Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 4775 - Chương 4775 - Bí Pháp Hoàng Nham Phá Nhật! Quặng Hoàng Phách Bảo Nham! Chuẩn Bị Rèn Lại Cục Gạch Phiên Lôi! (2)

Chương 4775 - Bí pháp Hoàng Nham Phá Nhật! Quặng Hoàng Phách Bảo Nham! Chuẩn bị rèn lại cục gạch Phiên Lôi! (2)
Chương 4775 - Bí pháp Hoàng Nham Phá Nhật! Quặng Hoàng Phách Bảo Nham! Chuẩn bị rèn lại cục gạch Phiên Lôi! (2)

Trước đó khi giao chiến với Tông sư Ích Thác kia, Vương Đằng cũng cảm nhận được, ‘Hoàng Nham Phá Nhật trùy’ do ‘Bí pháp Hoàng Nham Phá Nhật’ này thúc giục vô cùng nặng nề và cứng rắn, lại có thể chống lại ‘Bí pháp Phượng Vũ Kim Tước’ của hắn, không thể không nói đây là một đặc tính cực kỳ ghê gớm.

Không ai rõ ràng hơn Vương Đằng về sắc bén của Phượng Vũ Kim Tước Linh, do đó hắn càng cảm thấy hứng thú với ‘Bí pháp Hoàng Nham Phá Nhật’ này.

Nói thật, nếu như không phải trình độ niệm lực tinh thần của Tông sư Ích Thác còn chưa đủ lớn mạnh, tinh thần lực không đủ hùng hậu, nguyên liệu đúc ra ‘Hoàng Nham Phá Nhật trùy’ không đủ hoàn mỹ, hắn không có khả năng thắng thoải mái như vậy.

Tông sư Ích Thác: Ngươi lễ phép không vậy?

Nếu như hắn biết rõ ý tưởng của Vương Đằng, đoán chừng sẽ tức giận đến bật ra khỏi quan tài, tìm Vương Đằng lý luận tử tế một phen.

Thật sự cho rằng ai cũng biến thái giống như ngươi sao?

Đều là tinh thần lực trình độ nửa bước cấp Giới Chủ, trình độ hùng hậu lại gần như có thể sánh ngang với tinh thần niệm sư trình độ cấp Giới Chủ, đây là tinh thần lực người bình thường có thể có được sao?

Còn có ‘Hoàng Nham Phá Nhật trùy’, nó là binh khí do hắn tiêu tốn rất nhiều nguyên vật liệu quý giá, mới mòi người rèn ra có được không hả?

Lúc trước vì binh khí niệm lực này, hắn gần như táng gia bại sản.

Một chuyên gia nghề phụ cấp Tông sư gần như táng gia bại sản, ngươi có tin nổi không?

Kết quả Vương Đằng lại còn ghét bỏ không tốt, thật sự là không lo liệu việc nhà không biết củi gạo đắt.

Nhưng cho dù nói như thế nào, Vương Đằng vẫn thật vui vẻ, vốn chỉ thuận tay bắt một gián điệp của loài Hắc Ám mà thôi, không ngờ lại chiếm được một môn bí pháp niệm lực tinh thần, may mắn như vậy thật sự không ai bằng.

Hơn nữa…

“Cấp tinh thông!”

Vương Đằng nhìn về phía giao diện thuộc tính, vẻ hài lòng ở trên mặt càng nồng đậm.

Môn bí pháp này trực tiếp từ nhập môn đạt đến cấp bậc tinh thông, vượt qua ba cấp bậc, hoàn toàn có thể nói giảm đi rất nhiều thời gian tu luyện cho Vương Đằng.

Có lúc không thể không thừa nhận, dưới ngang cấp, tu luyện bí pháp niệm lực tinh thần còn khó khăn hơn rất nhiều so với tu luyện chiến kỹ võ đạo.

Hiện giờ Vương Đằng đột nhiên nắm giữ môn bí pháp này đến cấp bậc tinh thông, tuyệt đối là chuyện người khác nghĩ đều không dám nghĩ.

Nếu như Tông sư Ích Thác biết được Vương Đằng nắm giữ môn bí pháp của hắn đến cấp bậc tinh thông, đại khái lại phải nhảy ra khỏi quan tài.

Cạo lông cừu thật sự đều cạo đến trọc rồi có được không hả.

Đáng tiếc Tông sư Ích Thác đã kể cả cặn bã đều không còn…

“Có môn bí pháp này, thủ đoạn ở phương diện niệm lực tinh thần của ta cũng sẽ càng thêm toàn diện.” Vương Đằng chớp mắt, âm thầm suy nghĩ trong lòng.

