Tuy rằng lửa giận bốc lên ở trong lòng Nọa Vụ Loan, nhưng nó không hề có ý khinh thường Vương Đằng, vừa ra tay đã bùng nổ lực lượng thế giới của bản thân, định một kích trấn áp hắn.
Vương Đằng chớp mắt, sắc mặt bình tĩnh như nước, khóe miệng nhếch lên một độ cong rất có hứng thú nói: “Vừa vặn dùng ngươi thử sức mạnh của ta.”
‘Cổ Thần thân’ của hắn mới vừa tăng lên đến tứ tinh, chính là không biết nên tìm ai để thí nghiệm sức mạnh của mình một chút, hiện giờ Nọa Vụ Loan này vừa vặn đụng phải.
Cổ Thần thân tứ tinh, mở!
Một tiếng nói nhỏ vang lên từ dưới đáy lòng hắn.
Rầm!
Trong cơ thể Vương Đằng lập tức phát sinh biến hóa không thể tin nổi, máu hóa thành màu vàng, giống như dòng nước lũ dịch thủy ngân cuồn cuộn lên, trái tim có lực nhảy lên, ầm vang rung động, giống như một nguồn động lực mạnh mẽ, chuyển vận máu cho toàn thân, cơ bắp toàn thân hắn trở nên cực kỳ chặt chẽ, xương cốt càng chân thật, từng đường vân màu vàng hiện lên trên đó, giống như không thể phá vỡ…
Chẳng qua trong phút chốc, thân thể của hắn đã xảy ra biến hóa kỳ dị, thật sự còn đáng sợ hơn cự thú Tinh Không vài phần.
Cùng lúc đó, một đường vân màu vàng huyền ảo khôn kể xuất hiện ở chỗ mi tâm của hắn, tản ra ánh vàng rực rỡ, vô cùng thần dị.
“Đây là cái gì?!!”
Các võ giả vũ trụ Quang Minh ở bên dưới như Phong Cẩm, Quan lão đều đang chú ý đến Vương Đằng, nhìn thấy biến hóa như vậy, không khỏi kinh ngạc không hiểu.
“Hả?!”
Nọa Vụ Loan đối mặt với Vương Đằng càng thoáng biến sắc, chỉ trong nháy mắt mà thôi, hắn đã cảm thấy võ giả Nhân tộc trước mắt đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, giống như từ một chú cừu nhỏ hoàn toàn vô hại hóa thành một cự thú Tinh Không khủng bố, đang để lộ ra răng nanh sắc bén dữ tợn của nó.
Khí tức đáng sợ kia, kể cả nó tồn tại cấp Ma Hoàng thượng vị này, trong lòng đều cảm thấy hơi sợ hãi, toàn thân đều không tự chủ được nổi lên một tầng da gà.
Giống như có một luồng khí cơ vô hình tràn ngập từ đối diện lại, bao phủ lấy nó.
Nhưng tên đã lên dây không bắn không được, đã đến mức độ này, nếu như nó đột nhiên thu tay về, chẳng phải thành đầu voi đuôi chuột sao.
Hơn nữa nó với võ giả vũ trụ Quang Minh này vốn không thể hòa hợp được, chỉ có chiến một trận.
“Chết!”
Một tiếng quát lớn truyền ra từ trong miệng Nọa Vụ Loan, giống như muốn xua tan đi cảm giác kinh sợ không lý do kia, sau đó thế đi không giảm giết về phía Vương Đằng.
Nó là tồn tại cấp Ma Hoàng thượng vị tứ giai, đâu thể sợ võ giả cấp Vực Chủ này được.
Cho dù thực lực của đối phương thật sự rất mạnh, nó cũng không tin đối phương có thể dễ dàng đánh bại nó.
Rầm!
Trong ảo ảnh tiểu thế giới trên đỉnh đầu Nọa Vụ Loan, từng đường phù văn ẩn chứa lực lượng pháp tắc căn nguyên hiển hóa ra, đồng thời sương mù màu đen trong đó cũng ngưng tụ lại, hóa thành một gương mặt chết lặng khủng bố, phù văn khắc ở trên gương mặt kia, khiến cho gương mặt này quỷ dị và khủng bố hơn.
