Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 4541 - Chương 4541 - Tồn Tại Khủng Bố Dưới Dãy Núi Chúc Long! Đôi Mắt Chúc Long Cấp Bất Hủ! Công Đầu! Kim Nguyên Báo Nhân! (2)

Chương 4541 - Tồn tại khủng bố dưới dãy núi Chúc Long! Đôi mắt Chúc Long cấp Bất Hủ! Công đầu! Kim Nguyên Báo Nhân! (2)
Chương 4541 - Tồn tại khủng bố dưới dãy núi Chúc Long! Đôi mắt Chúc Long cấp Bất Hủ! Công đầu! Kim Nguyên Báo Nhân! (2)

Thực ra cũng không kỳ lạ, ‘đôi mắt Chân Thị’ tốt xấu gì cũng là hai loại năng lực đặc biệt hợp thành, một loại là ‘Linh Thị’, một loại là ‘đôi mắt Nguyên Chất’, đều là năng lực hiếm có.

Đôi mắt Chúc Long thua không oan.

“Cũng không biết khi nào mới có thể lại dung hợp thiên phú đôi mắt này.” Vương Đằng đột nhiên nhớ đến vụ này, trong lòng không khỏi hơi mong chờ.

Đáng tiếc điều này không phải hắn muốn dung hợp là có thể dung hợp, cần phải có được thiên phú tương xứng mới có thể dung hợp.

“Nói đi cũng phải nói lại, tồn tại bên dưới dãy núi kia chắc là cấp Chân Thần trở lên, sao ‘đôi mắt Chúc Long’ rơi ra chỉ là cấp Bất Hủ?” Vương Đằng không khỏi sờ cằm, ánh mắt hơi lấp lánh.

Rõ ràng là tồn tại cấp Chân Thần trở lên, sao lại chỉ rơi ra ‘đôi mắt Chúc Long’ cấp Bất Hủ, rơi nhiều hơn chút chứ.

“Lẽ nào là vì thuộc tính tinh thần của ta?” Trong lòng Vương Đằng chợt động, bỗng nhiên phản ứng lại.

Chính vì thuộc tính tinh thần của hắn mắc ở cấp Vực Chủ, mặc dù có thể sánh ngang tinh thần cấp Giới Chủ bình thường, nhưng thăng cấp thiên phú đôi mắt này cấp Bất Hủ cũng là cực hạn rồi.

Chỉ có võ giả tinh thần cấp Vực Chủ lại muốn nắm giữ thiên phú tinh thần cấp Chân Thần, điều này chắc chắn không thực tế cho lắm!

Thiên phú tinh thần nói cho cùng không bằng thiên phú về mặt thân thể.

Huống hồ thiên phú về mặt thân thể đều còn cần từng bước mở ra, không ngừng mạnh lên.

Cho dù Vương Đằng hơi tiếc nuối, nhưng cũng biết cơm phải ăn từng miếng, không vội được.

“Đáng tiếc hết bong bóng thuộc tính rồi.”

Cuối cùng hắn lại nhìn dãy núi Chúc Long bên dưới, trong lòng nảy ra một suy nghĩ tìm cái chết: “Có nên “nhìn” một cái nữa không?”

Cái nhìn này đương nhiên không phải tùy tiện nhìn, mà là dùng ‘đôi mắt Chân Thị’ nhìn trộm.

Nhưng mà nghĩ lại vẫn là từ bỏ, nhìn một cái là vô tình, đại lão người ta không so đo với ngươi, nhưng nhìn hai cái thì chính là cố tình rồi, không chơi chết ngươi còn đợi giữ ngươi lại làm khách à?

Chúc Long Sương, và cả đám người Dụ Long vương và Đỉnh Long vương không hề phát hiện sự khác thường của Vương Đằng, cả đoàn người nhanh chóng xuyên qua dãy núi, bay về phía tòa thành to lớn kia.

Chưa được một lát, Vương Đằng đã theo đám người Dụ Long vương và Đỉnh Long vương từ trên trời đáp xuống, trực tiếp vượt qua cổng thành, bay về phía vị trí trung tâm.

“Đó là ai? Khí tức mạnh mẽ quá!”

“Hình như là tồn tại cấp Bất Hủ!”

“Đó không phải Dụ Long vương và Đỉnh Long vương à?”

“Nghe nói bọn họ ở bên ngoài trấn thủ trọng địa, sao đã trở về rồi?”

“Còn có võ giả trẻ tuổi phía sau bọn họ là ai? Trông rất trẻ tuổi, lại có thể đi cùng hai vị Long vương.”

“Trông chỉ là võ giả cấp Giới Chủ, sao có thể đi cùng với hai cường giả cấp Bất Hủ phong vương!?”