Nếu như là người khác, đương nhiên chỉ có thể tu luyện một loại bí pháp niệm lực tinh thần, bởi vì vốn không có nhiều tinh lực để đi tu luyện như vậy, cũng không có tinh thần lực hùng hậu có thể chống đỡ cho bọn họ thi triển hai loại bí pháp tinh thần trở lên.

Kể cả tồn tại lại thiên tài nữa, bình thường đều rất khó đồng thời sử dụng hai loại bí pháp.

Chuyện này không thể nghi ngờ quá khó cực kỳ khó!

Ngay sau đó, trong tay Vương Đằng đã xuất hiện một mũi khoan dài màu vàng đất – Hoàng Nham Phá Nhật trùy!

Không hề nghi ngờ, đây là Hoàng Nham Phá Nhật trùy này là của Tông sư Ích Thác, sau khi đối phương bị hắn bắt được, binh khí niệm lực này đã trở thành chiến lợi phẩm của hắn.

Trước đó bởi vì có quá nhiều người ở đây, nên hắn không lấy ra cẩn thận nghiên cứu một phen, hiện giờ chỉ còn lại có hắn và Viên Cổn Cổn, tự nhiên không có băn khoăn gì.

Lúc này hắn không khỏi cẩn thận bắt đầu đánh giá.

Hoàng Nham Phá Nhật trùy này có hình mũi khoan dài, nhưng mà không có chỗ đặc thù gì, vẻ ngoài tổng thể thật giản dị, vả lại toàn thân có màu vàng đất, càng lộ vẻ bình thường không có gì lạ, nhưng phù văn minh khắc chi chít ở trên đó mới khiến cho mũi khoan dài này thoạt nhìn nhiều hơn một chút kỳ dị.

“Đây là binh khí niệm lực của Tông sư Ích Thác kia!” Viên Cổn Cổn nhìn thấy vật đó, cũng thật kinh ngạc, mở miệng nói.

“Không sai!” Vương Đằng gật đầu, nói: “Đến cùng nhau nhìn xem nó làm từ vật liệu gì, lại có thể chống đỡ được Phượng Vũ Kim Tước Linh của ta.”

“Đã nứt rồi.”

Viên Cổn Cổn dán sát lại nhìn xem, lắc đầu nói: “Tuy rằng thật cứng rắn, nhưng so sánh với Phượng Vũ Kim Tước Linh của ngươi thì nó vẫn kém một chút cấp bậc.”

Trong chiến đấu trước đó, tuy rằng sau khi Vương Đằng lấy thủ đoạn tinh thần đánh tan phòng ngự tinh thần của Tông sư Ích Thác này, vì thế va chạm giữa hai loại binh khí niệm lực đã kết thúc trước, nhưng bên trên Hoàng Nham Phá Nhật trùy này vẫn xuất hiện một chút vết rách.

“Chuyện này thật bình thường, dù sao Phượng Vũ Kim Tước Linh được rèn thành từ Hoàng Huyết Xích Kim.” Vương Đằng nói.

Viên Cổn Cổn gật đầu, quan sát mũi khoan dài màu vàng đất ở trước mặt, niệm lực tinh thần quanh quẩn ở mặt ngoài, sau đó rót vào bên trong, phân tích nguyên vật liệu bên trong đó.

“Cái này hình như là…”

“Quặng Hoàng Phách Bảo Nham!” Ngay sau đó, hai người gần như đồng thời gọi ra nguyên liệu chính của binh khí niệm lực này.

Vương Đằng chính là luyện tạo sư cấp Thánh, ánh mắt tự nhiên không kém, còn Viên Cổn Cổn chính là sinh mệnh trí năng, tri thức tích trữ cực kỳ phong phú, có thể đồng loạt với Vương Đằng phân tích ra nguyên liệu chính của binh khí niệm lực tinh thần này, không phải chuyện kỳ quái.

Lúc này bọn họ thấy đối phương đều nhìn thấu nguyên liệu chính của binh khí niệm lực này, không khỏi liếc mắt nhìn nhau, sau đó mỉm cười.

“Xem ra không sai, đúng là loại vật liệu hệ Thổ này.” Vương Đằng nói.

“Quặng Hoàng Phách Bảo Nham, vật liệu này xem như là tương đối hiếm thấy trong vật liệu trình độ cấp Giới Chủ, Tông sư Ích Thác kia có thể có được loại vật liệu này, chắc hẳn ít nhiều gì còn nhờ vào thân phận Tông sư nghề phụ của hắn.” Viên Cổn Cổn nói.

Bình Luận (0)
Comment