Chương 1095: La Tuấn quá biệt khuất (2)
Chương 1095: La Tuấn quá biệt khuất (2)Chương 1095: La Tuấn quá biệt khuất (2)
Ở trong những người này chất vấn, sắc mặt La Tuấn khó coi, hắn biết rõ, nếu như không để cho những người này một cái công đạo, thì nhất định những người này sẽ ly tâm.
Thế nhưng nếu cho những người này một câu trả lời, cùng người của Thánh Địa người chết ta sống, khi đó, hắn không chỉ tổn thất càng nhiều cường giả Tôn Giả cảnh, càng sẽ đắc tội Thánh Đial
Cái được không bù đắp đủ cái mất, không có ý nghĩal
Nghĩ vậy, La Tuấn hít sâu một hơi, lạnh lùng nhìn những người đứng kia, sau đó nói:
- Ta tự có chủ trương, lui ral
- Ha ha...
Một tên Huyền giả đột nhiên cười phá lên nói:
- Đây là Nhân Hoàng? Đây là người phát ngôn của thiên địa? Đây là Nhân tộc cộng chủ? Dương Diệp nói rất đúng, thương thiên thật không có mắt. Bị người chỉ vào mũi mắng, bị người khi dễ đến phân thượng này vẫn phải nhẫn, ngươi còn làm Nhân Hoàng, kêu ngu ngốc còn được!
- OanhIl Một lão giả bên cạnh La Tuấn trong nháy mắt xuất hiện ở trước mặt tên Huyền giả kia, sau đó một chưởng vỗ đối phương thần hồn câu diệt.
- Hồ ngôn loạn ngữ!
Lão giả hừ lạnh một tiếng, sau đó về tới bên cạnh La Tuấn.
- Lâm lão thật uy phong al
Lúc này, một trưởng lão Vô Cực Tông đứng dậy nói:
- Lúc trước Vô Cực Tông ta cũng có một trưởng lão chết ở trong tay đối phương, hiện tại ta đại biểu Vô Cực Tông hỏi Nhân Hoàng một câu, tên trưởng lão này của Vô Cực Tông ta chết vô ích như vậy sao? Được rồi, ta hỏi chư vậy, Lâm lão ngươi sẽ không giết ta chứ?
- Ngô trưởng lão cần gì phải như vậy?
La Tuấn nói:
- Vô Cực Tông là minh hữu hạch tâm của Đỉnh Hán Đế Quốc ta, chúng ta nên đồng tâm hiệp lực, cùng qua cửa ải khó khăn, không phải sao?
Trưởng lão Vô Cực Tông trầm mặc một hồi, sau đó nói:
- Ta sẽ báo việc này lên tông môn, mặc kệ tông môn quyết định như thế nào, ta cũng sẽ rời đi nơi này! Nói xong hắn xoay người rời đi.
Lâm lão bên cạnh La Tuấn hai mắt híp lại, muốn động thủ, bất quá bị La Tuấn ngăn cản.
Vô Cực Tông có gần 800 cường giả Tôn Giả cảnh, nếu như bây giờ ngoài sáng giết trưởng lão của đối phương, những người này nhất định sẽ phản kháng, một khi những người này phản kháng, nhất định sẽ có càng ngày càng nhiều người phản kháng, đến lúc đó, sự tình chỉ sợ không phải hắn có thể không chê!
Còn có một vài người cũng muốn rời đi, nhưng không có lá gan đó, La Tuấn cố ky Vô Cực Tông, nhưng sẽ không cố ky bọn họ. Lúc này nếu như ai đi ra, kia không thể nghi ngờ chính là làm chim đầu đàn, cho La Tuấn giết gà dọa khỉ !
- Ha ha...
Lúc này, Thanh Phong kia đột nhiên cười phá lên, Thanh Phong cười rất lớn, tiếng cười kia tựa như bàn tay vỗ vào trên mặt đám người La Tuấn, nóng hừng hực.
- Lam Linh, đây là Nhân Hoàng như lời ngươi nói? Ta xem sao như một tên hèn nhát vậy?
Kiếm Ngạo đột nhiên nói, tựa như cố ý, đám người La Tuấn vừa vặn có thể nghe được.
Thần sắc của La Tuấn âm trầm, kiếm trong tay đột nhiên chiến minh:
- Chư vị, các ngươi là người của Thánh Địa, ta vốn không muốn kết thù kết oán với các ngươi, nhưng các ngươi coi Đỉnh Hán Đế Quốc ta dễ khi dễ sao?
- Ta chính là khi dễ ngươi, ngươi có thể...
Thanh Phong muốn nói điều gì, nhưng bị Kiếm Cuồng ngăn cản, Kiếm Cuồng nhìn La Tuấn khẽ gật đầu nói:
- Các hạ đối với Thánh Địa chúng ta tâm tồn kính nể, cũng tôn trọng Thánh Địa chúng ta, chúng ta không có lý do gì có địch ý với các hạ, lần này chúng ta đến đây, là vì Dương Diệp. Nghe nói Dương Diệp cũng tà đối thủ của các hạ, nói như vậy, chúng ta là có cùng chung địch nhân!
Kiếm Cuồng cho cái bậc thang, sắc mặt La Tuấn hơi dễ nhìn một ít nói:
- Quả thực như vậy, ngày sau nói không chừng chúng ta còn phải kiên thủ đối kháng nghịch loại Huyền giả, không nên ở lúc này tàn sát lẫn nhau, đúng không?
Kiếm Cuồng gật đầu.
La Tuấn lại nói:
- Nếu chư vị là tới báo thù cho đám người Lâm Thiên, vậy chư vị xin cứ tự nhiên, yên tâm, ta bảo chứng sẽ không nhúng tay ân oán của chư vị cùng Dương Diệp. Ha hả, ta nói sai, lấy thực lực của mấy vị, đối phó một cái Dương Diệp còn không phải dễ như trở bàn tay? Bọn ta ở một bên lược trận là được!
- La Tuấn, ta biết ngươi đang suy nghĩ gì!
Lúc này Thanh Phong cười lạnh nói:
- Ta thừa nhận, thực lực của Dương Diệp kia quả thật không tệ, thế nhưng đây chẳng qua là ở thế giới của các ngươi, ở Thánh Địa chúng ta, hắn nhằm nhò gì! Hôm nay chúng ta sẽ cho ngươi thấy rõ ràng, người của thế giới các ngươi so sánh với Thánh Địa chúng †a chênh lệch bao lớn!
- Ta mỏi mắt mong chời
La Tuấn nhàn nhạt nói.
Giờ khắc này, La Tuấn đột nhiên hy vọng Dương Diệp mạnh hơn một ít, bởi vì hắn thật sự muốn nhìn những người này mất mặt.
Kiếm Cuồng nhìn thoáng qua La Tuấn, sau đó mang theo mấy người đi tới Cổ Vực Thành.
- Dương Diệp, lăn ra đây nhận lấy cái chết!
Thanh âm của Kiếm Cuông được huyền khí gia trì, như phong bạo càn quét về phía Cổ Vực Thành, trong lúc nhất thời, toàn bộ Cổ Vực Thành vang lên tiếng rống giận dử của Kiếm Cuồng.