Chương 1208: Nhân đạo, thiên đạo, thánh đạo (1)
Chương 1208: Nhân đạo, thiên đạo, thánh đạo (1)Chương 1208: Nhân đạo, thiên đạo, thánh đạo (1)
Khi bốn chữ xuất hiện, Dương Diệp kinh hãi phát hiện, hắn đang bị lực lượng vô hình vây khốn, cho dù là hắn thi triển Kiếm Vực cũng vô dụng.
Đúng lúc này, đột nhiên Yêu Hoàng xuất hiện trên không trung Cổ Vực thành, hắn nhìn bốn chữ " bút phạt khẩu tru' trên đỉnh đầu của Dương Diệp, sắc mặt của Yêu Hoàng biến thành ngưng
trọng.
Phát giác được thần sắc của Yêu Hoàng, nội tâm Đinh Thược Dược căng thẳng, nói:
- Tiền bối, đó là...
Yêu Hoàng hít sâu một hơi, nói:
- Trong cố văn của Yêu tộc ta có ghi lại bút phạt khẩu tru, đó là đại năng Nho đạo thời kỳ Hoang Cố sáng chế ra, trong đó ấn chứa lực lượng nhân đạo, thiên đạo, và thánh đạo, chỉ cần ai vi phạm nhân đạo, thiên đạo, thánh đạo sẽ bị ba đạo pháp tắc này áp chế. Thật lâu trước đây, bút phạt khẩu tru' làm cho huyền giả nghịch nghe mà sợ mất mật, cuối cùng không biết vì nguyên nhân gì, đại năng Nho đạo lúc trước bị đồ sát không còn, ta không nghĩ tới, thánh địa hôm nay lại có người nắm giữ " bút phạt khâu truI - Kính xin tiền bối viện thủi
Đinh Thược Dược cung kính thi lễ với Yêu Hoàng.
Yêu Hoàng lắc đầu, nói:
- Vô dụng, muốn dùng lực phá ' bút phạt khẩu tru ', nhất định phải có lực lượng nhân đạo, thánh đạo và thiên đạo, bằng không, nếu ai nhúng tay vào, hai người đều bị cắn trả. Mà ta chỉ nắm giữ nhân đạo, về phần thánh đạo và thiên đạo, chỉ có cường giả Thánh Giả cảnh mới có thể nắm giữ!
Sắc mặt Đinh Thược Dược tái nhợt, theo ý của Yêu Hoàng, cho dù là Mạc lão cũng không cách nào cứu Dương Diệp, bởi vì Mạc lão không nắm giữ lực lượng thiên đạo và thánh đạo.
- Chẳng lẽ không có cách nào sao?
Đinh Thược Dược hỏi.
Yêu Hoàng nói:
- Cũng không phải, vị đại năng Nho đạo lúc trước có lòng nhân từ, bởi vì sợ ngày sau truyền nhân Nho đạo dùng kỹ này lạm sát kẻ vô tội, bởi vậy, người thừa nhận ' bút phạt khẩu tru ' không thể trái với ba đạo, trong lòng không thẹn với lương tâm, người đó sẽ không bị xử phạt, còn có thể đạt được ba đạo lực lượng ban tặng. Nhưng Dương Diệp...
Sắc mặt Đinh Thược Dược càng tái nhợt, bởi vì nàng hiểu. Dương Diệp được gọi là Kiếm Ma, hắn làm sao có thể không trái với ba đạo này? Chẳng lẽ hôm nay Dương Diệp hẳn phải chết? Vì cái gì vừa nghĩ tới hắn chết, trong lòng mình lại có cảm giác đau đớn? Trong mắt Đinh Thược Dược còn mang theo mê mang.
- Ngươi cũng không cần lo lắng quá mức, tuy nam tử thánh địa kia nắm giữ bút phạt khẩu tru, hắn vẫn chưa nắm giữ hoàn toàn, hơn nữa lực lượng Nho đạo của hắn cũng không mạnh, có lẽ Dương Diệp có cơ hội... Đến thời điểm vạn bất đắc dĩ, Mạc lão sẽ ra tay, nhưng khi đó Mạc lão không bị cắn trả, sợ rằng Dương Diệp sẽ bị cắn trả... Ail
Yêu Hoàng lần đầu tiên sinh ra cảm giác bất đắc dĩ.
Yêu Hoàng lần thứ nhất phát hiện, thánh địa đúng là cường đại, cường đại đến mức hắn cảm thấy tim đập nhanh!
Đinh Thược Dược không có nghe thấy Yêu Hoàng nói, ánh mắt của nàng ngây ngốc nhìn Dương Diệp, trong tay của nàng là Thanh Mộc chỉ linh.
Sau khi bị lực lượng thần bí vây khốn, Dương Diệp kinh hãi một hồi, sau đó hắn cố gắng làm mình tỉnh táo lại bởi vì cổ lực lượng kia chỉ vây khốn hắn, nhưng nó lại không tổn thương tới hắn.
Cuối cùng là lực lượng gì?
Dương Diệp cảm thấy rung động, Kiếm Vực của hắn bị áp chế, đây là lần đầu tiên hắn cảm thấy như vậy. Nhưng Dương Diệp ẩn ẩn cảm thấy, nếu như hắn chính thức nắm giữ huyền bí của Kiếm Vực, hắn tuyệt đối không bị lực lượng này trói buộc. Nhưng trên đời này chính thức nắm giữ huyền bí của Kiếm Vực chỉ có một ít lão quái vật trong thánh địa mà thôi.