Chương 1094: La Tuấn quá biệt khuất (1)
Chương 1094: La Tuấn quá biệt khuất (1)Chương 1094: La Tuấn quá biệt khuất (1)
Khi biết người Thánh Địa tới Huyền Giả đại lục, La Tuấn cùng đại quân của hắn lập tức thúc đẩy, đi tới vị trí cách Cổ Vực Thành trăm dặm. Mà hắn thì mang theo tất cả cường giả Tôn Giả cảnh đi tới dưới tường thành Cổ Vực Thành, hắn không có tuyển chọn để đại quân cùng nhau theo tới là bởi vì hắn muốn nhìn người của Thánh Địa có thể giết chết Dương Diệp hay không!
Kỳ thực đừng nói có thể diệt Dương Diệp, chỉ cần người của Thánh Địa Có thể ngăn chặn Dương Diệp cùng Thi Tổ, vậy hắn sẽ lập tức lệnh đại quân công thành.
Bởi vì nếu như không có người áp chế Dương Diệp cùng Thi Tổ, lấy thực lực của hai người xông vào trong đại quân, vậy đối với đại quân của hắn không thể nghi ngờ là một tai nạn.
- Đó chính là Nhân Hoàng?
Kiếm Cuồng nhìn La Tuấn ở xa xa nói.
Lam Linh gật đầu:
- Hắn đã có thể nắm giữ Tín Ngưỡng Chi Lực của tam vực, trong tay lại Có Nhân Hoàng Kiếm, thực lực rất mạnh!
- Rất mạnh?
Lúc này một nam tử bên cạnh Kiếm Cuồng khinh thường nói: - Nếu như rất mạnh, cũng sẽ không ngay cả tòa thành trì cũng không công được. Lam Linh, không nghĩ tới ngươi tới Huyền Giả đại lục một lần, dĩ nhiên không còn ngạo khí như vậy. Hiện tại ta có chút minh bạch, vì sao tỷ tỷ ngươi Lam Vân có thể tiến vào Kiếm tổ của Thánh Vệ đội chúng ta, mà ngươi lại không thểi
Lúc này, nữ tử lớn lên rất giống Lam Linh nhìn thoáng qua nam tử nói chuyện:
- Kiếm Ngạo, nói chuyện khách khí với muội muội ta một chút, bằng không ta không ngại cho ngươi thấy lỗ máu!
Tựa hồ Kiếm Ngạo có chút kiêng ky Lam Vân, chỉ hừ lạnh một tiếng.
Lam Linh lắc đầu, thấp giọng thở dài, nàng rất rõ ràng, những người trước mắt này căn bản không coi trọng Dương Diệp, La Tuấn còn có Thi Tổ, bởi vì ở trong mắt bọn họ, đám người Dương Diệp là người của Huyền Giả đại lục, Huyền Giả đại lục là địa phương nào? Đó là địa phương bị cường giả vứt bỏ, người của thế giới bị lãng quên này làm sao có thể so sánh với bọn hắn?
Nếu như không phải thấy qua thực lực chân chính của đám người Dương Diệp, nàng cũng sẽ không coi trọng đám người Dương Diệp. Có lòng muốn nhắc nhở mọi người, thế nhưng Lam Linh lại không có mở miệng, bởi vì nàng đã từ trên mặt mấy người nhìn thấu tâm tính của đối phương, bao quát tỷ tỷ nàng cũng như vậy.
Bọn họ, căn bản không cho rằng đám người Dương Diệp và bọn họ là tôn tại đồng cấp bậc!
- Thanh Phong, nói với Nhân Hoàng, đừng có nhúng tay, ta không muốn ở trong quyết đấu bị người cắt đứt!
Kiếm Cuồng nói.
Nghe vậy, Thanh Phong vui vẻ, sau đó vội vã chạy tới trước mặt đám người La Tuấn.
- La Tuấn, sư huynh của ta nói, lúc hắn và Dương Diệp chiến đấu, ngươi đừng nhúng tay, hiểu chưa?
Thanh Phong vênh váo tự đắc nhìn La Tuấn nói:
- Nếu như ngươi dám nhúng tay, hừ, sư huynh của ta lập tức giết chết các ngươi, ngươi tin hay không?
Hắn khó chịu Dương Diệp, thế nhưng lại càng không thoải mái La Tuấn, bởi vì trước kia La Tuấn ở ngay trước mặt Lam Linh không nhìn hắn, nhưng lại cùng Lam Linh vừa nói vừa cười, điều này làm cho hắn khó chịu đến cực điêm!
Nghe Thanh Phong nói, cường giả Tôn Giả cảnh ở xung quanh La Tuấn giận dữ, nhìn thấy một màn này, trong mắt Thanh Phong tràn đầy vẻ khinh thường, châm chọc nói:
- Thế nào, còn muốn động thủ với ta? Các ngươi dám sao? Lão tử đứng
chỗ này cho các ngươi giết, nếu các ngươi không giết ta, các ngươi chính là tôn tử của tal
- Ngươi muốn chết như vậy?
La Tuấn lạnh giọng nói.
- Con mẹ nó ngươi dám giết ta sao?
Thanh Phong chỉ vào mũi La Tuấn, châm chọc nói:
- Nếu ngươi dám đụng đến ta, sư huynh của ta nhất định giết ngươi. Đừng tưởng rằng ngươi có hơn một vạn cường giả Tôn Giả cảnh liền cảm giác mình rất ngưu, ở trước mặt sư huynh của ta, cường giả Tôn Giả cảnh của ngươi ngay cả cẩu cũng không bằng!
Ai có thể chịu được?
- Lão tử giết ngươil
Lúc này, một Tôn Giả cảnh ngũ phẩm gầm lên giận dữ, thân hình khẽ động, một chưởng vỗ về phía đâu Thanh Phong, cùng lúc đó, tại hơn mười Tôn Giả cảnh ngũ phẩm đồng loạt ra tay.
La Tuấn muốn ngăn cản, nhưng đã không kịp.
Lúc này, mấy đạo kiếm quang xeẹt qua, hơn mười cường giả Tôn Giả cảnh xuất thủ nhất thời bị mấy đạo kiếm quang này chém thành hai nửa. - Người của Thánh Địa ta, há là con kiến hôi bọn ngươi có thể động?
Kiếm Cuồng dẫn theo mấy người tới trước mặt đám người La Tuấn, tuy đối mặt với hơn một vạn cường giả Tôn Giả cảnh, thế nhưng trên mặt mấy người không có vẻ sợ hãi nào.
Đám người Kiếm Cuồng nhìn La Tuấn, những Tôn Giả cảnh sau lưng hắn cũng nhìn La Tuấn, là chiến hay nhẫn, tất cả ở một ý niệm của La Tuấn.
La Tuấn nắm chặt Nhân Hoàng Kiếm, sắc mặt trâm thấp như nước, ở sâu trong mắt là sát ý lạnh lẽo.
Một lát sau, tay của La Tuấn chậm rãi buông ra, cười nói:
- Chúc mấy vị may mắn!
Nhìn thấy một màn này trong mắtdn , Kiếm Cuồng lóe lên vẻ khinh bỉ, mà một ít Tôn Giả cảnh sau lưng La Tuấn, đặc biệt là những thứ Tôn Giả cảnh không thuộc về Đỉnh Hán Đế Quốc, trong mắt nhất thời lộ ra vẻ thất vọng.
Bọn họ bình thường đều là người có thân phận, khi nào bị loại vũ nhục này? Hiện tại bị vũ nhục còn phải nhẫn, tâm lý miễn bàn có bao nhiêu biệt khuất!
- Nhân Hoàng, lẽ nào đám người sư huynh của ta chết vô ích như vậy? Đúng lúc này, một cường giả Tôn Giả cảnh bỗng nhiên lạnh lùng nói. Lúc trước trong hơn mười cường giả Tôn Giả cảnh chết, thì có một tên là tông môn của hắn.
- Lẽ nào ca ca ta cũng chết vô ích sao?
Lúc này lại một cường giả Tôn Giả cảnh đứng ra.
- Còn có sư đệ ta...