Vô Địch Hắc Thương

Chương 207

“Đương đương đương đương đương… Vân tử, ông có biết cái gì gọi là “đương đương đương đương đương” hay không?”

“Đương đương đương cái gì?”

“Chính là “only you can take me to Tây Thiên thỉnh kinh, only you can kill yêu tinh quỷ quái…” – Diệp Sảng lại bắt đầu lâng lâng.

Yến Vụ ở bên cạnh che miệng cười không ngừng. Cô thích nhất nghe Diệp Sảng pha trò. Chỉ Diệp Sảng pha trò cô mới thích, còn đối với người khác, cho dù có hay như thế nào cô cũng không cười.

Trời đã tối, từ xa xa nhìn lại, mọi nhà ở thành Thải Hồng đã đèn đuốc sáng trưng. Hôm nay tạo hình của Yến Vân đã khác: đổi một bộ quân phục mới, trên đùi cũng gài một thanh tiểu chủy thủ, cầm AK trong tay. Trong vỏn vẹn một ngày hắn đã luyện đến level 25, trang bị cũng thay đổi toàn bộ. Yến Vân quả nhiên là Yến Vân. Diệp Sảng không hề nghi ngờ năng lực trong game của Yến Vân chút nào.

“Hôm qua ông rơi mất M4 và AUG, may đã có Nhị Bức Hỷ Hỷ nhặt lại. Đây là M4 của ông!” – Yến Vân nói.

Diệp Sảng nhận lại M4, độ tổn hại đã cao, cần tu sửa. Chuyện này lại phải trông cậy và Nhuế tỷ. Nhưng chắc là cửa hàng của Nhuế tỷ đã đóng cửa rồi, vẫn nên chờ tới sáng sớm mai.

“Ngày hôm qua Hắc Long rơi ra không ít trang bị và sách kĩ năng, tiếc là không có Trường Sinh Kiếm. Nhưng chuyến đi này coi như không tệ.” – Yến Vân lục trong túi Càn Khôn – “Tất cả mọi người đều đã được chia. Đây là phần của ông!”

Bảng giao dịch mở ra, Diệp Sảng hoảng sợ: “Woh woh, đây là đồ hôm qua con Hắc Long tung ra?”

Yến Vân gật gật đầu: “Hoàn toàn nhờ có ông đột nhiên phát huy hơn người.”

Diệp Sảng vui vẻ. Đây là thứ hắn đang cần: một cái đai lưng. Đai lưng cũng là một món trang bị phụ trợ tương đối trọng yếu. Nguyên lí của nó giống như găng tay chiến thuật, bản thân sẽ không thêm thuộc tính trụ cột gì nhưng hiệu quả phụ trợ rất lớn. Tất cả game thủ khi mới đăng kí tài khoản trở thành tân thủ đều có một cái đai lưng xác nhận tân thủ, có 5 ô đựng thuốc. Đừng bao giờ xem thường cái đai lưng này. Trong thực chiến, các điểm tốt nó mang lại cho game thủ không thể dùng số liệu để biểu đạt. Ví dụ như khi đang PK mà anh bị thương, phương pháp hữu hiệu nhất chính là thuốc. Nhưng nếu thuốc được để ở trong túi Càn Khôn, anh muốn lấy ra một bó thảo dược thì phải bận tay mở túi, tìm sau đó lấy ra rồi mới đắp lên. Quá trình này quá tốn thời gian. Nhưng khi có đai lưng thì khác. Nhét sẵn các loại thuốc lên đai lưng thì anh có thể giảm hoàn toàn quá trình phiền toái đó, chỉ cần theo chỉ lệnh của game thủ, thuốc liền xuất hiện trên tay. Chỉ cần tay anh rảnh, quá trình chỉ cần 1 giây.

Đó mới chỉ là lợi ích nguyên thủy của chiếc đai lưng cấp đồ trắng. Nhưng chiếc đai lưng này…

Đai lưng Trùng Kích (cấp thần thánh).



Vừa mới nhìn đến dòng chữ này, động tác của Diệp Sảng liền đình chỉ. Cấp thần thánh! Không ngờ lại là cấp thần thánh. Còn trên cả tinh anh, áp đảo luôn tinh anh a! Là cấp bậc thủ lĩnh a! Ngày hôm qua đi thật sự không phí a!

Đồ trắng, cường hóa, tinh anh, các loại cấp bậc này tuy có phân chia nhưng sự khác biệt thì không lớn. Nhưng giữa tinh anh và thần thánh thì không chỉ đơn giản là chênh nhau một cấp bậc.

Yêu cầu cấp bậc: 20.

Yêu cầu chức nghiệp: thương thủ nhất giai.

Yêu cầu tinh thần: 100 điểm.

Thuộc tính: Ô đựng thuốc +12; ô đựng đạn +10, ô đựng vũ khí +1.

Ô đựng đạn chính là nơi có thể cất băng đạn trên đai lưng, không chiếm phụ trọng. Tương đương, ô đựng vũ khí giúp game thủ cất bất kì một thanh vũ khí trên thân vào không gian đai lưng, cũng không mất một điểm phụ trọng nào mà lại có thể giảm bớt thời gian lấy vũ khí ra. Đối với thương thủ mà nói thì lợi ích này quá lớn, không cần phải nói nhiều.

Thực ra ba cái thuộc tính này không tính là gì. Thuộc tính phụ trợ cuối cùng mới chân chính thực dụng: “-5% giá trị exp cần thiết để thăng cấp.”

Diệp Sảng trợn mắt há mồm. Thuộc tính phụ trợ này quá nghịch thiên đi. Thử nghĩ một người luyện đến level 100 trong truyền thuyết, mỗi cấp đều giảm 5% exp yêu cầu, cộng lại là bao nhiêu điểm exp? Quá kinh khủng!

Đây là ưu thế của cấp thần thánh cho nên nhiều người đánh nhau đến đầu rơi máu chảy, chết đi sống lại để tranh một cây Thiêu Hỏa Côn cấp thần thánh cũng là điều dễ hiểu.

Chiếc đai lưng này tuyệt đối vô giá, quả lực là bảo vật vô giá. Chắc chắn Hắc Long mới cũng chưa chắc đã rơi ra thứ này. Tiện nghi này rốt cuộc lại vào tay hai huynh đệ Diệp Sảng. Cũng không thể nói là do có vận khí. Dù sao phía sau lưng của tất cả các cao thủ đều là vất vả, liều mạng, máu đổ, ngược đãi.

“Sao ông không cần cái đai lưng này?” – Diệp Sảng nghi hoặc.

Yến Vân hiểu ý, thản nhiên nói: “Kĩ thuật của ông không tốt, cầm cái này thì hữu dụng hơn. Bây giờ ông dùng thứ này. Vài ngày sau không cần dùng nữa, tôi lại lên level cao hơn thì tôi dùng. Sau này anh em ta ai mặc trang bị kém thì thay phiên nhau dùng thứ này.”

“Vậy được!” – Diệp Sảng không khách khí, đổi ngay đai lưng, nhét đầy thuốc, đạn và cả 98K vào. Phụ trọng giảm không ít, cảm thấy toàn thân thoải mái hẳn.

Yến Vân: “Còn cuốn sách kĩ năng này ông cũng cầm lấy học đi.”

Diệp Sảng nhận lấy, nhìn qua lại tiếp tục sốc. Yến Vân toàn đưa cho mình đồ tốt nha.

[đang nuôi béo, sau này ăn mới ngon :v]

Hắc Long chi lực.

Yêu cầu cấp bậc: 30.

Yêu cầu chức nghiệp: du hiệp hệ thông dụng nhất giai.

Yêu cầu lực lượng: 100.

Yêu cầu đạo cụ: găng tay chiến thuật hoặc giới chỉ cung thủ.

Giải thích: Thượng cổ Hắc Long chi lực thúc hóa, đề cao thuộc tính lực lượng của hệ du hiệp trong nháy mắt. Là kĩ năng sinh tồn của hệ du hiệp khi cận chiến. Kĩ xảo do game thủ tự thực hành tìm hiểu. Có thể dùng đồng thời với các kĩ năng khác. Cần 10 mana để khởi động. Mỗi giây tiêu hao 3 mana và tinh thần.

