Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 4743 - Chương 4743 - Thu Dung! Hai Phe Phái Trên Hành Tinh Thiên Trụ! Các Ngươi Đến Muộn! (3)

Chương 4743 - Thu Dung! Hai phe phái trên hành tinh Thiên Trụ! Các ngươi đến muộn! (3)
Chương 4743 - Thu Dung! Hai phe phái trên hành tinh Thiên Trụ! Các ngươi đến muộn! (3)

“Tâm tình của các vị đã thông suốt rồi chứ?” Vương Đằng cười nói.

“Vương Đằng các hạ đừng giễu cợt chúng ta, nếu như có thể hoàn toàn hủy diệt quân đoàn Hắc Miệt, chỉ sợ tâm tình của chúng ta mới có thể thông suốt được.” Quan lão cười khổ nói.

Vương Đằng khẽ cười, nghĩ rằng có lẽ trong khoảng thời gian ngắn tâm tình của các ngươi không thông suốt được, hiện giờ quân đoàn Hắc Miệt rơi vào trong tay phân thân Huyết Thần, hắn tạm thời sẽ không vứt bỏ.

Ầm rầm!

Mấy người Quan lão đang định nói gì nữa, trên bầu trời đột nhiên truyền đến tiếng nổ vang, từng tia sáng phá tan sương mù màu đen bao phủ trên không hành tinh Thiên Trụ, tiến vào trong này.

Một đám người hùng hổ xông đến.

Song khi bọn họ nhìn thấy tình hình bên trên hành tinh Thiên Trụ, lại thất thần ngay tại chỗ.

Loài Hắc Ám đâu?

Vì sao bọn họ không tìm thấy một nửa loài Hắc Ám nữa?

Trong tinh không ở ngoài hành tinh Thiên Trụ còn lưu lại không ít loài Hắc Ám cấp thấp, không có ý thức, tất cả đều là võ giả vũ trụ Quang Minh sau khi bỏ mạng đã chuyển hóa thành, nhưng trong hành tinh Thiên Trụ lại không có một loài Hắc Ám nào, kể cả loài Hắc Ám cấp thấp đều biến mất.

Chuyện này quá khó tin.

Một nhóm người ngơ ngác nhìn xuống mặt đất bên dưới, tinh thần lực không ngừng quét ngang, muốn tìm ra tung tích của một loài Hắc Ám, đáng tiếc đến cuối cùng vẫn thất bại.

Nhưng bọn họ lại phát hiện ra mấy người Phong Cẩm, Quan lão, sau khi hơi sững sờ đã lập tức phản ứng lại kịp, các ánh mắt chớp lên, bay về chỗ bọn họ.

“Lão Quan!”

“Lão Sử!”

Từng bóng dáng từ trên bầu trời hạ xuống, nhìn thấy mấy người Quan lão thật sự không có việc gì, thậm chí khí tức không hề yếu ớt, trong lòng lập tức nhẹ nhàng thở ra.

“Các ngươi đến chậm.” Quan lão thản nhiên nói.

“Ha ha ~” Lão giả tộc Hồ Nhân kia xấu hổ cười gượng, hỏi: “Loài Hắc Ám ở trên hành tinh Thiên Trụ đều bị các ngươi giải quyết sao?”

“Không sai.” Sử lão gật đầu.

“Tốc độ của các ngươi quá nhanh.” Ánh mắt lão giả tộc Hồ Nhân lóe lên, kinh ngạc nói: “Bọn ta họp chỉ tốn nửa giờ đã ra kết quả, quyết định chạy tới, nhưng dọc theo đường đi tốn không ít thời gian, vốn tưởng rằng đã rất nhanh, không ngờ các ngươi lại đã giải quyết tất cả loài Hắc Ám.”

“Đúng thế, bọn ta đã dốc sức tăng tốc độ nhanh hơn.” Giờ phút này người phụ nữ trung niên có dáng vẻ xinh đẹp kia mặc một bộ chiến giáp màu đỏ thẫm, làm tôn dáng người hồ lô lên vô cùng tinh tế, hút mắt người.

“Chuyện này ít nhiều gì phải nhờ vào đan dược của Vương Đằng các hạ, khiến cho bọn ta khôi phục lại trong khoảng thời gian ngắn.” Quan lão nói.

“Đan dược của Vương Đằng các hạ!” Lão giả tộc Hồ Nhân và Thu Dung không khỏi sửng sốt, lập tức phản ứng lại kịp, nhìn Vương Đằng ở trên tảng đá lớn, ánh mắt lộ vẻ kính trọng. Hai người lập tức tiến lên trước, ôm quyền nói: “Vương Đằng các hạ, thật sự đa tạ.”

