Đây là đan dược Vương Đằng kia luyện chế ra?
Cái này mẹ nó là đan dược?
Hắn rất muốn phun ra một câu chửi bậy, nhưng thấy các tiểu bối ở bốn phía, hắn gắng gượng nhịn xuống.
Bình tĩnh! Bĩnh tĩnh!
Không phải chỉ là một viên đan dược có hơi lớn một chút thôi sao?
Sóng to gió lớn gì mà hắn chưa trải qua, chuyện này có là gì đâu chứ.
Chúc Long Nguyên Phủ âm thầm hít thở sâu mấy hơi, mới khiến cho mình bình tĩnh trở lại, sau đó lần nữa nhìn về phía ... viên đan dược kia, tạm thời gọi là đan dược đi.
Hắn nghĩ như vậy, ánh mắt bỗng nhiên co rụt lại.
Bởi vì hắn lại phát hiện, phía trên viên đan dược kia lại có từng đường xiềng xích phù văn màu trắng, quấn quanh trọn cả viên thuốc, lít nha lít nhít, giống như một loại giam cầm.
Một luồng lực Quang Minh như có như không bất ngờ tràn ra từ xiếng xích phù văn màu trắng kia.
Xẹt xẹt! Xẹt xẹt! Xẹt xẹt!...
Nhưng vào lúc này, từng trận tiếng vỡ vụn vang vọng trong không trung.
Chúc Long Nguyên Phủ bất ngờ nhìn thấy, xiềng xích do phù văn màu trắng kia kết nối lại, phía trên đúng thật là xuất hiện từng đường vết rách, đang từ từ vỡ vụn ra.
"Đây là..."
Vẻ mặt hắn khẽ thay đổi, dường như nghĩ đến gì đó.
Đám người Đan Quảng đương nhiên cũng thấy cảnh này, trên mặt nhao nhao lộ ra vẻ kinh dị.
"Xiềng xích trên đan dược kia là cái gì?"
"Hình như là một phương pháp giam cầm!"
"Hẳn là phù văn Quang Minh, thế mà hắn lại lấy phù văn Quang Minh để phong tỏa năng lượng trong đan dược, khó trách năng lượng kinh khủng vừa rồi kia lại biến mất."
"Cho nên nguồn năng lượng kinh khủng kia, chính là viên đan dược khổng lồ này? !"
"Chỉ sợ là, không phải đan dược cấp Thánh bình thường, há có thể ẩn chứa năng lượng kinh khủng như vậy."
"Có thể làm đến bực này, nói rõ trình độ nắm giữ của hắn đối với phù văn Quang Minh đã đạt đến độ cực kỳ sâu sắc, không phải người bình thường có thể sánh bằng."
...
Từng giọng nói truyền ra từ trong đám người Đan Quảng, Nhạc Bàn, bọn họ nghị luận ầm ĩ, vô cùng hiếu kì.
"Hình như ta hiểu rõ rồi!" Giọng của Chúc Long Nguyên Phủ có hơi run, đột nhiên mở miệng nói.
"? ?" Đám người nhao nhao nhìn về phía Chúc Long Nguyên Phủ, không biết hắn hiểu được cái gì.
"Có khả năng hắn đã đem tất cả nguyên liệu luyện thành một viên đan dược kia!" Chúc Long Nguyên Phủ hít một hơi thật sâu, nói.
"Cái gì? !"
"Tất cả vật liệu đều luyện chế thành một viên thuốc!"
"Nói như vậy, còn giống như thật sự có khả năng, nếu không thì tuyệt đối không thể nào tụ tập được năng lượng kinh khủng như vậy, chúng ta nên nghĩ đến từ sớm."
"Nghĩ đến cái rắm, ai có thể nghĩ tới hắn sẽ điên cuồng như vậy!"
"Quá kinh người! Hắn... Hắn thế mà lạilàm như thế, đúng thật là suy nghĩ của tên điên !"
...
Đan Quảng và luyện đan sư cấp Thánh lại kinh, suy đoán của Chúc Long Nguyên Phủ thật sự chấn động đến mức khiến bọn họ có hơi thẫn thờ, việc này thực sự quá điên cuồng, lại có thể có người dùng nhiều linh dược như vậy gom lại một chỗ luyện thành một viên đan dược, đây là chuyện con người có thể làm ra sao?
