Chương 1177: Tụ thết (2)
Chương 1177: Tụ thết (2)Chương 1177: Tụ thết (2)
- Muốn đi?
Đúng lúc này, giọng nói của Dương Diệp vang lên lân nữa, sau đó hai đạo kiếm ý hóa thành bóng đen đuổi theo hai người Trận Vân, hai sợi kiếm ý bay đi thật nhanh, chi một giây đã đuổi kịp huynh muội Trận Vân.
Đối với người thánh địa, hắn sẽ không nhân từ nương tay.
- Xuy!
Nhưng à đúng lúc này, hai tia sáng trắng lóe sáng, hai sợi kiếm ý của Dương Diệp bị đánh nát, sau đó hai sợi kiếm ý lại ngưng tụ lân nữa.
Nhưng lúc này huynh muội Trận Vân đã biến mất phía chân trời.
Dương Diệp thu hồi ánh mắt, hắn nhìn lên người Mặc Diệc Tà, nói:
- Ngươi không có lựa chọn trốn, xem ra người rất có tự tin, đã như vậy, người tiếp một kiếm của ta đi
Nói xong, tay trái Dương Diệp cầm Cổ Sao, sau đó tay phải cắm ý kiếm vào Cổ Sao. Sau một khắc, Dương Diệp rút ý kiếm ra khỏi vỎ.
Ý kiếm vỡ vụn. Một đạo kiếm quang xé nát không gian xuất hiện.
Đồng tử của Mặc Diệc Tà co rụt lại, sau đó hắn đột nhiên quát:
- Chỉ Xích Thiên Nhail
Khi vừa dứt lời, kiếm quang của Dương Diệp xuyên qua thân thể Mặc Diệc Tà, nhưng Dương Diệp cau mày, bởi vì kiếm quang của hắn không đánh trúng bản thể của Mặc Diệc Tà, cũng không phải không có chút tác dụng nào, bởi vì nơi Mặc Diệc Tà vừa đứng xuất hiện một cánh tay dẫm máu, trong tay còn cầm phi đao.
- Dương Diệp, ngươi đánh bại ta, chúc mừng ngươi, bởi vì kế tiếp, thánh địa sẽ phái người tới lần nữa, chính là cường giả mà ngươi chưa từng gặp bao giờ, tin tưởng ta, mấy tên biến thái kia sẽ không làm ngươi thất vọng.
Mặc Diệc Tà nói vọng lại, bản thân hắn đã xuất hiện cách đó ngàn dặm.
- Hắn thi triển bí pháp thánh địa nào đó
Đinh Thược Dược xuất hiện bên cạnh Dương Diệp, nói.
Dương Diệp gật đầu, sau đó nói:
- Phi đao của người này rất mạnh, còn mạnh hơn Yêu Dạ rất nhiều, nếu không phải kiếm ý của ta tăng lên, chỉ sợ căn bản không phá được phi đao của hắn. Cho người đi điều tra hắn, nếu tra ra tung tích thì phải báo cho ta biết. - Ta đã phân phói
Đinh Thược Dược nói.
Dương Diệp liếc mắt nhìn Đinh Thược Dược, mỉm cười, không thể không nói, hắn giao việc Nam Vực cho Đinh Thược Dược xử lý là việc vô cùng chính xác, bởi vì hắn giảm rất nhiều phiên toái. Đương nhiên, trọng yếu nhất hắn không muốn quan tâm những việc vặt này.
- Yêu Dạ vẫn sống!
Đinh Thược Dược nói:
- Ta để cho hắn sống.
- Vì cái gì?
Dương Diệp hỏi.
Đinh Thược Dược vươn tay vuốt mái tóc của mình, nói:
- Ta cột hắn không mảnh vải che thân trên tường thành Cổ Vực thành, yên tâm, sẽ không để cho hắn sống khá giả, mỗi ngày ta đều phải người đi chiếu cố" hắn.
Dương Diệp sững sờ, lại hỏi:
- Vì cái gì?
- Không biết nữ nhân rất mang thù sao?
Đinh Thược Dược nhìn Dương Diệp, nói: - Nếu ngày đó ta rơi vào tay của hắn, chỉ sợ kết cục của ta không khá hơn hắn bao nhiêu. .
Khóe miệng của Dương Diệp co giật, hắn dò xét Đinh Thược Dược, trong nội tâm âm thâm quyết định, về sau tốt nhất đừng đi đắc tội nữ nhân này. Nói không chừng, nàng sẽ ra chủ ý cho Tịch Nguyệt cùng Vũ Tịch đối phó mình.
- Đúng rồi, còn có chuyện cần người tự mình xử ý!
Đinh Thược Dược nói.
- Cái gì?
- Mạc gia đã bị ta giam lại, người quyết định như thế nào?
Im lặng một lúc, Dương Diệp nói:
- Giết tất cải
Ngay sau đó Dương Diệp lại nói:
- Thả Mạc Khinh Nguyệt và người có quan hệ với nàng, bất kể như thế nào, nàng không có phụ chúng ta.
Đinh Thược Dược liếc mắt nhìn Dương Diệp, sau đó nói:
- Hiểu!
Sau đó nàng lại:
- Ngươi có ý định làm gì tiếp theo? Dương Diệp quay người nhìn về phía trước, chỗ đó là Trung Vực, cũng là hướng của Đỉnh Hán Đế Quốc.