Sên Hi Quang và cây Hàm Quang đều hơi sững sờ.
Đặc biệt là cây Hàm Quang, đây vẫn là lần đầu tiên Vương Đằng gọi nó ra, trước kia cho đến bây giờ đều không dùng đến nó.
“Vương Đằng, ngươi lại định làm cái gì?” Sên Hi Quang nằm ở trên cây Hàm Quang, hỏi.
“Nhìn thấy hành tinh kia không?” Vương Đằng chỉ về phía hành tinh trước mắt, nói.
“Lực Hắc Ám thật nồng đậm.” Sên Hi Quang và cây Hàm Quang nhìn theo ngón tay của hắn, đều không khỏi kinh hãi, chúng nó mới vừa xuất hiện cũng cảm nhận được khí tức của nơi đây tràn đầy vẻ tăm tối tà ác, lúc này mới chú ý đến nơi này lại có một hành tinh sinh mệnh hoàn toàn bị lực Hắc Ám xâm nhiễm.
“Hành tinh này chính là nơi trước đó ngươi nhận được không gian đặc thù đúng không?” Ánh mắt sên Hi Quang lóe lên, hỏi.
“Không sai.” Vương Đằng gật đầu.
“Vì thế, hiện giờ ngươi định làm cái gì?” Sên Hi Quang hỏi.
“Khôi phục hành tinh này.” Vương Đằng mỉm cười, nói ra lời kinh người.
“… Ngươi điên hả!” Khóe miệng sên Hi Quang hơi nhếch lên, trầm mặc một chút, nói: “Ngươi có biết muốn tinh lọc cả một hành tinh cần bao nhiêu nguyên lực Quang Minh không? Hơn nữa rõ ràng có nguyên lực còn chưa đủ, cần phải có thủ đoạn tinh lọc Quang Minh đủ mạnh mẽ mới được.”
“Ta biết, ta có thủ đoạn, nguyên lực tinh thần Quang Minh của ba chúng ta cộng lại, có lẽ tạm đủ.” Vương Đằng nói: “Cho dù không đủ, chúng ta còn có thể sử dụng đan dược để khôi phục mà.”
“Ngươi thật ngoan độc.” Sên Hi Quang câm lặng, sau đó bất đắc dĩ nói.
“Ha ha ha… yên tâm đi, lần này các ngươi ra tay, ta sẽ thưởng cho các ngươi một ít, linh dược trong mảnh nhỏ không gian, trừ bỏ những cây niên đại khá cao ra, các ngươi có thể tùy ý chọn lựa một ít.” Vương Đằng cười nói.
Ánh mắt cây Hàm Quang sáng lên, nó đã sớm để mắt đến những linh dược hệ Quang Minh này, nhưng đáng tiếc không nhận được cho phép của Vương Đằng, nó cũng không dám tùy tiện sử dụng.
“Vạn năm trở lên mới đủ vị.” Sên Hi Quang bĩu môi nói.
“Ngươi cứ nói ngươi có muốn hay không đi.” Vương Đằng liếc xéo nó, thản nhiên nói.
“Muốn, việc gì không muốn, cu li đều làm, cũng không thể làm không công được.” Sên Hi Quang nói.
“Còn ngươi.” Vương Đằng lại nhìn cây Hàm Quang.
“Tùy tiện.” Bóng sáng cô gái do cây Hàm Quang biến thành vẫn có dáng vẻ kiêu ngạo như vậy, nó ngồi ở trên cành cây, đưa mắt nhìn xuống Vương Đằng, dáng vẻ không thèm để ý thản nhiên nói.
“Kiêu ngạo chết tiệt.” Vương Đằng châm chọc trong lòng, không nói nhảm nữa, trực tiếp hạ lệnh: “Lát nữa ta sẽ thi triển một môn chiến kỹ, các ngươi chỉ cần rót nguyên lực hệ Quang Minh dựa theo dẫn đường của ta vào trong đó là được.”
“Đã biết.” Sên Hi Quang và cây Hàm Quang gật đầu.
“Vậy bắt đầu thôi.”
Vương Đằng hít sâu một hơi, lại nhìn hành tinh trước mặt, nguyên lực tinh thần Quang Minh trong cơ thể lập tức tuôn trào ra, tràn ngập tinh không.
Rầm!
Tiếng nổ vang lên trong hư không, đinh tai nhức óc.
