Chương 1254: Đan đạo! (1)
Chương 1254: Đan đạo! (1)Chương 1254: Đan đạo! (1)
Ánh sáng màu tím tiêu tan, một tòa lầu các xuất hiện ở trước mắt Dương Diệp. Lầu các chỉ có một tâng, cũng không lớn, dài rộng chỉ có chừng mười trượng.
Ở ngay phía trên cửa của lầu các Có khắc ba chữ lớn, Luyện Đan các!
- Đây là nơi luyện đan à?
Dương Diệp khẽ nhíu mày, thật ra hắn không có hứng thú lắm với đan dược. Đại lục Huyền Giả cũng có đan dược, nhưng tác dụng vô cùng kinh người, đặc biệt là những cảnh giới sau, tác dụng của đan dược gần như có thể không kể tới. Hơn nữa thời kỳ trước, tác dụng nâng cao thực lực huyền giả của đan dược còn không lớn bằng những huyền giả tu luyện bình thường như hắn.
Nói chung, mặc dù ở đại lục Huyền Giả có đan dược, nhưng không ai coi trọng. Bởi vậy, địa vị của nó còn xa mới bằng được Phù Văn Sư, cho nên ở đại lục Huyền Giả Có rất ít Luyện Đan Sư!
Dương Diệp đứng im một lúc mới đẩy cửa ra, đi vào.
Đập vào mắt hắn là từng cái giá sách, xung quanh đều là giá sách, ở trên giá sách là một loạt những ống trúc. Ở giữa gian phòng là một cái lò luyện đan cực lớn. Trên sàn dưới lò luyện là một đài đá hình tròn có in nửa đen nửa trắng, ở trên đài bằng đá này còn có vòng tròn một đen một trăng.
Đài bằng đá đỡ lấy cái lò luyện, xung quanh, có bốn sợi dây xích sắt to bằng nắm đấm, khóa chặt bốn phía của lò luyện.
Dương Diệp nhìn ánh sáng lóe lên trên đài đá, sau đó nhìn về phía lò luyện. Trên đó có khắc ba chữ Lò Bát Quái
Mà ở bên trong lò luyện có một ngọn lửa màu đỏ thẫm đang hừng hực thiêu đốt.
Nhìn thấy ngọn lửa này, đồng tử của Dương Diệp co lại. Cùng lúc đó, U Minh Quỷ Hỏa trong cơ thể hắn đột nhiên phóng ra, sau đó trực tiếp trốn ở phía sau của Dương Diệp, Dương Diệp cảm giác được U Minh Quỷ Hỏa đang sợ hãi, đang thuần phục, còn muốn khủng hoảng hơn khi nhìn thấy Lôi Lâm!
Ngọn lửa trước mắt này là lửa gì vậy? Vì sao có thể khiến cho U Minh Quỷ Hỏa khủng hoảng như vậy? Vì sao có thể làm cho mình cảm nhận nguy hiểm mãnh liệt như vậy chứ?
Dương Diệp nghĩ mãi vẫn không hiểu được!
Dương Diệp lắc đầu, không suy nghĩ vấn đề này nữa. Ánh mắt hắn vòng qua Lò Bát Quái, đó mà một giá ngọc phía sau Lò Bát Quái. Trên giá ngọc có từng cái bình ngọc xếp thành từng hàng. Nhìn sơ qua phải có tới trăm cái!
Dương Diệp vui mừng, cơ thể thoáng di chuyển tới trước giá ngọc. Sau khi nhìn kỹ, hắn mới phát hiện tra trong những bình ngọc này đêu chứa đan dược, hơn nữa phía trên còn viết tên gọi cùng tác dụng của đan dược đó. Ánh mắt Dương Diệp đảo qua những bình ngọc này, cuối cùng ánh mắt của hắn tập trung ở một bình ngọc bên trái.
- Thân Hồn đan tam phẩm, có thể chữa trị thần hồn, có thể tăng cường thần hồn, có thể dung hợp thần hồn.
Nhìn thấy giới thiệu này, Dương Diệp mừng rỡ. Bởi vì sở dĩ Thất Chi chìm vào giấc ngủ say, cũng bởi vì thần hồn bị hao tổn. Đan dược này lại vừa vặn có thể chữa trị thân hồn. Có lẽ đan dược có thể làm cho Thất Chi tỉnh lại. Không do dự, Dương Diệp thò tay cầm cái bình, nhưng hắn lại sửng sốt!
- Trống không à?
Dương Diệp vội vàng mở cái bình ra, phát hiện bên trong chẳng có gì cả...
- Chuyện gì xảy ra vậy?
Dương Diệp nhíu mày, cầm lấy một bình ngọc bên cạnh lên nhìn, phát hiện bên trong cũng để không, hắn lại câm một cái khác, nhưng cũng vậy. Dương Diệp nhanh chóng phát hiện ra, các bình ngọc trên giá ngọc này đều trống rỗng!
Tất cả đều trống rỗng! Vậy Thất Chi phải làm thế nào?
Trong lòng Dương Diệp cảm thấy khủng hoảng, sở dĩ hắn liều mạng đi tới tâng thứ hai, chính vì bên trong này có đan dược có thể cứu Thất Chi, nhưng bây giờ đi tới đây, hắn lại phát hiện ra trong này không có một viên đan dược nào! Chẳng lẽ Thất Chi thật sự phải ngủ say trên trăm năm à?
Trăm năm...
- Không được, thế sự vô thường, ai biết được trong trăm năm Thất Chi có thể xảy ra chuyện gì khác không?
Dương Diệp hít sâu một hơi, sau đó nhìn vê phía những giá sách bên cạnh, nói:
- Không có đan dược, ta lại tự mình luyện, không quan tâm có được hay không, ta cũng phải thử xem mới được!