Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 4591 - Chương 4591 - Viên Đan Dược Cực Lớn! Lôi Kiếp Bất Thường! Nhớ Tới Nỗi Sợ Hãi Khi Bị Vương Đằng Khống Chế! (2)

Chương 4591 - Viên đan dược cực lớn! Lôi kiếp bất thường! Nhớ tới nỗi sợ hãi khi bị Vương Đằng khống chế! (2)
Chương 4591 - Viên đan dược cực lớn! Lôi kiếp bất thường! Nhớ tới nỗi sợ hãi khi bị Vương Đằng khống chế! (2)

Tựa như một mỹ nhân đứng trước mặt bọn họ, mông lung, lơ lửng không cố định, khiến bọn họ gấp đến độ vò đầu bứt tai, nhưng hết lần này đến lần khác lại không thể làm gì.

Thật ra đám người Đan Quảng cũng biết điều này, nhưng bọn họ không thể nào cho thêm nhiều chỉ đạo hơn, cấp Thánh đối với mỗi người mà nói đều có sự khác biệt, cảm ngộ của bọn họ chưa hẳn đã thích hợp với lớp thiên tài trẻ tuổi này.

Huống chi thân là thiên tài, dĩ nhiên không thể đốt cháy giai đoạn, nếu là hăng quá hoá dở, sẽ chỉ hủy đi đường tương lai của bọn họ.

Cho nên trừ đứng nhìn ra, đồng thời thỉnh thoảng cho một chút kiến nghị, bọn họ cũng không thể làm gì.

Cấp Thánh cuối cùng cũng là không dễ tiến vào như vậy, nếu không thì võ giả cấp Thánh sớm đã chất đầy đường rồi.

Ầm ầm!

Tiếng sấm trần thấp truyền từ trong mây đen ra, vang vọng giữa trời đất, khiến tất cả mọi người đều cảm thấy chấn động, nhìn qua đám mây đen kia, trong lòng lấy làm run sợ, bên trong đó tựa như có ẩn chứa sinh linh khủng bố nào đó.

Tất cả mọi người dần dần phát hiện, hình như lôi kiếp này chuẩn bị có hơi... Lâu!

Từ khi đan lô to lớn kia dâng lên từ trong luyện đan thất đến thời điểm hiện tại, đã trôi qua một khoảng thời gian không ngắn, nhưng mây đen này vẫn đang chuẩn bị, không rò rỉ ra một chút lực lôi kiếp nào.

Mọi người đều biết, công tác chuẩn bị càng lâu, lôi kiếp sẽ càng khủng bố hơn!

Tựa như là nén lực lượng lại.

"Lôi kiếp này..." Đan Quảng, Lý Chính Thanh, Mực Thành Châu và gia chủ của các đại gia tộc khác cũng nhận ra vấn đề, trên mặt đều không khỏi lộ ra vẻ nghi ngờ không thôi.

Thánh Quang Phá Ách Đan chỉ là cấp Thánh đệ nhị kiếp, theo lý thuyết thì thời gian chuẩn bị không nên lâu như vậy.

Đối với luyện đan sư cấp Thánh mà nói, bọn họ rất quen thuộc đối với uy lực của lôi kiếp cấp Thánh, dù sao phải tiếp xúc thường xuyên, cho nên chỉ cần liếc mắt một cái liền nhìn ra lôi kiếp này ít nhiều có gì đó không bình thường.

"Mở!"

Lúc này, một tiếng quát mạnh truyền từ dưới phòng luyện đan ra.

Ầm!

Tiếng nổ rền kịch liệt bỗng nhiên dâng lên, lô đỉnh to lớn kia chấn động mạnh, sau đó nắp đỉnh theo đó mở ra, cột sáng màu trắng chói mắt dâng lên.

Đám người nhao nhao nhìn lại, con mắt theo đó trừng lớn.

Cột sáng màu trắng kia vô cùng lóa mắt, vô cùng vững chắc, cột sáng năng lượng so với đan dược bình thường bộc phát ra càng vững chắc hơn.

Sau khi cột sáng nổ bắn ra từ trong lô đỉnh, càng tiếp tục lớn mạnh, cho đến khi hoàn toàn bao phủ lô đỉnh.

Nhưng nó vẫn chưa dừng lại, vẫn đang nhanh chóng khuếch tán, cho đến khi đạt đến một nửa phạm vi bao phủ của mây đen trên đỉnh đầu, mới từ từ dừng lại.

Sau đó cột sáng này từ từ bay lên không trung, xông thẳng về hướng kiếp vân trên bầu trời, va chạm với nó.

