Chương 1202: Lấy nhiều khi ít? (1)
Chương 1202: Lấy nhiều khi ít? (1)Chương 1202: Lấy nhiều khi ít? (1)
Sau khi huyền khí và Thanh Mộc chỉ linh cùng trị liệu, sinh cơ trong cơ thể Đinh Thược Dược vẫn trôi qua nhưng chậm hơn bình thường vô số lần, ít nhất sẽ không nguy hiểm tính mạng trong thời gian ngắn.
Có giáo huấn trước kia, Đinh Thược Dược cùng Dương Diệp đã gia tăng phòng vệ của Cổ Vực thành, không chỉ trong thành có cường giả Tôn Giả cảnh tạo thành đội ngũ tuần tra suốt đêm, ngay cả không trung cũng có cường giả Tôn Giả cảnh dò xét.
Vì không muốn tạo thành ngoài ý muốn cho Đinh Thược Dược, Dương Diệp đã lưu mười khôi lỗi đạo tổ bên cạnh Đinh Thược Dược, khôi lỗi đạo tổ có thực lực vượt xa Tôn Giả cảnh bình thường, chúng cũng có thể chống lại hắn trong thời gian ngắn.
Trong một gian phòng.
Trong phòng chỉ có hai người, Dương Diệp và Đinh Thược Dược.
- Thực lực chính thể của Nam Vực hôm nay không kém gì Đỉnh Hán Đế Quốc, thanh danh của ta cũng đạt tới mức mạnh nhất, lúc này là thời cơ tốt nhất tiến quân Trung Vực triệt để tiêu diệt Đỉnh Hán Đế Quốc, người cảm thấy thế nào?
Dương Diệp hỏi. Hắn nhất định phải diệt Đỉnh Hán Đế Quốc, chỉ có diệt Đỉnh Hán Đế Quốc, hắn có thể thống nhất cả thế giới loài người, cũng chỉ có tập hợp huyền giả của thế giới loài người với nhau, tương lai hắn mới có lực lượng chống lại thánh địa và huyền giả nghịch loại. Hắn biết rõ, bất kể thánh địa hay huyền giả nghịch loại, tuyệt đối không phải lực lượng một người có thể đối phó!
Đinh Thược Dược lắc đầu, nói:
- Ngươi đã giết hai cường giả thánh bảng tại Trung Vực, kiếm ý cũng tăng lên thập nhị trọng, thanh danh của ngươi đúng là mạnh nhất, nếu lúc này chúng ta htiến quân Trung Vực, nhất định sẽ làm chơi ăn thật. Nhưng ngươi có thể nghĩ tới hay không? Căn cơ của chúng ta bây giờ quá mỏng manh, thực lực của chúng ta do các thế lực khác nhau tạo thdành, những thế lực này đều có bàn tính khác nhau, bọn họ sẽ vì lợi ích của mình mà làm ra rất nhiều việc không thể tưởng tượng nổi, ví dụ như tự giết lẫn nhau, hãm hại lẫn nhau... Cho nên, dùcng tình huống của chúng ta bây giờ, cho dù diệt Đỉnh Hán Đế Quốc, toàn bộ tiếp nhận Đỉnh Hán Đế Quốc, nhưng kế tiếp sẽ là thời điểm nội loạn, thậm chí còn không thể đánh hạ Đỉnh Hán Đế Quốc, chúng ta cũng đã nội loạn!
Dương Diệp nhíu mày, hắn không muốn suy nghĩ những vấn đề này.
Đinh Thược Dược lại nói: - Những chuyện này không phải ngươi giết mấy người là có thể giải quyết, chúng ta chỉ có thể xử lý nội bộ của chúng ta trước, mới có thể tiến quân Trung Vực. Hơn nữa, ngươi phải hiểu rõ tình huống hiện tại, tuy thực lực của chúng ta không kém gì Đỉnh Hán Đế Quốc, nhưng nội bộ của chúng ta lại làm theo ý mình, ngươi thử nghĩ xem, lúc hai nước giao chiến, chính lệnh không thể thông suốt sẽ có hậu quả như thế nào?
- Giải quyết như thế nào? Đại khái bao lâu?
Dương Diệp hỏi.
Đinh Thược Dược mỉm cười, nói:
- Nhờ phúc của ngươi, có ngươi uy hiếp, giải quyết những chuyện này cũng không phải rất phiền toái, chỉ cân một thời gian ngắn mà thôi. Ngươi không cần quan tâm, ta sẽ xử lý tốt.