Tác dụng phụ của kĩ năng này tuy hơi lớn, nhưng Diệp Sảng không hỏi gì, chỉ lập tức học luôn. Hai huynh đệ tâm linh tương thông, tự nhiên sẽ biết kĩ năng này nên dành cho ai.

Level 30, nhất giai mới có thể dùng thì uy lực sẽ không kém. Hiện tại Diệp Sảng vừa đủ 30 cấp. Tuy mới chỉ ở trình độ trung bình nhưng tổng thực lực đã sát với nhất lưu cao thủ. Nói đi cũng phải nói lại, cao thủ so chiêu, quan trọng nhất vẫn là lúc lâm chiến.

Do ảnh hưởng của chiến đấu gen, sau khi Diệp Sảng học kĩ năng liền lập tức tăng lên thành trình độ trung cấp. Thuộc tính kĩ năng có biến hóa: Cần 15 mana để khởi động, mỗi giây tiêu hao 2 mana, tinh thần. Tác dụng phụ rõ ràng đã bớt đi không ít.

Diệp Sảng cười to: “Lần này chúng ta lại phát tài rồi. Oa ha ha ha… Đúng rồi, Vân tử, tôi cũng tìm được công việc mới rồi.”

“Ồ?”

Diệp Sảng nói: “Làm bảo vệ ở tập đoàn Kỳ Lợi.”

Yến Vân thản nhiên: “Vậy là tốt rồi. Nhớ giữ công việc thật tốt. Chú ý an toàn! Như vậy là tôi yên tâm rồi!”

Hắn không hề có một biểu cảm gì, chỉ nói. Nhưng Diệp Sảng còn không hiểu hắn sao? Yến Vân làm sao có thể không muốn tìm việc làm chứ? Chỉ là nguyện vọng này hắn vĩnh viễn không thực hiện được.

“Sau này tôi sẽ sắp xếp thời gian, có thể vừa làm vừa có thời gian login.” - Diệp Sảng nói – “Ông có tính toán gì không?”

Yến Vân: “Trước tiên tôi dẫn chị Vụ với ông đi luyện cấp, sau đó tiến nhất giai. Sau này kiếm trang bị bán lấy ít tiền. Hiện tại ở nhà thiếu tiền chi tiêu.”

Diệp Sảng gật gật đầu. Hắn biết bệnh của hai chị em hắn đã giày vò Yến gia nhiều quá. Như vậy cũng tốt. Yến Vân có thể an tâm đi theo con đường game thủ chuyên nghiệp. Hắn không phải không có khả năng này.

“Đúng rồi, còn một vấn đề. Bây giờ tiến nhị giai như thế nào?” – Diệp Sảng hỏi – “Tôi muốn tiến nhị giai. Nhất giai mãi rất khó chịu. Hôm qua tôi thấy Tiêu Dao Tán Tiên tam giai rồi.”

Yến Vân ngạc nhiên: “Chẳng lẽ chuyện này tôi cũng phải dạy ông? Đáng lẽ lúc còn close beta ông biết rồi chứ?”

Diệp Sảng cười khổ: “Tôi biết. Nhưng bây giờ khác rồi. Cứ tiến giai như vậy không được.”

“Vì sao?” – Yến Vân tò mò.

Diệp Sảng giải thích cặn kẽ từ đầu tới đuôi vụ tập đoàn Lam Thiên bồi thường lần trước. Yến Vân nắm chặt tay, tiếng khớp xương nghe “crắc crắc”, nhưng vẫn lạnh lạnh nói: “Trước kia lúc còn ở trường học, tôi còn có chút hảo cảm với Phương Nhã Văn, không tưởng được cô ta lại là loại người như vậy!”

Yến Vụ cũng nổi giận theo: “Cô ta thật hèn hạ, năm lần bảy lượt đối phó Diệp tử thì thôi, lại còn bỏ tiền mua mạng. Cô ta tưởng có tiền thì có quyền khi dễ Diệp tử sao. Chúng ta không thể nhịn cô ta như thế!”

