Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 4447 - Chương 4447 - Hai Loài Hắc Ám Cấp Ma Hoàng Thượng Vị Đuổi Giết! Dẫn Đầu! Tới Đuổi Theo Ta Đi! Đến Đích!

Chương 4447 - Hai loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng thượng vị đuổi giết! Dẫn đầu! Tới đuổi theo ta đi! Đến đích!
Chương 4447 - Hai loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng thượng vị đuổi giết! Dẫn đầu! Tới đuổi theo ta đi! Đến đích!

Lúc này trong lòng phân thân Quang Minh lóe qua các loại cảm ngộ, đã có hiểu biết vô cùng sâu sắc đối với hai loại sức mạnh này.

Cho dù là ‘Huyễn Thận cảnh’ cấp thông thạo, hay là ‘lĩnh vực Huyễn Thận’ Dung cảnh nhị giai, đều là cảnh giới không thấp.

Nhất là ‘lĩnh vực Huyễn Thận’ đã đạt đến Dung cảnh, càng đủ để vượt qua đa số loài Hắc Ám tộc Huyễn Thận, loài Hắc Ám tộc Huyễn Thận cấp Ma Hoàng trung vị bình thường đều chưa chắc sánh bằng.

Lúc này, phân thân Quang Minh lại nhìn không gian quỷ dị xung quanh, khóe miệng không khỏi hơi cong lên.

Vèo vèo vèo…

Từng tiếng xé gió truyền tới từ bốn phương tám hướng, mỗi lần đều xuất hiện một cách vô cùng quỷ dị, giống như thình lình xuất hiện ở vị trí người ta không ngờ tới, khiến người ta chẳng thể đề phòng.

Nếu không phải phân thân Quang Minh thi triển ‘Độn Quang’, tốc độ nhanh đến cực điểm, thì hoàn toàn không thể né tránh những công kích này.

Dù là như vậy, mỗi lần vẫn đều rất nguy hiểm.

Nhất là trong mắt người ngoài, mỗi lần đều giống như né ra trong nguy hiểm, làm mọi người không khỏi đổ mồ hôi lạnh thay hắn.

“Chúng ta cũng ra tay!”

Đám người Nguyệt Kỳ Xảo có thể thấy từng cảnh trong khu vực kia, sắc mặt nặng nề, lập tức hóa thành lưu quang xông qua, tự thi triển thủ đoạn của mình, tấn công về phía khu vực kia.

Bọn họ không dám vào trong, ngay cả Vương Đằng còn không thể thoát ra khỏi bên trong, huống hồ là bọn họ, cho nên chỉ có thể tấn công ở bên ngoài.

Ầm! Ầm! Ầm…

Từng công kích rơi trên khu vực kia, nhưng lại bị một sức mạnh khác ảnh hưởng, hư không vặn vẹo, công kích của bọn họ đều biến mất hết.

“Châu chấu đá xe!” Loài Hắc Ám tộc Huyễn Thận cấp Ma Hoàng thượng vị kia lạnh lùng liếc nhìn bọn họ, cũng lười để ý bọn họ, ánh mắt nhìn về phía phân thân Quang Minh trong khu vực kia.

Không ngờ nó sử dụng lực lượng thế giới rồi mà vẫn không thể làm gì được võ giả Nhân tộc này, điều này khiến trong lòng nó hơi không thể tưởng tượng nổi, sắc mặt không khỏi bắt đầu trở nên khó coi.

Đám thiên tài của hội Tinh Thần Nguyệt Kỳ Xảo, Reynolds, Vũ Vân Tiên thấy loài Hắc Ám tộc Huyễn Thận này xem thường bọn họ như vậy, trong lòng đều vô cùng bất bình, mắt không khỏi hiện ra chút không cam lòng.

Thực lực của bọn họ ở trước mặt tồn tại cấp Ma Hoàng thượng vị vẫn là quá yếu.

Cũng chính vì như vậy, bọn họ mới hiểu rốt cuộc Vương Đằng yêu nghiệt bao nhiêu, lúc cấp Vũ Trụ đã có thể đối kháng với tồn tại cấp Giới Chủ, bây giờ thăng cấp Vực Chủ càng là chiến đấu không hề yếu hơn tồn tại cấp Giới Chủ.

Thiên phú và thực lực như vậy khiến người ta cảm thấy tuyệt vọng.

“Huyễn Thận Điêu, rốt cuộc ngươi có được không? Lâu như vậy còn chưa giải quyết, nếu không được, thì để con mồi này cho ta.”

Lúc này, một tiếng nói không kiên nhẫn từ xa truyền tới.