Dương Diệp thấp giọng thở dài, nói:
- Nói thật, may mắn là có ngươi, bằng không thì, những chuyện xảy ra tại Nam Vực còn không biết nên xử lý như thế nào!
Nếu bảo hắn đại chiến thiên hôn địa ám cũng không sao, nhưng hắn thật nhức đầu khi xử lý những việc này.
- Phái người đi Bắc Vực tìm thế lực liên thủ đối kháng Đỉnh Hán Đế Quốc, ngươi thấy thế nào?
Đinh Thược Dược nói. - Bắc Vực?
Dương Diệp nao nao, sau đó nói:
- Bắc Vực rất ương ngạnh, không có bị Đỉnh Hán Đế Quốc tiêu diệt. Hiện tại liên hợp với chúng ta? Ha ha, tại sao ban đầu bọn họ không đến?
- Nếu như ta không có đoán sai, Bắc Vực bây giờ là đã bị tình nhân Ân Huyên Nhi của ngươi khống chết
Đinh Thược Dược nói.
Ân Huyên Nhi? Dương Diệp khẽ nhíu mày, sau đó nói:
- Nàng không phải tình nhân của ta, về phần liên hợp hay không liên hợp, chính ngươi quyết định đi.
Đinh Thược Dược đầu, nói:
Đinh Thược Dược đầu, nói:
- Nếu như ta không có đoán sai, ngươi muốn thu phục thế giới loài người trước, sau đó tụ tập huyền giả thế giới loài người cùng đối kháng thánh địa hoặc huyền giả nghịch loại. Nhưng ta nói cho ngươi biết, như thế vẫn chưa đủ, chúng ta tốt nhất cần phải kiên hợp với Yêu tộc, Ma tộc, Hải tộc, dù sao bất kể là thánh địa hay huyền giả nghịch foại, chỉ sợ thực lực của bọn họ còn hơn xa chúng ta.
- Khó khăn! Dương Diệp trâm giọng nói:
- Yêu tộc khá tốt, chúng ta có quan hệ hợp tác với Yêu Hoàng, Ma tộc cùng Hải tộc...
- Ngươi giết La Tuấn, có phải Nhân Hoàng kiếm rơi trong tay ngươi hay không?
Đinh Thược Dược hỏi.
Dương Diệp gật đầu.
Đinh Thược Dược tươi cười, nói:
- Kỳ thật cũng không phải rất khó, chỉ cần chúng ta nhất thống cả thế giới loài người, ngươi dùng Nhân Hoàng kiếm phá vỡ kết giới biên giới giữa Nhân tộc cùng Ma tộc, đến lúc đó, nếu Ma tộc không nguyện ý kết minh, vậy thì giết chứ sao.
- Như vậy có bá đạo quá không?
Dương Diệp kinh ngạc nói.
Đinh Thược Dược lườm Dương Diệp, nói:
- Đối với người mà nói, đây không phải bá đạo, mà là nhân từ.
Dương Diệp sờ sờ cái mũi, nói:
- Trong mắt của ngươi, ta chính là đại ma đầu?
Đinh Thược Dược nhìn Dương Diệp, bỗng nhiên nàng gật đầu nói: - Ngươi làm người không có tâm nhãn, làm việc và tính cách đều cực kỳ cực đoan, động một chút lại giết người, còn ưa thích tàn sát diệt môn, có thể nói, người có tính cách như ngươi không sống lâu, hơn nữa không có bất kỳ một nữ nhân nào ưa thích, nhưng ngươi hết lần này tới lân khác có nhiều nữ nhân như vậy, ngươi biết tại sao không?
Dương Diệp cố tình muốn phản bác, nhưng suy nghĩ một lúc lại thấy nàng nói không sai.
Đinh Thược Dược lại nói:
- Ngươi có một ưu điểm, có thể là ưu điểm duy nhất, chính là trọng tình trọng nghĩa. Người được ngươi tán thành, ví dụ như Vũ Tịch và Thanh Thi, ngươi sẽ làm những kẻ gây sự với các nàng biến mất, hơn nữa vì bọn nàng, ngươi có thể làm bất cứ chuyện gì, cho dù đối địch với thế gian. Nữ nhân, rất nhiêu nữ nhân, các nàng không cần nam nhân của mình phong độ thế nào, đẹp trai ra sao, các nàng chỉ cân nam nhân của mình làm vài việc cho mình là đủ rồi.
Dương Diệp: ...
Đinh Thược Dược lại nói: