Vương Đằng khẽ gật đầu, hắn vốn cho rằng vật liệu của binh khí niệm lực này không hề cao cấp gì, nhưng mà hiện giờ xem ra, vẫn còn có chỗ đáng khen.
Có lẽ vật liệu phụ khác không tốt, nhưng nguyên liệu chính này vẫn thật có thể.
“Nếu như lại tăng thêm vật liệu hệ Thổ tương đối cao cấp khác vào, hẳn là có thể tăng trình độ của Hoàng Nham Phá Nhật trùy này lên đến cấp Thánh.” Viên Cổn Cổ sờ cằm nói.
“Ngươi và ta cùng nghĩ đến một điểm.” Vương Đằng cười nói.
Hiện giờ hắn đã triệt để nắm giữ ‘Bí pháp Hoàng Nham Phá Nhật’, tự nhiên biết vật liệu rèn và phương thức rèn ‘Hoàng Nham Phá Nhật trùy’ này, bởi vì hai thứ hoàn toàn là nguyên bộ.
Phương pháp tu luyện và binh khí thiếu một thứ cũng không được, như vậy mới là bí pháp hoàn chỉnh!
Ánh mắt Vương Đằng lóe lên một chút, nói: “Xem ra ta lại thêm một loại binh khí cần rèn.”
“Lại?” Viên Cổn Cổn đang buồn bực vì sao hắn muốn nói chữ lại này, đã thấy trong tay hắn đột nhiên nhiều thêm một vật, rõ ràng là một khối khoáng vật đã nhận được từ trong không gian núi Thiên Trụ kia.
“Quặng Địa Huyền Cực Lôi!”
Viên Cổn Cổn hơi sững sờ, không nhịn được gọi ra tên của loại khoáng thạch này.
Nó tự nhiên có quen biết loại khoáng thạch này, dù sao trước đó khi nhận được, nó cũng nhìn thấy, chính là không ngờ Vương Đằng sẽ lấy ra vào giờ phút này.
“Ngươi sẽ không phải định…” Viên Cổn Cổn đột nhiên trừng lớn mắt, không thể tin nổi nhìn Vương Đằng.
“He he, ngươi đã đoán đúng.” Vương Đằng cười he he, đi đến phòng luyện tạo ở bên cạnh.
Các phòng luyện tạo, phòng luyện đan đều được bố trí ở bên cạnh phòng tu luyện, xem như không gian thiết kế riêng cho Vương Đằng.
Khi người của hành tinh Chúc Long cải tạo phi thuyền Hỏa Hà, đã cân nhắc đến thân phận chuyên gia nghề phụ của hắn, thiết kế như thế có thể nói là vô cùng nhân tính hóa.
“Ngươi thằng cha này, thời gian đi đường của chúng ta cũng không nhiều, ngươi thật sự chuẩn bị rèn lại cục gạch Phiên Lôi kia của ngươi ở trong này sao?” Viên Cổn Cổn không nhịn được hỏi.
Từ hành tinh Thiên Trụ đi đến hành tinh Thiên Trạch cũng chỉ thời gian vài ngày mà thôi, tuy rằng hiệu suất của Vương Đằng thật sự không thấp, nhưng hôm nay là rèn lại một lần nữa, vốn không có bản vẽ luyện tạo hoàn chỉnh, Vương Đằng còn cần tiêu tốn không ít thời gian để thiết kế, chuyện này không phải có thể hoàn thành trong thời gian ngắn.
“Ta biết rõ.” Vương Đằng thản nhiên nói, vẫn chưa giải thích cái gì.
Sau khi tiến vào phòng luyện tạo, vẻ mặt của hắn hơi chấn động, trở nên nghiêm túc, chăm chú, sau đó lấy ra từng khối khoáng thạch khác nhau, trưng bày ngay trước mắt.
Những khoáng thạch này đều là vật liệu cần để rèn cục gạch Phiên Lôi.
Nhưng hắn không lập tức bắt đầu rèn, mà yên lặng quan sát những khoáng thạch này, rơi vào trầm tư.
Chính như Viên Cổn Cổn nói, muốn rèn lại cục gạch Phiên Lôi, không hề dễ dàng như vậy, hắn cần phải một lần nữa dựa theo lý giải của bản thân để pha trộn cho cân đối, đi thiết kế phương pháp luyện tạo mới.
