Chương 1240: Giết Bán Thánh, chiến đấu với Nghịch Chủng! (1)
Chương 1240: Giết Bán Thánh, chiến đấu với Nghịch Chủng! (1)Chương 1240: Giết Bán Thánh, chiến đấu với Nghịch Chủng! (1)
Huyền Không là Bán Thánh, nhưng tu vi của hắn bây giờ chẳng qua là cảnh giới Hoàng Giả cửu phẩm, bởi vậy, lúc này Dương Diệp mới dám ra tay với hắn. Nếu không, lấy cảnh giới Tôn Giả của hắn cũng sẽ không tìm đường chết mà khiêu chiến với Bán Thánh, cái này gọi là ngu xuẩn, chứ không phải là dũng cảm!
Đương nhiên, ngay cả như vậy, lúc này hắn tùy tiện ra tay cũng rất nguy hiểm, bởi vì cho dù cảnh giới của Huyền Không là Hoàng Giả, nhưng thành tựu của hắn ở các phương diện đều là thực lực cấp Bán Thánh thật sự.
Cho dù mạo hiểm, nhưng Dương Diệp vẫn ra tay, hắn thật sự không muốn những Bán Thánh này sống sót quay về Thánh địal
Mối thù của An Nam Tĩnh, hắn phải thu lợi tức trước đãt
Dương Diệp không dám khinh thường, vừa ra tay chính là một đòn mạnh nhất của mình: Ba đạo Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật chồng chất cùng Một Đòn Trí Mạng!
Kiếm khí màu tím va chạm mạnh vào ánh sáng trắng do Huyền Không thi triển ra.
- Âm! Một tiếng nổ lớn ầm ầm vang vọng, kiếm khí của Dương Diệp cùng ánh sáng trắng va chạm, nổ mạnh, rất nhiều sóng khí cùng kiếm khí không ngừng điên cuồng vắn về bốn phía xung quanh.
Trong mắt Huyền Không hiện ra thần sắc khó có thể tin được, hắn không nghĩ tới một đòn của mình va chạm vào đường kiếm khí kia của Dương Diệp lại không giành được ưu thế gì! Cho dù lúc này hắn bị thương nặng, thực lực giảm lớn, nhưng dù gì hắn cũng là Bán Thánh, Dương Diệp này chẳng qua chỉ là cảnh giới Tôn Giả mà thôi!
- Tương lai, người này nhất định là kẻ địch lớn của Thánh địa tal
Trong mắt Huyền Không hiện ra sát ý lạnh lẽo, nhưng hắn lại không hề ra tay, mà xoay người muốn bỏ trốn, bởi vì Thánh địa bên này đã có một Bán Thánh chết ở trong tay Mạc lão. cường giả cảnh giới Hoàng Giả đã bị tiêu diệt hoàn toàn!
Cuối cùng hắn vẫn không thể chạy trốn, bởi vì một đường ánh sáng cầu vồng đã chắn ở trước mặt của hắn.
Huyên Không giận tím mặt, nói:
- Tân Bất Phàm, ngày khác ta nhất định sẽ tự mình giết chết ngươi!
Nói xong, hai tay hắn khép lại, chợt đánh về phía ánh sáng cầu vồng kia. - Ngươi không có ngày khác đâu! Đại Thiết Cát Thuật!
Trong ánh sáng cầu vồng truyền đến một giọng nói, tiếp theo, hai đường ánh sáng trắng với hình chữ thập nhanh chóng hiện ra, va chạm vào hai tay của Huyền Không. Một tiếng động lớn vang lên, ánh sáng trắng tiêu tan, Huyền Không lùi lại mười mấy trượng.
- Oondl
Đúng lúc này, Dương Diệp ở bên cạnh đột nhiên rút kiếm, một đường kiếm khí màu tím được mười kiếm ý tầng hai cùng Một Đòn Trí Mạng gia tăng, với tốc độ nhanh như tia chớp, bắn vê phía Huyền Không, ngay lập tức đã tới trước mặt.
Nhận thấy được lực lượng khủng khiếp ẩn chứa trong kiếm khí, khóe mắt Huyền Không khẽ giật, hắn không dám khinh thường, không để ý tới thương thế bên trong cơ thể, mạnh mẽ tập trung huyền khí, sau đó tay phải chợt vỗ một cái, một quả cầu ánh sáng năng lượng màu trắng bay ra khỏi lòng bàn tay của hắn, cuối cùng đập vào đường kiếm khí kia của Dương Diệp!
- Âm!
