Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 4765 - Chương 4765 - Uy Thế Của Tinh Thần Nửa Bước Cấp Giới Chủ! Đều Cho Hắn Đánh Thành Dáng Vẻ Gì Rồi! (2)

Chương 4765 - Uy thế của tinh thần nửa bước cấp Giới Chủ! Đều cho hắn đánh thành dáng vẻ gì rồi! (2)
Chương 4765 - Uy thế của tinh thần nửa bước cấp Giới Chủ! Đều cho hắn đánh thành dáng vẻ gì rồi! (2)

Sóng Âm Thần!

Rầm!

Khoảng cách của đôi bên vốn không xa, Sóng Âm Thần kia càng là chiến kỹ sóng âm hỗn hợp với tinh thần lực, cực kỳ lớn mạnh, trong nháy mắt xung kích ở trong tai Tông sư Ích Thác.

Hắn rõ ràng thật không ngờ Vương Đằng còn có một chiêu này, tinh thần lực mới vừa tụ tập lại lập tức bị đánh tan dưới công kích sóng âm bất ngờ đến.

Phụt!

Một ngụm máu tươi phun ra khỏi miệng hắn, sau đó hắn không khỏi kêu lên thảm thiết, đầu đau như muốn nứt ra, thất khiếu đổ máu.

“Công kích sóng âm tinh thần!”

Người quản lý của thế lực các phương có kiến thức không tầm thường, lúc này nhìn thấu loại hình của môn chiến kỹ này, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.

Một môn công kích sóng âm loại tinh thần không hề thông thường.

Thánh giả Vương Đằng này lại nắm giữ một thủ đoạn như thế, thật sự không hề đơn giản.

Lúc này, thân hình Vương Đằng chợt lóe, đã xuất hiện ở trước mặt Tông sư Ích Thác, một quyền trực tiếp vung ra.

Sức mạnh của Vương Đằng hiện giờ tương đối khủng bố, mặc dù không sử dụng toàn lực, cũng đủ để cho Tông sư Ích Thác này lĩnh đủ, dù sao là một chuyên gia nghề phụ, thân thể của hắn không thể so sánh được với võ giả.

Uỳnh!

Một quyền hung hăng nện lên trên bụng, thân thể của Tông sư Ích Thác cong thành hình con tôm bự, ánh mắt đều gần như lòi ra khỏi hốc mắt.

Nhưng Vương Đằng không định bỏ qua cho hắn như vậy.

Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh…

Từng quyền đánh ra, hơn nữa còn không giới hạn ở trên bụng hắn, mà trực tiếp đánh lên trên mặt hắn.

Đánh người không đánh mặt, Vương Đằng lại chuyên vẽ mặt.

Tông sư Ích Thác kêu rên thảm thiết liên tục, là chuyên gia nghề phụ cấp Tông sư, bình thường hắn đều sống an nhàn sung sướng, chưa từng nghĩ đến có một ngày, hắn lại bị người đánh cho một trận như vậy.

Quá thê thảm!

Đây là chiến đấu giữa tinh thần niệm sư sao?

Đây là chiến đấu giữa chuyên gia nghề phụ sao?

Tông sư Ích Thác định phản đối hành vi bạo lực này của Vương Đằng, đáng tiếc kể cả một câu đều không phun ra được, quả thật bực tức vô cùng.

“…”

Mấy người Quan lão, Sử lão vốn định ra tay giúp đỡ, nhưng nhìn thấy một màn này, tất cả đều dừng lại, khóe miệng co giật nhìn Tông sư Ích Thác bị Vương Đằng đánh cho một trận tơi bời.

“Thánh giả Vương Đằng này, thật đúng là rất bạo lực.” Lão giả Richard của thương hội Morbon trầm mặc một chút, thì thào lẩm bẩm.

“Đâu chỉ bạo lực, thật sự còn đơn giản thô bạo hơn cả chiến sĩ do liên minh lính đánh thuê vũ trụ bọn ta bồi dưỡng ra, người không biết rõ, có khi còn tưởng rằng hắn là người của liên minh ta đó.” Khóe miệng Thiết Ân khẽ động, nhìn Bevis nhếch miệng nói: “Ta phải nói hắn nên gia nhập liên minh lính đánh thuê vũ trụ ta mới đúng, sao lại bị công ty vũ trụ hư cấu các ngươi cướp đoạt trước chứ.”

