Mới vừa rồi bởi vì ngăn cách của sương mù màu đen, hắn không hề cẩn thận cảm ứng, hơn nữa ba người Vương Đằng đồng thời bùng nổ nguyên lực tinh thần Quang Minh, dung hợp cùng nhau thi triển ra một môn chiến kỹ, rất dễ dàng khiến cho người ta sinh ra ảo giác chỉ có một người, do đó hắn vẫn chưa phát hiện ra tồn tại của sên Hi Quang và cây Hàm Quang.
Giờ phút này cẩn thận cảm ứng một phen, sau đó sắc mặt lập tức thay đổi, ánh mắt chấn động.
“Thật sự đúng vậy.” Quan lão và Sử lão cũng cảm thấy tồn tại của sên Hi Quang và cây Hàm Quang, sắc mặt chấn động nói.
Hai tồn tại hệ Quang Minh trình độ cấp Giới Chủ, có một tồn tại còn mạnh hơn cả bọn họ, khó trách Vương Đằng tự tin như thế.
Quá kinh người.
Trên người Vương Đằng rốt cuộc còn có bao nhiêu át chủ bài nữa?
…
Trong hư không, cánh chim do Vương Đằng ngưng tụ ra càng vĩ đại, nếu như nói trước đó khi so sánh với hành tinh Thiên Trụ thì còn hơi nhỏ bé, như vậy giờ phút này đây, mặc dù ở trước mặt hành tinh như vậy thì cánh chim này đã không thể bỏ qua được nữa.
Quang minh thánh khiết phát tán ra kia càng khiến cho lòng người khiếp sợ, khiến trong phạm vi mấy vạn dặm đã không nhìn thấy tồn tại của sương mù màu đen và loài Hắc Ám cấp thấp, chúng nó đều tự động lùi ra đằng sau, không dám đến gần khu vực hư không này nữa.
Sên Hi Quang và cây Hàm Quang trơ mắt nhìn xem cánh chim mở rộng đến như vậy, trong lòng đều hơi chấn động.
Nếu như để cho chúng nó đến thi triển, chắc chắn không thể đạt đến trình độ như vậy.
Thật sự quá kinh người.
Ánh mắt của sên Hi Quang nhìn Vương Đằng đều trở nên hơi phức tạp.
Thằng cha này quả nhiên biến thái!
Khi mới vừa quen biết, đối phương còn chưa biến thái như vậy, khi đối mặt với nó càng có vẻ hơi chật vật, nhưng lúc này đây, thực lực của đối phương đã khiến cho nó cảm nhận thấy một chút uy hiếp.
Mới trôi qua bao lâu chứ, biến hóa lại lớn đến vậy, quả thật không thể tin nổi.
Tu hành của võ giả là một quá trình tiến hành theo chất lượng, võ giả lại thiên tài nữa đều không thể có tốc độ tu luyện nhanh đến như vậy, Vương Đằng đã không thể dùng chữ thiên tài để hình dung nữa, thật sự là yêu nghiệt.
“Có lẽ không sai biệt lắm.”
Một ý niệm toát ra trong lòng sên Hi Quang.
Vương Đằng có thể thi triển môn chiến kỹ này đến trình độ như vậy, có lẽ đã không sai biệt lắm.
Cho dù vẫn chưa đủ để quét sạch lực Hắc Ám ở trên hành tinh kia, nhưng đã rất khủng bố, cùng lắm thì thi triển nhiều thêm hai lần, hẳn là có thể tinh lọc triệt để.
Nhưng mà…
“Không đủ!”
Vương Đằng hơi nhíu mắt lại, cảm thấy vẫn còn chưa đủ.
Hắn không định lãng phí thời gian thi triển thêm một lần nữa, do đó chỉ với ‘Thánh Quang Thiên Vũ Che Chở’ ở trình độ này, hiển nhiên còn kém không ít.
Quang Minh lĩnh vực Dung cảnh tứ giai!
Lực căn nguyên Quang Minh tứ giai!