Quả cầu ánh sáng năng lượng màu trắng bị kiếm khí đánh tan, kiếm khí tiếp tục lao đi với tốc độ cực nhanh, bắn vê phía Huyền Không.
Trong lòng Huyền Không kinh hãi, hắn không nghĩ tới kiếm khí này của Dương Diệp lại sắc bén đến mức như vậy, không kịp né tránh, hắn chỉ có thể cứng rắn chống đỡ. Hai tay Huyền Không lại khép lại, một luông ánh sáng trắng hiện lên ở trên hai tay của hắn, sau đó ngăn cản trước ngực.
- Âm!
Huyền Không bị kiếm khí đánh trúng liên lùi lại chừng mười trượng, ánh sáng trắng trên tay hắn đã biến mất, trên hai bàn tay đầy vết kiếm cùng máu tươi...
Nhìn hai tay của mình, vẻ mặt Huyên Không lập tức trở nên dữ tợn, mình đường đường là một vị Bán Thánh lại bị một con kiến hôi cảnh giới Tôn Giả tổn thương à?
Quá nhục nhất! Vô cùng nhục nhãi
Cảm giác quá nhục nhã, làm cho gương mặt già nùa của Huyền Không trở nên vặn vẹo khác thường.
- Lão cẩu, chết đi!
Không cho Huyền Không có cơ hội nghỉ ngơi, một đường ánh sáng cầu vồng đột nhiên xuất hiện ở sau lưng Huyền Không, tiếp theo, hơn mười đường ánh sáng trắng hiện lên theo hình tấm lưới lao vê phía Huyền Không, ánh sáng trắng đi qua nơi nào, ngay cả không gian đều bị cắt ra, trên không trung của Cổ Vực Thành tràn ngập từng khe nứt không gian, nhìn qua cực kỳ kinh người!
- Cút cho tal Huyền Không phẫn nộ hét lên một tiếng, lại miễn cưỡng tập trung huyền khí, sau đó đánh ra một luồng ánh sáng trắng, ánh sáng trắng trực tiếp xé rách không gian, sau đó đập mạnh vào những ánh sáng màu trắng do Tân Bất Phàm phát ra. Huyền Không lại Phụt một tiếng, phun ra liền mấy ngụm máu tươi.
- Âm!
Toàn bộ phía chân trời chấn động mạnh, rất nhiều sóng khí điên cuồng bắn ra bốn phía xung quanh, lần này sóng khí khuấch tán với tốc độ cực nhanh, cho nên Tần Bất Phàm cũng không thể né tránh, bị sóng khí đánh bay vê phía sau mấy trăm trượng. Bản thân Huyên Không bị sóng khí này công kích, cũng bay ngược về phía sau trăm trượng.
Huyền Không vừa dừng lại, đột nhiên có một đường kiếm quang từ phía sau hắn kéo tới nhanh như tia chớp, đồng tử của hắn đột nhiên co lại, xoay người chợt vỗ một chưởng vào trên mũi thanh kiếm kia.
- Bành!
Ý Kiếm của Dương Diệp chấn động mạnh, hiện ra rất nhiều vết nứt, ở dưới một đòn này của Huyền Không, Dương Diệp trực tiếp bay ngược ra ngoài, tuy nhiên sau khi bay ra hơn một trăm trượng, hắn đã ngừng lại, sau đó kiếm ý tuôn ra, Ý Kiếm trong tay lập tức được chữa trị. Huyền Không nhìn tay của mình. Ở trên tay hắn đã có thêm một vết kiếm!
Huyền Không hít sâu một hơi, liếc mắt nhìn qua xung quanh, trong lòng hắn trâm xuống. Người của Thánh địa vốn có mười vị Bán Thánh, cộng thêm Hải Hoàng, lại có mười một Bán Thánh, nhưng có một Bán Thánh chết ở trong tay người canh giữ mộ trước đó, lại thêm Hải Hoàng không ngờ phản lại vào lúc quan trọng. Bởi vậy, bây giờ Thánh địa chỉ có chín Bán Thánh.
Bên phía người canh giữ mộ có ba Bán Thánh, còn có hơn mười cường giả cảnh giới Hoàng Giả. Cho dù thực lực chỉnh thể của Thánh địa vẫn cao hơn Nam Vực, nhưng vấn đề là người canh giữ mộ này tự nhiên lấy một người lại quấn lấy bảy tên Bán Thánh...
Rốt cuộc người canh giữ mộ này là ai?
Huyên Không hít sâu một hơi, nói:
- Tất cả mọi người, rút luil
- Rút lui bà ngoại ngươi thì có, chôn vùi trời xanhI