Cặp cánh chim quang minh vĩ đại kia lập tức cấp tốc mở rộng ra, bắn ra bốn phương tám hướng, lập tức đã đạt đến một trình độ cực kỳ đáng sợ.
Hành tinh Thiên Trụ ở bên dưới hoàn toàn nằm trong bao phủ của nó.
Cùng lúc đó, sên Hi Quang và cây Hàm Quang đều cảm thấy nguyên lực tinh thần Quang Minh mình bộc phát ra bị rút đi điên cuồng, khiến chúng nó biến sắc, không nhịn được quát to: “Vương Đằng, mau dừng lại.”
Vương Đằng lập tức cắt đứt khống chế, khiến cho chúng nó có thể được giải phóng.
Hắn biết chúng nó đã đạt đến cực hạn, nếu như còn rút ra tiếp, sợ rằng thật sự hút khô chúng nó.
“…”
Sên Hi Quang và cây Hàm Quang đã trừng lớn mắt, lòng còn sợ hãi nhìn cánh chim đang điên cuồng mở rộng kia.
Dù thế nào chúng nó đều thật không ngờ, chiến kỹ cấp Bất Hủ do Vương Đằng thi triển có thể khiến cho chúng nó thành như vậy.
“Đây là lực bất hủ!”
Sên Hi Quang hít sâu một hơi, cố gắng để cho mình bình tĩnh lại, nhưng chấn động trong lòng thì cho dù như thế nào đều không thể dừng lại, ánh mắt nó lóe lên, miệng khô khốc nói.
Vương Đằng liếc nhìn nó, chỉ cười nhẹ.
“Chuyện này rốt cuộc là sao?” Dù thế nào sên Hi Quang đều không thể tin nổi, Vương Đằng có thể nắm giữ lực bất hủ, hắn chắc chắn dùng phương thức đặc thù nào đó điều động một chút lực bất hủ này.
Đáng tiếc đến cuối cùng nó không nhận được đáp án.
Lúc này, Vương Đằng nhìn hành tinh Thiên Trụ ở bên dưới, vẻ mặt trở nên nghiêm túc, nhẹ giọng mở miệng nói: “Thánh Quang, Thiên Vũ Che Chở!”
Rầm!
Tiếng nói vừa dứt, đôi cánh chim quang minh vĩ đại đằng sau kia đã bộc phát ra tia sáng chói mắt, sau đó ầm ầm vỗ mạnh.
Trong hư không giống như nổi lên một trận cuồng phong, lực lượng quang minh thánh khiết vô tận phát ra từ trên đôi cánh chim kia, từng mảnh lông chim trơn bóng rơi rụng xuống, phất phới ở trong hư không, bay về phía hành tinh Thiên Trụ.
Một màn này, có thể nói đồ sộ đến cực hạn, cũng hoa mỹ đến cực hạn.
Đôi cánh chim quang minh kia giống như một đôi cánh chim che chở, chậm rãi vỗ, sau đó khép tới trước, bao bọc cả hành tinh Thiên Trụ lại.
…
Ở trong hư không xa xôi.
Từng chiếc chiến hạm đang cực nhanh đến đây.
Những chiến hạm này đến từ các thế lực khác nhau, có chiến hạm thuộc về công ty vũ trụ hư cấu, có chiến hạm là của liên minh lính đánh thuê vũ trụ, có chiến hạm của ngân hàng số 1 vũ trụ, thậm chí còn có cả chiến hạm thuộc về thương hội lớn như thương hội Morbon…
Đây là những thế lực đồng ý đến hành tinh Thiên Trụ vì cái tên Vương Đằng.
Lúc trước khi hành tinh Thiên Trụ bị chiếm đóng, bọn họ cũng tổn thất không nhỏ, do đó luôn không có ý định lại đến hành tinh Thiên Trụ nữa, đặc biệt là dưới tình huống như vậy, ai biết ngày sau loài Hắc Ám có còn tiếp tục công kích hành tinh Thiên Trụ hay không.
Nếu như lại bị chiếm đóng một lần nữa, bọn họ phải gánh vác nguy hiểm quá lớn.
