Chương 1207: Bút phạt khẩu tru! (2)
Chương 1207: Bút phạt khẩu tru! (2)Chương 1207: Bút phạt khẩu tru! (2)
Dương Diệp biến sắc, bởi vì hắn phát hiện, những khóa sắt quấn quanh người hắn, chúng lại có thể ngăn chặn kiếm ý của hắn.
- Đừng phản kháng, những chữ "bó này ẩn chứa pháp tắc của Vô số cường giả Thánh Giả, chúng không chỉ có có thể áp chế kiếm ý của ngươi, còn có thể áp chế huyền khí cùng khí thế của ngươi. Đương nhiên, chúng không thể áp chế Kiếm Vực, ngươi hiện tại không nắm giữ huyền bí chân chính của Kiếm Vực. Đương nhiên, ngươi có thể thi triển bí pháp của Tả Đăng Phong, cưỡng ép tăng thực lực lên, kỳ thật, ta rất chờ mong người có thực lực Hoàng Giả cảnh sẽ như thế nào!
Hạ Hầu Hiên nói.
- Ngươi xác định chúng có thể áp chế huyền khí của ta?
Dương Diệp ngẩng đầu nhìn sang Hạ Hầu Hiên.
- Kiếm ý Thiên giai đều có thể áp chế, huống chỉ là huyền...
Hạ Hầu Hiên còn chưa nói xong, đột nhiên có một đạo huyền khí màu tím tuôn ra khỏi cơ thể Dương Diệp, khi huyền khí màu tím tuôn ra, oanh một tiếng, những khóa sắt trói buộc quanh người Dương Diệp bị đánh nát.
Sắc mặt Hạ Hầu Hiên đầy ngưng trọng, hắn nhìn huyền khí màu tím của Dương Diệp, nói:
- Huyền khí của ngươi thật quái dị, lại có thể bỏ qua pháp tắc của Thánh Ngôn Thư.
Dương Diệp vươn tay tìm kiếm, ý kiếm xuất hiện trong tay hắn, ý kiếm vào vỏ, tâm niệm vừa động, tất cả huyền khí màu tím rót vào Cổ Sao, hai tay huyễn hóa thành long trảo, trảo phải nắm chặt ý kiếm, huyền khí màu tím và kiếm ý điên cuồng rót vào trong Cổ Sao, cánh tay phủ đầy lân phiến dần dần đỏ lên.
Hạ Hầu Hiên nhìn chằm chằm vào Cổ Sao trong tay Dương Diệp, sau đó tuyệt bút trong tay hắn vung lên, trang sách chung quanh hắn lật nhanh, rất nhanh, do vô số chữ nhỏ tạo thành một chữ ' thủ ' xuất hiện trước mặt hắn.
- Trảm!
Dương Diệp vừa dứt lời, đột nhiên ý kiếm ra khỏi vỏ, kiếm vỡi
Kiếm khí màu tím lướt đi thật nhanh, nó chém vào chữ ' thủ ' trước mặt Hạ Hầu Hiên.
- OanhI
Chữ ' thủ ' rung động mạnh, Hạ Hầu Hiên lui về phía sau vài chục bước.
Mà lúc này, đạo kiếm khí thứ hai lao tới chém vào chữ thủ kia.
- OanhI Hạ Hầu Hiên lại lui về phía sau vài chục trượng, chữ ' thủ ' trước mặt hắn xuất hiện vô số khe hở.
Đạo kiếm khí thứ hai vừa biến mất, đạo kiếm khí thứ ba nối gót lao tới.
- OanhIl
Chữ ' thủ ' vỡ vụn, Hạ Hầu Hiên bay ngược về phía sau hơn trăm trượng, nhưng mà lúc này, đạo kiếm khí thứ tư đã tới trước mặt Hạ Hầu Hiên.
Hạ Hầu Hiên biến sắc, tuyệt bút trong tay hắn điểm một cái.
- OanhIl
Cánh tay của Hạ Hầu Hiên rung động mạnh, hắn lại bay về phía sau hơn trăm trượng.
Toàn bộ thế giới trong sách vặn vẹo, dần dần, hai người đã xuất hiện dưới Cổ Vực thành.
Đinh Thược Dược và người Nam Vực sững sờ, ai thắng ai bại?
Lúc này Dương Diệp có dáng dấp thê thảm, bởi vì toàn thân hắn đều là máu, trước kia hắn thi triển Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật khác với lúc trước, lúc trước hắn không chỉ tăng thêm tất cả huyền khí màu tím trong cơ thể mình, còn tăng thêm tất cả lực lượng thân thể.
Có thể nói, bốn đạo Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật lúc trước đã là bốn kích mạnh nhất trong Tôn Giả cảnh của hắn.
Đáng tiếc, cảnh giới của hắn đã giảm xuống Tôn Giả cảnh nhất phẩm, chỉ có thể thi triển tối đa năm lần Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật, nếu như cảnh giới là Tôn Giả cảnh cửu phẩm, hắn nhất định có thể thi triển ra mười lần Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật, bởi vì kiếm ý của hắn lúc này cũng không phải là Địa giai, mà là Thiên giai nhị trọng!
- Sau này phải nổ lực tăng cảnh giới lên mới được!
Dương Diệp thâm nghĩ.
Đối với rất nhiều siêu cấp thiên tài mà nói, Tôn Giả cảnh nhất phẩm cvàùng Tôn Giả cảnh nhị phẩm không khác nhau bao nhiêu, nhưng Dương Diệp rất rõ ràng, khác nhau trong đó cực lớn. Ví dụ nếu như hắn là Tôn Giả cảnh cửu phẩm, trước kia không chỉ có thể thi triển mười lần Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật, huyền khí trong cơ thể hắn cũng bộc phát như thác nước!
Đương nhiên, trọng yếu nhất chính là hắn phải nhanh chóng tăng lên Hoàng Giả cảnh!
Bằng không hắn không thể cứu tiểu nữ hài, hắn không thể đối kháng thánh địa, hắn cũng không có thực lực đấu với huyền giả nghịch loại.
- Kiếm kỹ thật mạnh! Đúng lúc này, Hạ Hầu Hiên lại lên tiếng. .
Đồng tử của Dương Diệp co rụt lại, hắn ngẩng đầu nhìn lại lên, chỉ thấy Hạ Hầu Hiên đang đi về phía hắn. Hạ Hầu Hiên lúc này hơi chảy máu ở tay, hắn cũng không có dấu hiệu bị trọng thương!
- Ta còn thừa lực, ngươi thì sao?
Hạ Hầu Hiên hỏi Dương Diệp.
Dương Diệp cúi đầu nhìn thân thể của mình, long lân trên người hắn lúc này đã nứt ra, vô số máu tươi trào ra ngoài, trong cơ thể không còn chút huyền khí nào...
- Nếu như không có, vậy ngươi phải chết!
Hạ Hầu Hiên vung bút trong tay lên...
Trong chốc lát, thiên địa biến sắc!
- Bút phạt khẩu trul
Khi Hạ Hầu Hiên huy động tuyệt bút trong tay, có bốn chữ xuất hiện trên đỉnh đầu của Dương Diệp.