Grào!
Một tiếng gầm giận dữ truyền ra từ trong miệng của gương mặt kia, chấn động hư không, khiến cho võ giả vũ trụ Quang Minh ở bên dưới đều không khỏi biến sắc.
Hiện giờ bọn họ bị trói buộc nguyên lực và tinh thần lực, vốn không thể ngăn cản nổi công kích tràn ngập vẻ uể oải này.
Võ giả vũ trụ Quang Minh ở đây đều hơi biến sắc, nhận lấy ảnh hưởng của vẻ uể oải kia, trong ánh mắt đều không tự chủ được xuất hiện một chút chết lặng, giống như không thể sinh ra hứng thú với bất cứ điều gì.
Thậm chí có một vài võ giả hơi yếu càng giơ công cụ đào quặng trong tay lên, định đập lên trên đầu mình, kết thúc tính mạng của bản thân.
Đây mới là chỗ đáng sợ của vẻ uể oải, đạt đến mức tận cùng, thậm chí có thể để cho người ta tự mình kết thúc.
“Thật ầm ĩ!”
Vương Đằng thản nhiên nói.
Giọng của hắn không hề lớn, so sánh với tiếng hô kia thì thật sự có khác biệt vĩ đại đến mức giống như âm thanh của kiến và voi, nhưng trong âm thanh này lại có một luồng tinh thần lực nhu hòa, càn quét ở bên dưới.
Trong phút chốc, tất cả võ giả vũ trụ Quang Minh đều chấn động tinh thần, đột nhiên hồi hồn lại, sắc mặt của bọn họ lập tức trở nên hết sức tái nhợt, trong lòng hoảng sợ vô cùng.
Mới vừa rồi thiếu chút nữa đã chết!
Sắc mặt của Nọa Vụ Loan khó coi hơn vài phần, liếc nhìn võ giả Nhân tộc trước mặt, dự cảm điềm xấu trong lòng càng mãnh liệt.
Rầm!
Đúng vào lúc này, Vương Đằng cuối cùng động, hắn nhếch miệng cười với Nọa Vụ Loan, sau đó dưới chân khẽ bước ra, một trận nổ vang khủng bố bộc phát ra ở trong hư không.
Rắc rắc! Rắc rắc! Rắc rắc…
Trong nháy mắt, không gian dưới chân trực tiếp vỡ vụn ra, hơn nữa dưới kéo dắt này, ở vị trí Vương Đằng đứng mới vừa rồi, không gian xung quanh cũng chợt vỡ vụn, giống như sớm không chịu nổi thân hình của hắn, đã xuất hiện vết rách.
Ngay sau đó, bóng dáng của Vương Đằng biến mất ngay tại chỗ, chỉ có một tàn ảnh chậm rãi tiêu tán.
“Cái gì?!!” Nọa Vụ Loan nhìn thấy một màn này, dự cảm xấu trong lòng kia cuối cùng nặng nề đến cực hạn, trong mắt tràn đầy vẻ kinh hãi.
Nó đã định rút lui.
Đáng tiếc đã không còn kịp nữa.
Rầm!
Vương Đằng xuất hiện ở vị trí trước mặt cách nó không xa, đúng là một quyền hung hăng nện lên trên ảo ảnh tiểu thế giới kia.
Lực Cổ Thần bùng nổ!
Một dấu quyền màu vàng ngưng tụ ở trên nắm tay của hắn, rơi thẳng lên trên ảo ảnh tiểu thế giới này.
Lúc này tất cả võ giả vũ trụ Quang Minh ở bên dưới đều không khỏi trừng lớn mắt, vẻ mặt không thể tin nổi.
Hắn lại sử dụng dấu quyền đối chiến với ảo ảnh tiểu thế giới của loài Hắc Ám tộc Nọa Vụ kia?
Điên rồi!
Nhưng mà…
Keng!
Tiếng vang giống như kim loại cạ vào nhau quanh quẩn ở giữa trời đất, dấu quyền màu vàng kia lại cứng rắn chặn ảo ảnh tiểu thế giới của Nọa Vụ Loan, không hề tan vỡ.