“Khách khí.” Vương Đằng cười nhẹ, hỏi: “Các ngươi đã chuẩn bị sẵn sàng rồi chứ?”

“Chuyện này!” Các cấp cao của hành tinh Thiên Trụ như lão giả tộc Hồ Nhân với Thu Dung không khỏi kinh hãi, không ngờ Vương Đằng các hạ này lại trực tiếp như thế, bọn họ mới vừa đến đây, đã không hề nói lời thừa gì, đi thẳng vào vấn đề chính.

Bọn họ tạm thời không biết nên trả lời như thế nào, bởi vì tinh lọc lực Hắc Ám trên hành tinh Thiên Trụ thật sự không phải là chuyện đơn giản gì.

“Không biết Vương Đằng các hạ chuẩn bị tinh lọc hành tinh Thiên Trụ như thế nào? Là định minh khắc trận pháp cấp Thánh sao? Có cần bọn ta chuẩn bị khoáng thạch hệ Quang Minh không?” Lão giả tộc Hồ Nhân kia hỏi.

Vấn đề của lão giả tộc Hồ Nhân là vấn đề tất cả các võ giả trên hành tinh Thiên Trụ quan tâm nhất.

Bởi vì bọn họ cho rằng Vương Đằng không có khả năng dựa vào sức mạnh hệ Quang Minh của bản thân đi tinh lọc lực Hắc Ám của cả hành tinh Thiên Trụ, do đó chỉ có mượn dùng sức mạnh của trận pháp cấp Thánh.

Huống hố chuyện này tuyệt đối là một quá trình lâu dài, không phải có thể giải quyết trong một sớm một chiều.

Do đó bọn họ vô cùng quan tâm đến vấn đề nguyên liệu cần có cho bố trí trận pháp, dù sao lấy tình huống hiện giờ của hành tinh Thiên Trụ, muốn gom đủ vật liệu Quang Minh cực kỳ hiếm thấy thật sự hơi khó khăn.

Nếu như định vận chuyển từ những nơi khác đến đây, trong khoảng thời gian ngắn đoán chừng cũng không làm được.

Đối với bất cứ thế lực nào của ba đại cương vực, vật liệu hệ Quang Minh chắc chắn đều là tài nguyên cực kỳ khan hiếm, hiện giờ bọn họ tuyệt đối sẽ không dễ dàng lấy ra.

Mặc dù bên ngoài có vật liệu hệ Quang Minh vận chuyển vào trong ba đại cương vực, nhưng sẽ bị thế lực các phương cướp đi, hiện giờ hành tinh Thiên Trụ muốn tranh thủ đến những vật liệu hệ Quang Minh này, hoàn toàn bị rơi vào trong trạng thái xấu.

Mấy người Quan lão, Sử lão, Phong Cẩm, Thu Dung cũng cho là như vậy, do đó lúc này ánh mắt của bọn họ đều nhìn về phía Vương Đằng, trong lòng hơi khẩn trương.

Có biện pháp thì có biện pháp, nhưng nếu như không có vật liệu, cũng là không bột đố gột nên hồ.

“Các vị có thể yên tâm.” Vương Đằng nhìn thấy dáng vẻ của bọn họ như thế này, nào không rõ bọn họ đang nghĩ cái gì, vì thế nhàn nhạt cười nói: “Không cần chuẩn bị khoáng thạch gì cả, ta cũng không chuẩn bị minh khắc trận pháp cấp Thánh.”

“Không chuẩn bị minh khắc trận pháp cấp Thánh?” Tất cả mọi người ở đây đều ngẩn người ra, kinh ngạc nhìn hắn.

“Không minh khắc trận pháp cấp Thánh, phải làm như thế nào để tinh lọc lực Hắc Ám trên hành tinh Thiên Trụ?” Thu Dung chần chừ hỏi.

“Các ngươi yên tâm, ta đều có biện pháp.” Vương Đằng khẽ cười, vẫn chưa giải thích gì, nói: “Hiện giờ việc các ngươi cần làm là mau chóng chữa trị và kích hoạt trận pháp của hành tinh Thiên Trụ, như vậy, đợi đến khi hành tinh Thiên Trụ tinh lọc xong, mới không còn bị lực Hắc Ám ở hư không bên ngoài xâm nhiễm.”

Bình Luận (0)
Comment