Chương 1178: Tiến vê Trung Vực! (1)
Chương 1178: Tiến vê Trung Vực! (1)Chương 1178: Tiến vê Trung Vực! (1)
Cổ Vực thành.
Trong một gian phòng, Dương Diệp ôm một hài nhi, tay không ngừng nhẹ vuốt ve mũi của hai nhi, trên mặt lộ ra thần sắc yêu thương. Ở bên cạnh hắn là Hiểu Vũ Tịch, Tân Tịch Nguyệt cùng Tô Thanh Thi, đương nhiên, cũng không thiếu Tử Điêu cùng Lôi
Lâm.
Trong phòng đều là thân nhân của hắn.
- Tiểu Dao và Bảo Nhi đều có người bảo hộ chứ?
Dương Diệp nhẹ giọng hỏi. Tô Thanh Thi gật đầu, nói:
- Yêu Hoàng đã thi triển không gian thân thông thuật cho các nàng, chỉ cần các nàng gặp nguy hiểm, hắn sẽ lập tức ra tay, hơn nữa Thược Dược cũng phải rất nhiều Tôn Giả cảnh đi theo bên cạnh các nàng. Nhưng Tiểu Dao...
- Như thế nào?
Dương Diệp ngẩng đầu nhìn sang Tô Thanh Thi.
Tô Thanh Thi nói:
- Nàng cảm thấy nàng là gánh nặng của ngươi, chỉ làm liên lụy ngươi, cho nên tu luyện rất khắc khhổ... Dương Diệp lắc đầu, nói:
- Sau này các ngươi giúp ta chiếu cố nha đầu kia, trong khoảng thời gian này, ta không phải tu luyện thì đối kháng với thánh địa vàd Đỉnh Hán Đế Quốc, ta không thể gặp các ngươi nhiều.
Nói xong, Dương Diệp lại xấu hổ khi nhìn các nàng.
Tô Thanh Thi lắc đầu, nói:
- Là chúng ta quá yếcu, nếu như chúng ta có thực lực của An Nam Tĩnh, như vậy không đến mức do một mình ngươi gánh chịu.
- Ta sẽ cố gắng!
Bỗng nhiên Hiểu Vũ Tịch trâm giọng nói, ngữ khí kiên định.
Tử Điêu cũng gật đầu, Lôi Lâm bên cạnh nhìn thấy nàng gật đầu, sau đó cũng gật đầu theo.
Dương Diệp mỉm cười, sau đó nói:
- Hôm nay sở dĩ gọi các ngươi tới đây là vì ta muốn thương lượng với các ngươi một việc.
- Đây là việc nhà của ngươi, ta không liên quan!
Đột nhiên Tần Tịch Nguyệt nói một câu, sau đó xoay người rời đi.
- Đây cũng là chuyện của ngươi!
Dương Diệp nói. Thân thể Tần Tịch Nguyệt khẽ run lên, nàng cũng không đi.
Dương Diệp thấp giọng thở dài, nói:
- Tịch Nguyệt, ta biết rõ, trong khoảng thời gian này ta hơi lơ là ngươi, phải nói là đang trốn tránh ngươi. Như vậy ta sợ sẽ tổn thương Vũ Tịch cùng Thanh Thi.
- Vậy ngươi sẽ không sợ làm tổn thương ta?
Tần Tịch Nguyệt quay người nhìn Dương Diệp, nói.
Dương Diệp liếc mắt nhìn Tô Thanh Thi cùng Hiểu Vũ Tịch, sau đó nói:
- Có thể ở cùng các nàng hay ở cùng với ngươi đều là phúc phận của Dương Diệp ta. Nhưng phương diện cảm tình, ta có chút không quả quyết, thế cho nên biến thành cục diện hôm nay, đương nhiên, loại cục diện này với ta mà nói là chuyện tốt, nhưng đối với các ngươi lại là không công băng.
Ba nàng không nói lời nào, bởi vì Dương Diệp nói là sự thật. Không có một nữ nhân nào nguyện ý cộng hưởng chung một nam nhân, trừ phi nữ nhân kia vì tiên hoặc có mục đích khác.
Dương Diệp ôm Dương Niệm Tuyết tới trước mặt Tử Điêu, Tử Điêu nháy mắt mấy cái, sau đó vung tiếu trảo lên, một tia sáng tím bao phủ Dương Niệm Tuyết, hai móng của Tử Điêu kéo ánh sáng tím, nhìn hài nhi trong ánh sáng tím, nàng không ngừng nháy mắt nhìn.
Ánh mắt Lôi Lâm nhìn lên người Dương Niệm Tuyết, nàng cũng nháy mắt mấy cái, sau đó đưa bàn tay nhỏ bé tới gân Dương Niệm Tuyết, nhưng lại bị Tử Điêu ngăn lại, bởi vì tay của Lôi Lâm Có điện.