“Chuyện này không hỏi trên người ta được.” Bevis lắc đầu bật cười: “Chuyện Vương Đằng các hạ gia nhập công ty vũ trụ hư cấu là do tồn tại cấp Bất Hủ trực tiếp tham dự, đâu phải ta có thể biết rõ.”

“Lại là tồn tại cấp Bất Hủ trực tiếp kết nối với hắn!” Thiết Ân hết sức kinh ngạc, nhưng lại gật đầu nói: “Ngươi nói đúng, hợp đồng hắn ký kết là hợp đồng cấp Chân Thần, không phải cấp bậc như chúng ta có thể tham dự vào.”

“Đáng tiếc.”

Dứt lời lại không nhịn được lắc đầu.

Tiềm lực của Thánh giả Vương Đằng này thật sự quá lớn, với thiên phú cấp Thánh bảy đạo hắn đang thể hiện ra bây giờ cũng đủ để giá trị một phần hợp đồng cấp Chân Thần, đáng tiếc lúc trước lại không ai có thể nhìn ra, chỉ có công ty vũ trụ hư cấu đưa ra được hợp đồng cấp Chân Thần.

Quyết đoán như vậy, không phải người bình thường có thể có.

Chỉ có thể nói, công ty vũ trụ hư cấu có thể chiếm ưu thế vững vàng ở trong mấy thế lực khổng lồ này, không phải không có đạo lý.

Trong lúc mấy người nói chuyện với nhau, Vương Đằng cũng đã dừng tay, xách theo Tông sư Ích Thác giống như đầu heo kia, lẩm bẩm: “Ta chán ghét nhất kẻ phản bội loài người, ngươi kẻ này chắc chắn có mối liên quan với loài Hắc Ám, hôm nay xem như cho ngươi một chút dạy dỗ nho nhỏ.”

“…”

Tông sư Ích Thác nghe vậy, lập tức hôn mê tại chỗ, trước khi hắn hôn mê, trong lòng chỉ có một ý niệm – ngươi con mẹ nó gọi cái này là dạy dỗ nho nhỏ hả?

Đều đã đánh hắn thành dáng vẻ gì rồi!

Mấy người Quan lão, Sử lão, Thu Dung thấy vậy, lập tức bay tới, nhìn Tông sư Ích Thác ở trong tay Vương Đằng, ánh mắt đều tràn đầy phẫn nộ, không hề đồng tình chút nào, họ nói: “Vương Đằng các hạ, thằng cha này định chạy trốn vào tối nay sao?”

“Nhìn dáng vẻ của các ngươi, hình như đã biết hắn có vấn đề rồi hả?” Người quản lý của mấy thế lực lớn nhìn dáng vẻ của Tông sư Ích Thác giờ phút này, không khỏi phát ra tiếng chậc chậc, lại nghe thấy lời mấy người Quan lão nói, không khỏi tò mò hỏi.

“Vương Đằng các hạ đã sớm nhận thấy hắn đang thay đổi trận pháp, hắn còn tưởng rằng không có ai biết, thật sự đã xem nhẹ một tồn tại cấp Thánh.” Thu Dung chán ghét nhìn Tông sư Ích Thác, khinh bỉ nói.

“Dám múa rìu qua mắt thợ ở trước mặt một vị Thánh giả bảy đạo, thật sự chết không oan.” Thiết Ân gật đầu nói.

“Xem ra lý giải của Thánh giả Vương Đằng đối với Thập Nhị Thiên Trụ Bàn Long trận đã vô cùng thấu triệt, lại có thể trực tiếp thấy được vấn đề của người này.” Bevis lại liếc nhìn Vương Đằng thật sâu, nói.

“Quá khen.” Vương Đằng cười nhẹ.

Người quản lý của mấy thế lực lớn ào ào phản ứng lại kịp, ánh mắt nhìn về phía Vương Đằng càng khác trước, chỉ sợ trình độ ở phương diện nghề phụ của Thánh giả Vương Đằng này không hề đơn giản như là mới vừa tiến vào cấp Thánh.

“Tối nay hắn không định bỏ trốn, nhưng lại sửa hạch tâm của Thập Nhị Thiên Trụ Bàn Long trận thành trăm ngàn lỗ thủng, nếu như xảy ra đại chiến, hậu quả…” Vương Đằng nói với mấy người Quan lão.

“Người này thật sự đáng chết!”

Mọi người nghe vậy, không khỏi hơi biến sắc.

Bình Luận (0)
Comment