thức của bọn họ.
Đối phương đối mặt với tinh thần niệm sư cấp Ma Hoàng thượng vị vẫn có thể không yếu thế, rất khó nói hắn yếu hơn bọn họ rồi.
“Đúng là… biến thái!” Các thiên tài của hội Tinh Thần đều líu lưỡi, trợn mắt há mồm.
Cho dù là người tính cách bình thản như Vũ Vân Tiên, Lục Thiên, lúc này cũng không khỏi hơi thất thần, nhìn bóng dáng đang đối kháng với loài Hắc Ám kia, miệng không khỏi hơi đắng chát.