Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 4542 - Chương 4542 - Tồn Tại Khủng Bố Dưới Dãy Núi Chúc Long! Đôi Mắt Chúc Long Cấp Bất Hủ! Công Đầu! Kim Nguyên Báo Nhân! (3)

Chương 4542 - Tồn tại khủng bố dưới dãy núi Chúc Long! Đôi mắt Chúc Long cấp Bất Hủ! Công đầu! Kim Nguyên Báo Nhân! (3)
Chương 4542 - Tồn tại khủng bố dưới dãy núi Chúc Long! Đôi mắt Chúc Long cấp Bất Hủ! Công đầu! Kim Nguyên Báo Nhân! (3)

Giống như đối với những tồn tại cấp Bất Hủ này, trên người người trẻ tuổi trước mặt này có thứ đủ để khiến bọn họ cảm thấy hứng thú.

Thực tế cũng chính là như vậy.

Bọn họ là tồn tại cấp Bất Hủ của các nơi, bọn họ vốn không nên quan tâm một võ giả thế hệ trẻ tuổi như vậy.

Nhưng bây giờ cái tên của người trẻ tuổi này lại luôn xuất hiện trước mặt bọn họ, khiến bọn họ không thể không coi trọng.

Hơn nữa rất nhiều người còn là lần đầu gặp hắn, cho nên bọn họ mới tò mò đánh giá hắn như vậy.

Còn ba nguyên lão của tổng bộ liên minh Phó Chức Nghiệp nguyên lão Đan Trần, nguyên lão Bias, nguyên lão Tamberi cũng ở đây, lúc này đang mỉm cười nhìn Vương Đằng, khẽ gật đầu với hắn.

Mặc dù Vương Đằng cảm thấy hơi áp lực, nhưng loại tình huống này cũng không phải chưa từng gặp, cho nên biểu hiện rất bình tĩnh, theo đám người Dụ Long vương bước vào trong đại điện.

Cả đám cường giả cấp Bất Hủ đều là vẻ mặt khác lạ, có rất ít võ giả thế hệ trẻ tuổi có thể giữ được bình tĩnh như vậy khi đối mặt với bọn họ.

Không, với cảnh giới của Vương Đằng, hẳn là chưa từng có thế hệ trẻ tuổi này có thể biểu hiện giống như hắn.

Bởi vì cho dù là một số võ giả cấp Giới Chủ đều sẽ hơi thận trọng trước mặt bọn họ.

“Các vị, người này chính là Thánh giả Vương Đằng, bọn ta đã dẫn hắn đến rồi, linh dược cũng ở trên người hắn. Về tình hình cụ thể của cuộc đại chiến kia, các ngươi cũng có thể hỏi hắn.” Dụ Long vương cười giới thiệu.

“Ngồi xuống trước đi.” Một người ngồi ở vị trí đầu tiên bình tĩnh lên tiếng.

Trong mắt Vương Đằng hiện ra chút kinh ngạc, vừa nãy không phát hiện, Tổng soái Hình Sách lại cũng ở đây, nhưng mà rất nhanh hắn đã phát hiện, đây chỉ là một hình chiếu, không phải người thật ở nơi này.

Thấy ánh mắt hắn nhìn qua, tổng soái Hình Sách khẽ gật đầu với hắn.

Vương Đằng hành một lễ, ánh mắt đặt trên vị trí tổng soái Hình Sách đang chỉ, lại là ở bên cạnh nhóm nguyên lão Đan Trần, cũng không nghĩ nhiều, trực tiếp bước qua ngồi xuống.

“Đừng căng thẳng, đợi lát bọn họ hỏi cái gì, ngươi cứ trả lời thẳng là được.” Một tiếng nói vang lên trong đầu của Vương Đằng.

Vương Đằng nhìn về phía nguyên lão Đan Trần bên cạnh, khẽ gật đầu.

“Vương Đằng, linh dược đều ở trên người của ngươi ư?” Thấy Vương Đằng ngồi xuống, tổng soái Hình Sách không nói nhảm, vào thẳng vấn đề, hỏi.

“Đúng vậy!” Vương Đằng gật đầu, lấy ra từng chiếc nhẫn không gian, đặt ở trên bàn.

“Các nguyên lão, kiểm kê chút đi.” Tổng soái Hình Sách nhìn về phía đám người nguyên lão Đan Trần.

Nguyên lão Đan Trần lập tức cầm những chiếc nhẫn không gian kia lên, liếc nhìn từng chiếc, trong mắt hiện ra vẻ ngạc nhiên, vui vẻ nhìn Vương Đằng, rồi quay đầu nhìn về phía tổng soái Hình Sách, trầm giọng nói: “Trong này có ít nhất trên chín thành linh dược, tổn thất không hề nhiều.”

