Chương 1148: Còn có ai? (1)
Chương 1148: Còn có ai? (1)Chương 1148: Còn có ai? (1)
- Tất cả mọi người lui vê Cổ Vực thành!
Lúc này, giọng nói của Đinh Thược Dược vang lên, huyền giả Nam Vực không do dự mữa, toàn bộ đều quay trở lại Cố Vực thành. Đinh Thược Dược không biết ba quái vật đột nhiên xuất hiện là cái gì, sở dĩ bảo mọi người rút đi là vì hình thế của chúng quá to lớn, căn bản không phải huyên giả phổ thông có thể chống Cự.
Tất cả huyền giả trong Cổ Vực thành đều rút vào thành, nhưng Dương Diệp nhưng lại không có rút lui, cũng không cần rút lui, phòng ngự thân thể của hắn hiện tại, có thể nói cho dù cường giả Hoàng Giả cảnh ra tay, hắn cũng có thể ngăn cản, cũng không cần sợ mấy quái vật khổng lồ kia? Đương nhiên, hắn sẽ không khinh địch.
La Tuấn vung tay lên, đại quân Trung Vực đều lui ra sau lưng hắn tạo thành quân trận. Những khí thế đủ màu sắc bao vây đại quân của La Tuấn, từ đó tạo thành bình chướng tự nhiên.
- Đây là mấy đại gia hỏa thời kỳ viễn cổ?
Dương Diệp hỏi.
Thị Tổ gật đầu, nói: - Ngươi phải cẩn thận, đặc biệt là Hoang Cổ cự nhân, ngàn vạn đừng để cho hắn tiếp cận Cổ vực thành, vào thời kỳ viễn cổ, bọn chúng là khắc tinh của tất cả thành trì. Ngươi cũng nhìn thấy, dùng hình thể của hắn, chỉ cân va chạm với Cổ Vực thành, chỉ sợ Cổ Vực thành sẽ sụp xuống!
Dương Diệp gật gật đầu, hình thể của cự nhân quá khổng lồ, nếu để cho hắn đụng Cổ Vực thành, chỉ sợ Cổ Vực thành sẽ bị hắn đụng nát!
- Con rết kia tên là Phi Thiên Ngô Công, ưa thích ăn Long hvà Huyền Vũ, là tử địch của Long tộc, ngươi phải cẩn thận tốc độ của nó, còn nữa, không nên bị nó cuốn lấy, trong quá khứ nó từng cầm chân cự long đấy; bay trên bầu trời là ' Thôn Thiên Kim Bằng , dtốc độ cực nhanh, là tử địch của Thần Phong nhất tộc, tốc độ của nó không chậm hơn Thần Phong nhất tộc, thậm chí còn nhanh hơn. Nó lợi hại nhất là ' nuốt ', nó đã từng nuốt sống hai Thần Phong...
Thi Tổ chậm rãi nói.
Dương Diệp liếc mắt nhìn Kim Bằng trên bầu trời và con rết, lại nhìn khí thế trước mặt La Tuấn, sau đó nói:
- Đó là ' Tuyệt Độc đạo nhân ,, ngươi phải cẩn thận người này, người này thực lực không phải rất mạnh nhưng độc của hắn rất khủng bố, ngay cả cường giả Tôn Giả cảnh Ngũ phẩm cũng không thể đối kháng nổi, dưới Tôn Giả cảnh dính vào sẽ chết ngay lập tức! Đã từng, hắn dựa vào độc đồ sát thành thị cỡ trung có ba ngàn vạn người, người trong thành không một may mắn thoát khỏi. Nếu để cho độc của hắn tiến vào Cổ Vực thành, chỉ sợ ngươi sẽ biến thành nguyên soái không quân lính.
- Ngươi thì sao? Ngươi cùng thế hệ với bọn chúng, bọn chúng đều mạnh như vậy, ngươi có tuyệt kỹ đặc thù gì?
Dương Diệp nhìn Thi Tổ, hỏi.
- Lão tổ ta... Ta...
Nói đến đây, Thi Tổ chợt nhớ tới, dường như hắn không có tuyệt kỹ đặc thù gì, vê phần giết người, hắn rất am hiểu, chỉ giết nhiêu người mà thôi!
Dương Diệp cười cười, nói:
- Tốt, lão quỷ, ngươi quay vê Cổ Vực thành nghỉ ngơi đi, giao nơi này cho ta. Còn nữa, trước kia cảm ơn ngươi!
- Ngươi muốn thực cám ơn ta, vậy thì giao hồn bài cho tal
Thi Tổ nửa đùa nửa thật nói.
- XÍU... UUII
Một khối mộc bài xuất hiện trước mặt hắn, Thi Tổ xem xét, đúng là hồn bài của hắn, Thi Tổ sững sờ, kinh ngạc nói: - Tiểu tử, ngươi thật trả cho ta?
- Ngươi không phải muốn nó sao?
Dương Diệp tùy ý nói. Trước kia cần hồn bài của Thi Tổ là vì hắn kiêng kị thực lực đối phương, nhưng hiện tại, dùng thực lực của hắn hiện tại đã không sợ đối phương cái gì. Hơn nữa, lúc trước Thi Tổ không có lâm trận bỏ chạy, còn ngăn cản Yêu Dạ lâu như vậy, hơn nữa vì thế mà bị thương nặng, hắn sẽ trả phần nhân tình này!
Thi Tổ do dự xuống, nói:
- Tiểu tử ngươi nhìn thấy Thi Tổ ta hiện tại không có chiến lực, cho nên không có giá trị lợi dụng mới làm như vậy sao... Tiểu tử, ta cho người biết, Thi Tổ ta chỉ tạm thời bị thương mà thôi, chờ ta hấp thu một ít huyết khí, sau khi ta khôi phục như ban đầu sẽ rất mạnh.
Khóe miệng Dương Diệp có lại, nói:
- Lão quỷ, không có phát hiện, người còn có tiềm chất bị xem thường nha, đến, không muốn hồn bài, thì trả lại cho ta, vê sau không có việc gì ta tra tấn ngươi!
- Ngươi nghĩ nhiều!
Thi Tổ nắm hồn bài, sau đó thân hình khẽ động, hắn đã biến mất tại chỗ.
- Cảm tạ, phần nhân tình này, lão tổ ta nhớ kỹ! Sau khi xuất hiện trong Cổ Vực thành, giọng nói của Thi Tổ lại truyên tới.
Dương Diệp cười cười, sau đó tâm niệm vừa động, hộp kiếm xuất hiện sau lưng hắn, tay trái cầm lấy Kiếm Đảm, hắn nhìn đám người La Tuấn, Dương Diệp cười lạnh nói:
- La Tuấn, thủ đoạn bảo vệ tánh mạng của ngươi thật sự vượt qua dự đoán của ta, nhưng ta rất muốn biết, những thủ đoạn bảo vệ tánh mạng kia có thể bảo hộ thủ hạ của ngươi hay không!
- XÍU... UUII
Dương Diệp bắn ra một đạo kiếm quang vào đại quân của La Tuấn, sau đó có tiếng hét thảm vang lên, ba gã Tôn Giả cảnh bị kiếm quang chém thành hai đoạn.
La Tuấn nheo mắt, sau đó nhìn về phía trước mặt hắn Phi Thiên Ngô Công, nói: