Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 4766 - Chương 4766 - Uy Thế Của Tinh Thần Nửa Bước Cấp Giới Chủ! Đều Cho Hắn Đánh Thành Dáng Vẻ Gì Rồi! (3)

Chương 4766 - Uy thế của tinh thần nửa bước cấp Giới Chủ! Đều cho hắn đánh thành dáng vẻ gì rồi! (3)
Chương 4766 - Uy thế của tinh thần nửa bước cấp Giới Chủ! Đều cho hắn đánh thành dáng vẻ gì rồi! (3)

Ở dưới mí mắt của bọn họ sửa Thập Nhị Thiên Trụ Bàn Long trận thành trăm ngàn lỗ thủng, nếu như không có Vương Đằng ở đây, bọn họ thậm chí không phát hiện ra, chuyện này quả thật chính là mất mặt.

“Nhưng các ngươi yên tâm, ta đã sửa lại trận pháp, sẽ không có bất cứ vấn đề gì.” Vương Đằng thản nhiên nói.

“Đã làm phiền Vương Đằng các hạ.” Mấy người Quan lão hít sâu một hơi, trịnh trọng nói.

Vương Đằng xua tay, nói: “Ta thấy hành động lời nói của người này giống như có oán niệm sâu đậm đối với hành tinh Thiên Trụ, thậm chí nói chính xác là oán niệm rất sâu với toàn bộ vũ trụ Quang Minh, do đó có lẽ hắn đã đầu hàng loài Hắc Ám rồi.”

“Đầu hàng loài Hắc Ám!” Ánh mắt của mọi người nhìn về phía Tông sư Ích Thác đều trở nên chán ghét đến cực điểm.

Đối với người của vũ trụ Quang Minh, chuyện không thể tha thứ được nhất là kẻ phản bội, người này đầu hàng loài Hắc Ám, đó là tội ác tày trời.

“Lần trước hành tinh Thiên Trụ các ngươi bị loài Hắc Ám công phá, chắc người này đã bỏ ra không ít sức lực, thậm chí khả năng còn có những người khác thâm nhập vào hành tinh Thiên Trụ, hoặc là đế quốc Thiên Lan.” Vương Đằng lại chậm rãi nói: “Ban đầu khi ta tham gia trận chiến thiên tài tranh bá ở trên đế quốc Đại Càn, đã từng gặp một võ giả tộc Tích Lân khác, đối phương cũng bị Hắc Ám xâm nhiễm.”

“Ý của Vương Đằng các hạ là, khả năng tộc Tích Lân đã hoàn toàn làm phản rồi sao?” Sắc mặt của tất cả mọi người đều trở nên nghiêm túc, nghi ngờ nói.

“Chỉ là một suy đoán.” Vương Đằng nói.

“Không, cho dù chỉ là một suy đoán, cũng phải chứng thực.” Bevis trịnh trọng nói: “Bọn ta sẽ đăng báo tin tức này lên trên, phải tìm kiếm tung tích của tộc Tích Lân trên phạm vi toàn vũ trụ.”

Vương Đằng gật đầu nói: “Trước tiên có thể đặt trọng điểm tìm kiếm ở trong ba đại cương vực, còn về hiện giờ… thì có thể đặt ở trên người Tông sư Ích Thác, nhìn xem có thể tìm ra được một chút manh mối hay không.”

“Cẩn thận thẩm vấn một phen, ta không tin tên này sẽ không mở miệng.” Thiết Ân nhe răng cười nói.

“Không cần thô bạo như vậy, chúng ta cần phải dịu dàng một chút.” Vương Đằng cười hề hề nói.

“…” Mọi người cạn lời, mới vừa rồi là ai thô bạo như vậy, hiện giờ lại không biết xấu hổ nói bọn họ thô bạo?

“Vẫn giao cho ta đi.” Vương Đằng lắc đầu, nói: “Vừa nhìn dáng vẻ của các ngươi đã biết các ngươi không có biện pháp tốt gì.”

“Hả? Vương Đằng các hạ có phương pháp đặc thù gì sao?” Thiết Ân khẽ chớp mi, tò mò hỏi.

“Các ngươi nhìn xem sẽ biết.” Vương Đằng mỉm cười, không nói lời vô ích, niệm lực tinh thần thổi quét ra từ chỗ mi tâm, lập tức ngưng tụ thành từng gai nhọn, hung hăng đâm vào trong đầu Tông sư Ích Thác.

Châm tinh thần!

Hắn đã thật lâu không dùng đến chiêu thức này, chủ yếu là vẫn còn quá yếu kém, không có tác dụng quá lớn ở trong chiến đấu, nhưng vào lúc này lại vừa vặn.