Yến Vân cắn răng: “Sau này thấy tất sát, tuyệt đối không nương tay. Diệp tử, tôi bảo ông này, ông là người tâm địa quá tốt. Ông không thể cứ dễ dàng với cô ta như thế, nhất định phải đuổi cùng giết tận cô ta, nếu không sau này cô ta còn có thủ đoạn bàng môn tà đạo hơn!”

Hai chị em họ thật ra rất đồng tâm. Vốn nửa năm qua, nhà bọn họ chịu ủy khuất quá lớn. Yến Vụ không thể quên được lúc còn ở bệnh viện, vì không trả nổi tiền viện phí mà bị bệnh viên đuổi sống đuổi chết ra ngoài. Kẻ có tiền và người nghèo trời sinh không hợp nhau. Không thể trả thù trong hiện thực, nhưng ở trong game thì cứ đợi bị tàn nhẫn trả thù đi.

Mà Diệp Sảng lại vì Yến gia mà hối hả, chạy vạy ngược xuôi, nhận hết ủy khuất. Hai chị em họ có cùng một suy nghĩ: anh có thể khi dễ ta, nhưng không thể khi dễ Diệp tử nếu không ta thề chết cũng không tha.

Yến Vân càng nghe sắc mặt càng khó coi: “Cô ta là ai mà có thể cứ đi điên cuồng gây họa như thế? Quên đi, trước cứ nhịn một chút. Thực lực bây giờ của chúng ta còn chưa chiếm được thượng phong tuyệt đối. Theo suy đoán của tôi, nhiều nhất một tháng thì ta có thể khiến cho cô ta quỳ xuống đất cầu xin tha thứ.”

Yến Vụ cũng tức giận nói: “Chị cũng sẽ cố gắng luyện, sau này triệu hồi thần long đến đánh cô ta.”

Yến Vân: “Chị đừng nóng lòng. Diệp tử cũng không phải kẻ dễ bắt nạt. Bây giờ Diệp tử đã khác xưa, không còn là con gà con nữa. Trước hết chị cứ bảo vệ tốt chính mình đã. Kĩ thuật của chị bây giờ căn bản không thể gọi là kĩ thuật.”

Yến Vụ cãi cọ: “Em cho rằng chị không ra gì sao? Hiện tại mỗi ngày chị đều rất cố gắng. Trước đây ai dạy em luyện tán đả?”

Hai người càng nói càng xa, Diệp Sảng đau đầu: “Anh chị tôi ơi, bây giờ hai người cho ra một chủ ý đi! Tôi không thể cứ vĩnh viễn nhất giai được.”

Yến Vân cau mày: “Chuyện này cũng lạ. Bây giờ trên người ông có hai loại gen: Chiến Đấu và Thần Phong. Trên lí thuyết mà nói trường hợp này không được phép tồn tại, ông xem như là trường hợp đặc biệt. Dựa theo giải thích của hệ thống, thương thủ muốn tiến nhị giai phải tới trung tâm phục vụ tiếp nhận nhiệm vụ siêu cấp. Nhưng ông có hoàn thành cũng không thể tiến giai. Hai loại gen khác nhau mà lại chỉ có một nhiệm vụ. Mà tôi cũng không nghe nói có ai có thể nhận được hai loại nhiệm vụ tiến giai khác nhau, chỉ có thể sau khi thất bại thì lại tiếp tục làm lại nhiệm vụ đó. Hay là ông gọi điện thoại cho công ty game hỏi thử xem!”

Diệp Sảng thầm kêu toi. Nói không chừng mình lại bị công ty game chơi khăm, ngoài mặt thì giống như cho mình chiếm tiện nghi lớn, thực ra là lại hại mình, còn lâu mới có thể tiến giai. Vậy phải làm sao bây giờ? Mẹ nó, lão tử phải gọi điện thoại chửi cho một trận! Ta đây dis con mẹ nó giết hết!

“Tôi logout trước.” – Diệp Sảng nói đi liền đi.
Bình Luận (0)
Comment