Cảnh tượng vô cùng hùng vĩ!

Cột sáng kia thực sự quá vững chắc, chình như lò đỉnh kia, vừa xuất hiện đã khiến người ta không khỏi có một loại cảm giác rung động.

"Cái này!!"

Những người vây quanh ở đây, tất cả đều như gặp quỷ nhìn về phía không trung, không thể tưởng tượng nổi nhìn cảnh tượng này.

Ầm!

Nhưng rung động vẫn chưa dừng lại.

Trong cột sáng màu trắng kia, một hương đan dược cực kỳ nồng đậm đột nhiên bay ra, tràn ngập cả một vùng khu vực sơn cốc, thậm chí còn tiếp tục khuếch tán, phóng xạ ra một phạm vi lớn.

"Thơm quá!" Lỗ mũi Đan Quảng, Mực Thành Châu, Lý Chính Thanh và các luyện đan sư cấp Thánh phập phồng, vẻ mặt đều vô cùng chấn động.

Thơm quá!

Mùi hương đan này nồng nàn đến mức không bình thường!

Ngay từ đầu, tất cả chuyện này đều lộ vẻ không bình thường.

Cho dù là đan lô to lớn kia, hay là công tác chuẩn bị của lôi kiếp kéo dài, hoặc là đan hương nồng nàn đến không thể tưởng tượng nổi này, tất cả tất cả, đều lộ vẻ không bình thường như thế.

"Ừm? !" Đột nhiên, dường như Chúc Long Nguyên Phủ chú ý đến gì đó, sắc mặt hơi biến đổi một chút, lộ ra có chút kinh ngạc.

"Cái đó là... Kia là!!" Đan Quảng, Mực Thành Châu, Lý Chính Thanh và các luyện đan sư cấp Thánh hình như cũng nhìn thấy gì đó, nét mặt đầy kinh ngạc, miệng không ngừng mở lớn, có hơi không ngậm miệng được.

"Con mẹ nó!"

Bỗng nhiên có tiếng chửi tục truyền đến từ một bên.

Người mở miệng chính là Nhạc Yên, nàng trừng đôi mắt đẹp, nhìn qua viên thuốc được cột sáng kia dâng lên, thật sự giống như gặp quỷ.

Ngay sau đó, năng dụi dụi mắt, dường như cho là mình nhìn nhầm.

Nhưng mà thật sự không phải.

Trong cột sáng màu trắng kia, thật sự là có một viên đan dược lớn đang từ từ dâng lên.

"Kia là cái... Cái quỷ gì?" Nhạc Yên không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt, giọng nói vô cùng khô khốc hỏi.

"Ta mẹ nó cũng không biết." Từ trước đến nay Đan Nguyên vẫn luôn là một người ôn tồn lễ độ, nhưng lúc này cũng không nhịn được xổ một câu nói tục.

"Ùng ục!"

Đám người Lý Tấn, Mặc Thừa và các thiên tài cũng không nhịn được nuốt nước bọt, nói lắp bắp: "Đây là... Đan dược? !"

Không trách được phản ứng của bọn họ như vậy.

Trong cột sáng màu trắng kia dâng lên một quả cầu, quả thật là không giống một viên thuốc!

Quá lớn!

Gân như là cần hai người ôm mới hết!

Mẹ nó, đã ai đã từng thấy qua một viên đan dược cần hai người trưởng thành ôm mới hết chứ!

Chưa từng nghe thấy, chưa từng nhìn thấy!

Đừng nói là lớp thiên tài trẻ tuổi này, ngay bản thân Đan Quảng, Mực Thành Châu, Lý Chính Thanh những gia chủ của các gia tốc nòng cốt này, giờ phút này cũng đều cảm thấy tam quan của mình bị phá vỡ.

Dựa vào những ngày tháng của bọn họ, có chuyện gì mà chưa từng thấy qua.

Nhưng viên đan dược lớn như vậy, đúng thật là bọn họ chưa từng thấy qua.

Trong lúc nhất thời, bọn họ đều có loại cảm giác bị người khác cưỡng chế nhồi kiến thức vào đầu.

Một loại kiến thức kỳ kỳ quái quái, bị cưỡng chế nhét vào trong đầu bọn họ, phản kháng cũng không phản kháng được.

"..." Chúc Long Nguyên Phủ há to miệng, trên gương mặt già nua bình tĩnh cũng không khỏi lộ ra một vẻ ngu ngơ, lập tức không biết nên nói cái gì.

Bình Luận (0)
Comment