“A ~”

Một tiếng hét thảm lập tức truyền ra từ trong miệng Tông sư Ích Thác.

Từng mũi nhọn tinh thần mảnh nhỏ giống như lông trâu kia đâm vào trong óc, tác dụng lên trên thể tinh thần, cảm giác đau xót kia có thể nghĩ.

Hiện giờ tinh thần của Ích Thác bị thương, hơn nữa hôn mê, vốn không ý thức, đột nhiên bị đâm vào thể tinh thần, tự nhiên không ngăn được.

Hắn đột nhiên trừng lớn mắt, sắc mặt trắng bệch, hoảng sợ nhìn Vương Đằng.

“Tỉnh?” Vương Đằng cười tủm tỉm hỏi.

Cơ mặt mấy người Bevis, Thiết Ân hơi run rẩy, nhìn dáng vẻ này của hắn, luôn cảm thấy vô cùng quái dị, vừa cười đã xuống tay tàn nhẫn, thật sự là kẻ ngoan độc mà.

“Ngươi!” Tông sư Ích Thác phẫn nộ trừng mắt nhìn Vương Đằng, kinh sợ đan xen.

“Nào nhìn vào trong mắt ta.” Vương Đằng hoàn toàn không để ý đến hắn có phản ứng gì, trực tiếp vận dụng kỹ năng ‘Hoặc tâm’, trong mắt lóe lên tia sáng màu đỏ, chợt đâm vào trong mắt đối phương.

Tông sư Ích Thác lập tức nhận thấy không đúng, định nhắm mắt lại, nhưng hoàn toàn không còn kịp nữa.

Khoảng cách hai người quá gần nhau, mà thủ đoạn của Vương Đằng chỉ cần một ánh mắt, hắn đâu thể chống lại được.

Ngay sau đó, hắn cảm thấy trong đầu mình xuất hiện một tinh thần dao động quỷ dị khác, thể tinh thần chịu ảnh hưởng, mơ màng hồ đồ, muốn rơi vào trạng thái mê man.

Tông sư Ích Thác vội vàng điều động tinh thần lực của bản thân, muốn chống đỡ tinh thần quỷ dị xâm nhập đến này.

Đáng tiếc hắn nhanh chóng phát hiện ra, tinh thần quỷ dị này cực kỳ mạnh mẽ và tràn đầy, liên tục không ngừng, tinh thần lực của hắn có khác biệt thật sự giống như mèo con với mãnh hổ khi đứng trước mặt đối phương.

Đều là trình độ nửa bước cấp Giới Chủ, vì sao chênh lệch lại to lớn đến như thế chứ?

Vương Đằng cười nhẹ, sau khi tinh thần lực tiến vào nửa bước cấp Giới Chủ, uy lực của đủ loại thủ đoạn tinh thần đều chiếm được tăng lên vĩ đại, hoàn toàn không dùng hết sức, đã nghiền áp đối phương, cảm giác vô cùng thoải mái.

Trong thoáng chốc, ánh mắt của Tông sư Ích Thác đã trở nên mê man, hoàn toàn mất đi ý thức.

“Này!” Mọi người nhìn thấy một màn này, ánh mắt ào ào thay đổi, khi nhìn về phía Vương Đằng đều lộ ra kiêng kỵ thật sâu.

Kể cả thủ đoạn tinh thần có thể dùng để khống chế người khác như vậy đều có?!

Thánh giả Vương Đằng này không khỏi quá ngoài dự đoán của mọi người.

“Hiện giờ ta hỏi ngươi đáp.” Vương Đằng mở miệng nói.

“Dạ!” Tông sư Ích Thác chết lặng mở miệng nói.

“Ngươi bị ai sai khiến tiến đến phá hư Thập Nhị Thiên Trụ Bàn Long trận?”

“Ta phụng mệnh Ma Tôn đại nhân đến phá hư Thập Nhị Thiên Trụ Bàn Long trận, vốn đã thành công, khiến cho loài Hắc Ám chiếm lĩnh hành tinh Thiên Trụ, còn ta tiếp tục ngủ đông ở trong võ giả của hành tinh này, lại không ngờ đột nhiên tòi ra một Vương Đằng, không chỉ giải cứu được võ giả của hành tinh này, còn tinh lọc lực Hắc Ám ở trên đây, mở lại Thập Nhị Thiên Trụ Bàn Long trận, ta đâu thể trơ mắt nhìn hành tinh Thiên Trụ khôi phục lại được, cho nên đã tự chủ trương lưu lại thủ đoạn…”

Bình Luận (0)
Comment