Người lên tiếng chính là một loài Hắc Ám tộc Nọa Vụ, cả người nó được sương đen bao phủ, trông vô cùng giống tộc Huyễn Thận.

Nhưng mà sương mù kia lại không hư ảo như loài Hắc Ám tộc Huyễn Thận, ngược lại có một loại cảm giác dày đặc, bên trong thi thoảng có từng khuôn mặt quỷ dị hiện ra, đang kêu gào không tiếng, rất giống với thủ đoạn những loài Hắc Ám tộc Nọa Vụ lúc trước thi triển.

Khác biệt duy nhất là lúc những loài Hắc Ám tộc Nọa Vụ kia muốn thi triển thủ đoạn mạnh mẽ mới sẽ biến ra khuôn mặt như vậy, nhưng sương mù trên người loài Hắc Ám tộc Nọa Vụ này thi thoảng đều biến ra khuôn mặt quỷ dị kia, khiến nó trông cực kỳ tà ác.

Từ đó có thể thấy, thực lực của loài Hắc Ám tộc Nọa Vụ này chắc chắn vô cùng mạnh mẽ!

Nếu như cảm ứng kỹ khí tức trên người của nó, thì sẽ phát hiện đây rõ ràng lại là một tồn tại cấp Ma Hoàng thượng vị.

Nó đã nhắm vào phân thân Quang Minh rất lâu rồi, chỉ là vừa nãy hơi kiêng dè, không dám tùy tiện ra tay, ai ngờ bị Huyễn Thận Điêu cướp trước.

Bây giờ thấy phân thân Quang Minh bị vây khốn, thực lực hình như vẫn có chênh lệch so với cấp Ma Hoàng thượng vị, nó lập tức nổi tâm tư khác.

Giữa tộc Huyễn Thận và tộc Nọa Vụ vốn có mâu thuẫn không nhỏ, dù sao thủ đoạn của hai tộc hơi giống nhau, nhưng vẫn có điểm khác, bình thường tất nhiên sẽ tranh cao thấp.

Tranh tới tranh lui, mâu thuẫn tự nhiên nảy sinh.

Cho nên lúc này thấy Huyễn Thận Điêu hình như sắp tóm được phân thân Quang Minh, nó đã muốn hái đào.

“Nọa Vụ Điếu!” Huyễn Thận Điêu nhìn về phía đối phương, lập tức cau lông mày, lạnh lùng nói: “Tộc Nọa Vụ các ngươi vẫn không biết xấu hổ như vậy, vừa nãy không dám ra tay, bây giờ lại muốn cướp con mồi của ta.”

“Ngươi có thể thử xem cướp được hắn từ trong tay ta không.”

“Huyễn Thận cảnh này của ta nhốt một người không ít, hai người không nhiều, xem ngươi có cái gan này không thôi.”

Nọa Vụ Điếu kia nhìn khu vực quỷ dị kia, lại ngẩng đầu nhìn về phía ảo ảnh thế giới của Huyễn Thận Điêu, trong mắt lóe qua vẻ kiêng kỵ.

Nó vẫn rất rõ ràng thủ đoạn của tộc Huyễn Thận.

Nếu như thật sự tiến vào khu vực quỷ dị kia, thi cho dù là nó chắc cũng sẽ chịu thiệt lớn.

Bây giờ không vội, đợi đối phương bắt được võ giả Nhân tộc kia rồi nó ra tay vẫn chưa muộn.

“Khà khà khà…” Nọa Vụ Điếu cười quái dị, thản nhiên nói: “Chỉ sợ ngươi không có bản lĩnh bắt được con mồi này.”

“Điều này thì không cần ngươi bận tâm.” Huyễn Thận Điêu lạnh lùng nói.

“Vương Đằng bị hai loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng thượng vị nhắm vào rồi.” Thấy cảnh này, trong lòng đám thiên tài Yurugin, Alves không khỏi căng thẳng.

“Xong rồi, một mình hắn làm sao là đối thủ của hai loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng thượng vị, tên này lỗ mãng quá rồi, vừa nãy không nên khoe mẽ quá.” Ở bên khác, Chúc Long Sương cũng bắt đầu hơi sốt ruột.

Nàng nhìn chăm chú chiến trường bên kia, trong lòng lập tức bất đắc dĩ đến cực điểm.

Nếu như có thể, tất nhiên nàng muốn qua đó giúp đỡ, nhưng số lượng loài Hắc Ám bấy giờ nhiều hơn bọn họ, bản thân nàng cũng bị loài Hắc Ám nhắm vào, hoàn toàn không rảnh tay đi giúp đỡ.

Bình Luận (0)
Comment