Làm theo phương pháp luyện tạo cũ tuyệt đối không thể thực hiện được, tất nhiên sẽ thất bại.
Viên Cổn Cổn mở miệng, cuối cùng không khuyên cái gì nữa, nhưng cũng không rời đi, chỉ ở bên cạnh nghiêm túc quan sát khoáng thạch trước mắt, giống như quyết định cùng với Vương Đằng rèn lại cục gạch Phiên Lôi.
Nó đã mắc kẹt ở cấp Tông sư đỉnh phong đã nhiều ngày, thật sự nếu không đột phá, sớm hay muộn sẽ không theo kịp bước chân của Vương Đằng.
Vì thế sau đó, hai người bắt đầu làm lại phương án thiết kế.
Tuy rằng Viên Cổn Cổn vẫn chưa đến cấp Thánh, nhưng ưu thế là sinh mệnh trí năng vẫn vô cùng to lớn, có thể giúp đỡ Vương Đằng xác minh số liệu của các loại vật liệu, giảm tỷ lệ sai lầm đến trình độ nhỏ nhất.
Hơn nữa đều là luyện tạo sư, nó càng có thể phối hợp Vương Đằng.
Nếu như chỉ là một sinh mệnh trí năng, ở trên đường luyện tạo, hai người rất khó làm đến ăn ý phối hợp.
Thời gian dần dần trôi đi, đảo mắt một ngày trôi qua, Vương Đằng và Viên Cổn Cổn không ngừng trao đổi ý kiến, không ngừng tối ưu hóa phương án thiết kế của cục gạch Phiên Lôi, đổi mới rất nhiều vật liệu, đủ để cho nó đạt đến trình độ cấp Thánh.
“Có lẽ không thành vấn đề nữa?” Viên Cổn Cổn chần chừ nói.
“Tin tưởng năng lực của bản thân ngươi, tin tưởng trình độ của ta, tuyệt đối không thành vấn đề.” Tia sáng lóe lên trong mắt Vương Đằng, khóe miệng hiện lên một độ cong tự tin, nói chắc chắn.
“Được, ta và ngươi điên một phen.” Viên Cổn Cổn hít sâu một hơi, lớn tiếng nói.
“Ha ha ha… đúng vậy, sợ hãi rụt rè, đâu thể tiến vào trình độ cấp Thánh được.” Vương Đằng ý vị sâu xa nói.
Keng keng keng, keng keng keng, keng keng keng…
Trong phòng luyện tạo, đủ loại động tĩnh truyền ra, cực kỳ giàu tiết tấu, không hề ầm ĩ, ngược lại khiến cho người ta không khỏi cảm thấy đây là một khúc nhạc đặc thù.
Chính là âm thanh này có vẻ… cực kỳ dày đặc!
Đúng thế, chính là dày đặc!
So sánh với luyện tạo sư bình thường khi luyện tạo, âm thanh này thật sự quá mức dày đặc, giống như có hơn mười người đang đồng thời luyện tạo ở trong đó.
Nhưng kể cả hơn mười luyện tạo sư phối hợp cực kỳ ăn ý đồng thời luyện tạo, cũng tuyệt đối không thể làm được giàu tiết tấu như thế, nhất định sẽ có vẻ hơi hỗn độn.
Giờ phút này nếu như có luyện tạo sư ở đây, tất nhiên sẽ vô cùng khiếp sợ.
Có thể luyện tạo đến trình độ như vậy, cũng không phải luyện tạo sư bình thường.
Trong phòng luyện tạo, Viên Cổn Cổn thường xuyên liếc nhìn về phía Vương Đằng ở bên cạnh, lực chú ý có phần không thể tập trung.
Tuy rằng đã không phải là lần đầu tiên nhìn thấy tình hình như vậy, nhưng mỗi một lần nhìn thấy, còn có một cảm giác rung động khó hiểu.
Thằng cha này thật sự là một yêu nghiệt.
Viên Cổn Cổn lắc đầu, cố gắng để cho mình thu hồi suy nghĩ lại, khống chế niệm lực tinh thần, vung chùy luyện tạo lên, hung hăng nện về phía một khối khoáng thạch.