Sương mù màu đen bao phủ hư không kia gặp phải nguyên lực tinh thần Quang Minh tràn ngập ánh sáng thánh khiết, đều không tự chủ được lùi ra đằng sau, trong sương mù màu đen này truyền ra tiếng thét lên của loài Hắc Ám.
Nhưng những loài Hắc Ám này đều quá mức cấp thấp, hoàn toàn không dám thò đầu ra.
May mà những nguyên lực tinh thần Quang Minh kia đều không phải nhằm vào chúng nó, bằng không chúng nó đã sớm bị tinh lọc.
Vương Đằng nheo mắt lại, dựa theo con đường vận chuyển đặc thù để vận chuyển những nguyên lực tinh thần Quang Minh này, vẽ ra một ảo ảnh giống như một đôi cánh mơ hồ ở trong hư không.
“Đây là?” Sên Hi Quang không khỏi trừng lớn mắt, giống như thấy được thứ gì kỳ dị.
Thánh Quang Thiên Vũ Che Chở!
Lúc này, một tiếng quát nhẹ chợt truyền ra, quanh quẩn ở trong hư không.
Ầm rầm!
Tiếng nói vừa dứt, nguyên lực tinh thần Quang Minh tràn ngập hư không kia ầm ầm bộc phát ra tia sáng chói mắt, sau đó tia sáng vô tận hội tụ, ngưng tụ ra một đôi cánh quang minh vĩ đại ở trong hư không.
“Quả nhiên là nó, thằng cha này…”
Ánh mắt sên Hi Quang chấn động, kinh dị trong lòng đã nồng đậm đến cực hạn.
Nó biết môn chiến kỹ này.
Lúc trước thiên kiêu cấp Giới Chủ của tộc Vũ Nhân kia đã sử dụng môn chiến kỹ này, đối phương là một võ giả hệ Quang Minh, nó tự nhiên sẽ chú ý đến.
Uy lực do môn chiến kỹ kia bùng nổ vô cùng khủng bố, có thể tinh lọc lực Hắc Ám cực kỳ nồng đậm, kể cả nó đều hơi quen mắt.
Tuy rằng tộc sên Hi Quang cũng nắm giữ chiến kỹ hệ Quang Minh vô cùng mạnh mẽ, nhưng ai sẽ ghét bỏ chiến kỹ lớn mạnh nhiều chứ.
Nhưng mà không ngờ, giờ phút này Vương Đằng lại thi triển ra môn chiến kỹ này.
Đột nhiên, ánh mắt của nó trở nên nóng rực, nhìn về phía Vương Đằng, hai mắt tỏa sáng.
Trong hư không, một đôi cánh chim quang minh vĩ đại chậm rãi dang ra ở sau lưng Vương Đằng.
Tuy rằng cánh chim này mở rộng ra có thể đạt đến mấy trăm trượng, nhưng so sánh với hành tinh Thiên Trụ trước mắt thì hiển nhiên vẫn còn không đủ nhìn.
“Rót vào nguyên lực tinh thần Quang Minh!” Vương Đằng đột nhiên hét lớn một tiếng.
Sên Hi Quang và cây Hàm Quang đã sớm chờ đợi khoảnh khắc này, nghe thấy lời hắn nói, lập tức bộc phát ra nguyên lực tinh thần Quang Minh của bản thân, tuôn trào về khu vực chỗ Vương Đằng.
Rầm!
Sắc mặt Vương Đằng nghiêm túc, sên Hi Quang và cây Hàm Quang đều là tồn tại trình độ cấp Giới Chủ, đặc biệt là sên Hi Quang, nó chính là cự thú Tinh Không hệ Quang Minh, nguyên lực tinh thần Quang Minh ẩn chứa hùng vĩ đến cỡ nào, hiện giờ kể cả hắn đều không dám chậm trễ.
Quang Minh Thánh thể, mở!
Thiên phú Quang Minh cấp Thần, mở!
Một tiếng quát khẽ vang lên ở trong lòng hắn.
Vương Đằng đồng thời mở ra hai thiên phú hệ Quang Minh mạnh nhất của mình, hai loại thiên phú đồng thời tác dụng, khống chế đối với nguyên lực tinh thần Quang Minh đã đạt đến trình độ không phải người.
Tuy rằng Quang Minh Thánh thể thật sự vẫn chỉ là trình độ nhất giai, so với cảnh giới hiện giờ của hắn thì vẫn còn hơi thấp, nhưng đối với khống chế nguyên lực tinh thần hệ Quang Minh, như vậy đã đủ.