Nhạc Yên, Đan Nguyên và các thiên tài ở một bên nghe các vị luyện đan sư cấp Thánh trò chuyện, đã hoàn toàn chấn động đến sợ nói không ra lời.
Dùng tất cả những nguyên liệu này luyện chế thành một viên thuốc!
Mà còn là đan dược cấp Thánh đệ nhị kiếp!
Đây là điên như nào mới có thể làm ra chuyện như vậy.
Lúc này, bọn họ vô cùng hiếu kỳ đối với luyện đan sư cấp Thánh thần bí kia, trong lòng tựa như có một vạn con kiến đang bò, hận không thể lập tức biết đối phương là ai.
Đột nhiên trong đầu Nhạc Yên xuất hiện một bóng người khiến vẻ mặt nàng chấn động.
Loại hành động điên cuồng như này, khiến nàng không hiểu vì sao lại nghĩ đến một người.
Người quen biết, võ giả hệ Quang Minh, luyện đan sư cấp Thánh, lại điên cuồng như vậy, người kia vừa đúng phù hợp với những điều kiện này.
Nếu như chỉ phù hợp một hai điều kiện thì nàng cũng không đến mức nghĩ đến đối phương, nhưng nhiều điều kiện đồng thời phù hợp như vậy, cho dù nàng có ý xem nhẹ đối phương cũng rất khó.
"Không thể nào?"
Nhạc Yên chỉ cảm thấy có hơi miệng đắng lưỡi khô, khó có thể tin.
"Không đúng! Không đúng!"
Nàng lại âm thầm lắc đầu, làm sao cũng không thể tin được sẽ là người kia, đối phương chỉ vừa mới tiến vào cấp Thánh mà thôi, sao có thể luyện chế được đan dược cấp Thánh đệ nhị kiếp, hơn nữa còn thật sự đen nhiều linh dược như vậy cùng luyện thành một viên thuốc.
Độ khó này quả thật không kém hơn luyện một viên đan dược cấp Thánh đệ tam kiếp.
Thậm chí càng khó hơn!
"Hẳn không phải là hắn." Nhạc Yên nghĩ dưới đáy lòng như vậy.
Ầm ầm!
Theo xiềng xích phù văn màu trắng kia dần dần vỡ vụn, một làn sóng năng lượng bàng bạc bộc phát ra từ trong viên đan dược kia, càn quét bầu trời.
Tựa như một cơn bão năng lượng, quét ngang trong cột sáng màu trắng kia, khiến ánh sáng tỏa ra từ cột sáng càng chói mắt hơn.
"Không có sai, chính là luồng năng lượng này, cũng bàng bạc như vậy!" Ánh sáng lóe lên trong mắt Chúc Long Nguyên Phủ, kinh ngạc nói.
Sắc mặt Đan Quảng, Mực Thành Châu, Lý Chính Thanh và các gia chủ không ngừng thay đổi, không nháy mắt lấy một cái chăm chú nhìn viên đan dược to lớn phía trước, trong lòng như dậy lên sóng to gió lớn.
Ầm!
Luồng năng lượng kia bộc phát, dường như hấp dẫn lôi kiếp trên bầu trời.
Trong chốc lát, mây đen kia chuẩn bị đến cực hạn, bỗng nhiên có ánh sáng màu tím tỏa ra, tựa như có giấu một mặt trời màu tím trong đó, từng tia sáng màu tím tỏa ra theo bốn phương tám hướng.
"Lôi kiếp sắp đánh xuống!" Vẻ mặt Đan Quảng và các luyện đan sư cấp Thánh chấn động, không khỏi ngẩng đầu nhìn lại.
"Lôi kiếp này chắc chắn càng khủng bố hơn." Lý Chính Thanh trầm giọng nói.
"Không sai, viên đan dược kia đã không phải là đan dược cấp Thánh đệ nhị kiếp bình thường nữa, chỉ sợ là chúng ta cần chuẩn bị tốt cách đối phó." Mực Thành Châu trận địa sẵn sàng đón địch nói.
"Ta để cấp Bất Hủ vương giả của tộc chúng ta đến." Chúc Long Nguyên Phủ nói.