“Chín thành!”

“Tốt!”

“Tốt quá rồi!”

Tồn tại cấp Bất Hủ có mặt đều hiện ra vẻ vui mừng, vậy mà giữ lại được chín thành linh dược, kết quả này không nghi ngờ gì đã tốt hơn trong tưởng tượng của bọn họ quá nhiều.

Ban đầu, cao tầng của các thế lực đều cảm thấy có thể đạt được sáu bảy thành linh dược đã coi như là kết quả rất tốt.

Không ngờ bây giờ lại đạt đến trên chín thành linh dược!

Đây đúng là vượt xa dự đoán của bọn họ.

Trong phút chốc, ánh mắt cường giả cấp Bất Hủ có mặt nhìn về phía Vương Đằng đều bắt đầu khác đi.

Có thể giữ được nhiều linh dược như vậy, có thể thấy kế hoạch của hắn quả nhiên là thành công rồi.

Bỗng nhiên bọn họ thấy hơi may mắn!

May mắn đã đồng ý kế hoạch trông như mạo hiểm kia của Vương Đằng, nếu không còn không biết có thể giữ được bao nhiêu linh dược.

Thậm chí thương vong của những thiên tài kia, có thể cũng sẽ càng lớn hơn.

Đối với các thế lực lớn, những thiên tài kia đều là tài phú không thể có nhiều, nếu như cứ chết đi như vậy, bọn họ sẽ vô cùng đau lòng.

“Vương Đằng, ngươi làm rất tốt, cuộc tranh đoạt giữa thế giới Hắc Ám và thiên tài vũ trụ Quang Minh chúng ta, công đầu thuộc về ngươi.” Tổng soái Hình Sách đột nhiên nói.

“Công đầu!”

Cường giả cấp Bất Hủ có mặt bỗng yên tĩnh, nhao nhao nhìn về phía tổng soái Hình Sách và Vương Đằng, đầu tiên là nhìn tổng soái Hình Sách, sau đó nhao nhao đặt ánh mắt trên người Vương Đằng.

“Không dám chiếm công đầu, có thể giữ được những linh dược này, tất cả mọi người đều có công lao.” Vương Đằng không kiêu ngạo không nóng nảy, thản nhiên nói.

Nghe vậy, trên mặt cả đám tồn tại cấp Bất Hủ lại chợt động, vẻ tán thưởng trong mắt càng đậm hơn mấy phần, cho dù không phải cao tầng thế lực của Vương Đằng, lúc này cũng rất khó sinh ra ác cảm với hắn.

“Ngươi không cần khiêm tốn, nên là của ngươi, thì chính là của ngươi, ai cũng không thể phủ nhận.” Tổng soái Hình Sách nhìn Vương Đằng thật sâu, sau đó lại nhìn xung quanh một vòng, hỏi: “Tin tức của cuộc đại chiến kia, chắc hẳn các vị đều đã biết, không biết đối với công đầu này có gì đáng nghi không?”

“Ha ha ha… Nghe nói trong số thiên tài loài Hắc Ám có một Ma tử của tộc Ma Não, đối phương còn sử dụng một thân thể tộc Angaruda, kết quả vẫn bị Vương Đằng đánh bại. Ta thấy công đầu này nên thuộc về Vương Đằng.” Lúc này, một tiếng cười lớn vang lên trong rất nhiều tồn tại cấp Bất Hủ, thu hút ánh mắt của tất cả mọi người.

Vương Đằng không khỏi nhìn qua, vẻ mặt khẽ động, trên ghế ngồi của đối phương rõ ràng có ký hiệu của công ty vũ trụ hư cấu, lại nhìn dáng vẻ vô cùng hiền lành của cường giả cấp Bất Hủ kia, ánh mắt nhìn về phía hắn cũng tràn đầy ý thân thiết.

Hay lắm, xác nhận qua ánh mắt, là người phe mình không sai!

Cường giả cấp Bất Hủ của công ty vũ trụ hư cấu chắc chắn là đứng về phía của hắn.

“Nói không sai, nếu như không có Vương Đằng, thiên tài thuộc về thế lực của các vị sợ rằng đều phải chết trong tay thiên tài loài Hắc Ám.” Một tiếng nói khác chậm rãi vang lên.

Nghe thấy giọng nói quen thuộc này, khóe môi của Vương Đằng không khỏi hơi cong lên, là Kỷ lão kia của học viện hư không.

Bình Luận (0)
Comment