Trong thành Chúc Long rõ ràng có không ít cường giả, lúc này cảm nhận được Dụ Long vương và Đỉnh Long vương trở về, nhao nhao đưa mắt nhìn.

Nhưng mà rất nhanh ánh mắt của bọn họ đã bị bóng dáng trẻ tuổi bên cạnh hai vị Long vương này thu hút, không nhịn được bắt đầu tò mò bàn tán, có thể đi cùng với tồn tại cấp Bất Hủ phong vương chắc chắn không phải thân phận bình thường.

Nhưng một võ giả cấp Vực Chủ có thể đi cùng tồn tại cấp Bất Hủ, điều này không đơn giản là vấn đề thân phận.

Rất nhiều người đều đang suy đoán thân phận của Vương Đằng, trong lòng tràn đầy ngạc nhiên nghi ngờ.

Đúng lúc này, bỗng nhiên xuất hiện một người trẻ tuổi nghi là thân phận không đơn giản, làm sao khiến người ta không nghĩ nhiều cho được.

“Đợi đã, hắn hình như… hắn hình như là… Vương Đằng!!!”

“Vương Đằng! Vương Đằng nào?”

“Thánh giả bảy đạo của tổng bộ liên minh Phó Chức Nghiệp, còn có thể là Vương Đằng nào!”

“Vãi! Vãi! Ta nói người trẻ tuổi nào có tư cách đi cùng với cấp Bất Hủ phong vương, thì ra là hắn.”

“Nhưng mà… không phải hắn mất tích rồi à? Còn có người nói hắn chết rồi mà! Sao lại đột nhiên xuất hiện rồi?”

“Chết rồi? Ai nói vậy? Ngươi nói hả? Hay là ta nói? Rõ ràng đều là lời đồn, sau này loại lời đồn này không thể tùy tiện tin tưởng, Thánh giả bảy đạo người ta thiên phú cực tốt, loại thiên tài này chắc chắn đều có vận may lớn trên người, đâu có dễ dàng chết như vậy?”

“Ngươi nói rất có lý…”

Nhưng mà đúng lúc này lại đột nhiên có người nhận ra thân phận của Vương Đằng.

Trong phút chốc, cả thành Chúc Long đều vang lên một trận xôn xao, rất nhiều võ giả nhìn lên bầu trời, muốn xem chân dung của Thánh giả bảy đạo trong truyền thuyết kia.

“Danh tiếng của ngươi đúng là vang dội!” Chúc Long Sương không nhịn được ở bên cạnh trêu ghẹo.

Vương Đằng không khỏi trợn trắng mắt.

“Nếu như ở học viện tinh không, cảnh tượng chắc sẽ không ít hơn ở đây bao nhiêu.” Nguyệt Kỳ Xảo sâu xa nói.

“Ta không phải mất tích một thời gian thôi à? Đâu cần phải nói như người chết sống lại vậy.” Vương Đằng cạn lời nói.

“Nói thật, cũng gần giống người chết sống lại.” Vu Yển thản nhiên nói.

“…” Vương Đằng.

“Được rồi.” Dụ Long vương cười cắt ngang trò chuyện của mấy người, nói với Chúc Long Sương: “Sương Nhi, ngươi dẫn mấy thanh niên tài tú này đi dạo xung quanh, bọn ta muốn dẫn Thánh giả Vương Đằng qua gặp người khác.”

“Sương Nhi…” Ánh mắt Vương Đằng quỷ dị nhìn người đẹp cao lớn này.

“Nhìn cái gì mà nhìn.” Mặt Chúc Long Sương chợt đỏ, trừng mắt nhìn hắn, nói với nhóm người Nguyệt Kỳ Xảo: “Đi thôi, ta dẫn các ngươi đi dạo xung quanh.”

Đám người Nguyệt Kỳ Xảo không khỏi nhìn về phía Vương Đằng.

“Đi đi, đợi lát ta lại tụ họp với các ngươi.” Vương Đằng nói.

Đám người Nguyệt Kỳ Xảo gật đầu, rồi rời đi với Chúc Long Sương.

Sau đó Vương Đằng đã tiến vào trong một đại điện ở trung tâm thành với đám người Dụ Long vương.

Vừa tiến vào đại điện này, Vương Đằng đã kinh ngạc phát hiện nơi này lại tồn tại từng bóng dáng khí tức vô cùng mạnh mẽ, rõ ràng đều là tồn tại cấp Bất Hủ trở lên.

Bọn họ ngồi ngay ngắn trên chỗ ngồi của mình, đang đánh giá hắn, trong ánh mắt có tò mò, có kinh ngạc, cũng có tìm tòi nghiên cứu…

Bình Luận (0)
Comment