Hơn nữa xây dựng lại hành tinh Thiên Trụ, vốn cần tiêu tốn rất nhiều tài nguyên.
Dù thế nào đều không có lợi.
Nhưng sau này nghe nói Vương Đằng muốn tinh lọc hành tinh Thiên Trụ, bọn họ mới cảm thấy hành tinh này có một chút vốn liếng đáng giá để đầu tư, cho nên lại ào ào đến đây.
Hơn nữa bọn họ đã liên hệ với nhau, mới quyết định cùng tiến đến.
Dù sao hiện giờ ba đại cương vực không an toàn, khắp nơi đều có khả năng xuất hiện loài Hắc Ám, vẫn đi cùng nhau an toàn hơn một chút.
Lúc này, ở trong chiến hạm của các thế lực này đều chiếu ra một màn sáng, bên trong rõ ràng là từng bóng dáng.
Những bóng dáng này đến từ các chủng tộc khác nhau, nhưng đều có khí tức mạnh mẽ, hơn nữa còn có một điểm giống nhau, bọn họ đều là cấp quản lý của các thế lực lớn, phụ trách công việc hành tinh Thiên Trụ tiếp theo, quyền lợi không nhỏ.
Hành tinh Thiên Trụ chính là một trong mười đại hành tinh cầm quyền ở đế quốc Thiên Lan, địa vị không tầm thường, nếu như thật sự có thể một lần nữa tỏa sáng sức sống, cũng có chỗ tốt rất lớn đối với bọn họ.
Do đó người tiến đến trợ giúp xây dựng lại hành tinh Thiên Trụ, tự nhiên cũng cần có địa vị nhất định, đủ để điều động đầy đủ tài nguyên.
“Các vị, sắp đến hành tinh Thiên Trụ.”
Lúc này, một âm thanh truyền ra từ trong miệng người quản lý của công ty vũ trụ hư cấu.
“Ha ha, xem ra chúng ta tương đối may mắn, dọc theo đường đi lại không hề gặp phải loài Hắc Ám.” Người quản lý của ngân hàng số 1 vũ trụ mở miệng khẽ cười nói.
“Hừ, đó là do chúng nó may mắn, không gặp phải ta.” Người quản lý của liên minh lính đánh thuê vũ trụ hừ lạnh nói.
“Thiết Ân, chúng ta đến trợ giúp xây dựng lại hành tinh Thiên Trụ, không phải đến để chém giết với loài Hắc Ám.” Người quản lý của thương hội Morbon là một lão giả, ngồi ở trên ghế ngồi xa hoa, khẽ lắc ly rượu trong tay, có vẻ tự nhiên trấn định, lúc này nhàn nhạt nói.
“Nếu như gặp phải loài Hắc Ám, không được chém giết, chẳng lẽ chạy trốn sao.” Thiết Ân người quản lý của liên minh lính đánh thuê vũ trụ khó chịu nói.
“…”
Mọi người hơi cạn lời, những kẻ thuộc liên minh lính đánh thuê vũ trụ này thật sự là đầy đầu cơ bắp, chỉ biết đánh đánh giết giết.
Tuy rằng hắn không nói sai, nhưng bọn họ đều không hy vọng gặp phải loài Hắc Ám ở dưới tình huống như vậy có được không hả.
“Được rồi, mọi người đừng ầm ĩ nữa, phía trước chính là hành tinh Thiên Trụ.” Người quản lý công ty vũ trụ hư cấu lắc đầu bật cười.
Mọi người nghe vậy, chấn động trong lòng.
Bởi vì có không ít sương mù màu đen ngăn cách, do đó mặc dù là những cường giả này, nếu như không cẩn thận cảm ứng, cũng rất khó nhìn thấy nơi quá xa.
Thậm chí nếu như không có máy dò xét mạnh mẽ, cũng rất khó xuyên qua sương mù màu đen kia, dò xét đến nơi quá xa.
Giờ phút này bọn họ nghe thấy nhắc nhở của người quản lý công ty vũ trụ hư cấu, lực chú ý tự nhiên đều bị hấp dẫn lại.