Ngay sau đó, Vương Đằng đồng thời vận dụng hai loại sức mạnh này, dao động kỳ lạ thổi quét ra từ trong cơ thể hắn, hòa vào trong cánh chim vĩ đại kia.
Rầm! Rầm!
Bên trên cánh chim vĩ đại kia lập tức hiện lên từng đường vân quang minh kỳ dị, dẫn động lực lượng thiên địa.
Những đường vân quang minh này tản ra tia sáng, càng ngày càng nhiều, nối tiếp vào với nhau, cuối cùng hóa thành từng sợi giống như xiềng xích, thần dị vô cùng.
Rầm rầm!
Xiềng xích phù văn chấn động, khiến lực lượng thiên địa ở bốn phía đều tuôn trào ra.
Cặp cánh chim quang minh vĩ đại kia lại mở rộng thêm, tản mát ra uy lực khủng bố hơn.
“Quang Minh lĩnh vực và lực lượng pháp tắc căn nguyên Quang Minh của thằng cha này lại cũng đạt đến trình độ như vậy.” Sên Hi Quang và cây Hàm Quang nhìn thấy một màn này, trong lòng càng thêm kinh ngạc.
Trước đó khi chiến đấu với thiên tài loài Hắc Ám, hình như Quang Minh lĩnh vực và pháp tắc căn nguyên Quang Minh của Vương Đằng còn chưa mạnh đến như vậy đâu?
Hai sinh linh trình độ cấp Giới Chủ thật sự càng xem càng kinh hãi.
“Vẫn không đủ!” Vương Đằng lại hoàn toàn không hài lòng.
Quang Minh lĩnh vực và căn nguyên Quang Minh của hắn cuối cùng vẫn yếu một chút, nếu như Quang Minh lĩnh vực có thể đạt đến Dung cảnh bát giai, pháp tắc căn nguyên Quang Minh đạt đến ngũ giai hoặc lục giai, không chắc như vậy đã đủ.
Nhưng bây giờ còn kém không ít.
May mắn hắn còn có thủ đoạn khác có thể bù lại khuyết điểm này.
Ánh mắt của Vương Đằng lập tức tập trung lên trên một sức mạnh đặc thù trong giao diện thuộc tính.
Vật chất bất hủ!
Vật chất bất hủ tam giai!
Nếu như để cho tồn tại cấp Bất Hủ biết được hắn nắm giữ vật chất bất hủ tam giai, sợ rằng đều kinh hãi rớt cằm.
Vương Đằng đã thật lâu không sử dụng đến vật chất bất hủ, chủ yếu là hoàn toàn không có cơ hội, kể cả Hao Cật kia đều không có tư cách để cho hắn sử dụng đến.
Mà bây giờ hắn định sử dụng.
Lại nói, chiến kỹ cấp Bất Hủ vốn cần phải sử dụng vật chất bất hủ, bằng không đâu thể xưng là chiến kỹ cấp Bất Hủ.
Vương Đằng không chần chừ, lập tức vận dụng một chút vật chất bất hủ, tối đa tương đương với trình độ chừng nhất giai, nhưng như vậy đã đủ.
Sức mạnh chiến kỹ do hắn thi triển đã đủ lớn mạnh, hiện giờ cộng thêm vật chất bất hủ trình độ nhất giai, đủ để cho uy lực của ‘Thánh Quang Thiên Vũ Che Chở’ đạt đến hiệu quả tinh lọc được hành tinh Thiên Trụ.
Rầm!
Theo từng sợi vật chất bất hủ hòa vào trong cánh chim quang minh kia, một luồng khí tức kinh khủng lập tức phát ra từ bên trong đó.
Nếu như nói cánh chim quang minh mới vừa rồi chỉ có vẻ quang minh thánh khiết, như vậy hiện giờ, bên trong đó đã tản mát ra uy áp cực kỳ nồng đậm.
Uy áp này, chỉ có chiến kỹ cấp Bất Hủ chân chính mới có.
Việc Vương Đằng làm hiện giờ là khiến ‘Thánh Quang Thiên Vũ Che Chở’ có được uy lực chiến kỹ cấp Bất Hủ mới có.