Chương 1305: Cưới Dương Diệp? (1)
Chương 1305: Cưới Dương Diệp? (1)Chương 1305: Cưới Dương Diệp? (1)
Trong mắt Huyền Minh đầy lửa giận, người của Thánh địa có khi nào bị người bắt nạt như vậy chứ?
Tuy nhiên lý trí lại nói cho hắn biết, nếu bọn họ ra tay ở đây sẽ hoàn toàn không có phần thắng! Hơn nữa một khi phát sinh xung đột giữa Thánh địa cùng Hỏa Linh tộc, vậy một hộ pháp như hắn sẽ không gánh nổi hậu quả kia đâu!
Nghĩ đến đây, Huyền Minh trầm giọng nói:
- Xích Nguyên, mặc dù Dương Diệp chỉ là cảnh giới Tôn Giả, nhưng thực lực bản thân hắn lại không chỉ là cảnh giới Tôn Giả, hắn ở trong tộc của ngươi, sau này Hỏa Linh tộc người nhất định sẽ tự mình ăn lấy quả đắng thôi!
- Ngươi bớt thả rắm đi!
Xích Nguyên phẫn nộ hét lên một tiếng, nói:
- Một huyền giả cảnh giới Tôn Giả sẽ uy hiếp tới Hỏa Linh tộc ta sao? Đầu người bị cửa kẹp sao? Ta thấy người có âm mưu không tốt với Hỏa Linh tộc ta thì có. Ta cho ngươi một cơ hội cuối cùng, bây giờ lập tức lăn, nếu không lão tử cho ngươi không còn tro cốt luôn!
Huyền Minh thấy nghẹn trong ngực, thiếu chút nữa thì tức tới ngũ tạng lục phủ cũng lệch vị trí rồi!
- Có người các ngươi sẽ phải hối hận!
Huyền Minh lạnh lùng liếc nhìn mấy người Xích Nguyên, sau đó hắn cùng lão già bên cạnh chớp hiện và biến mất khỏi nham thạch nóng chảy.
Hai người Huyền Minh đi rồi, lão già bên cạnh Xích Nguyên trâm giọng nói:
- Xích Nguyên, ta thấy sau này tốt nhất nên phái người canh giữ ở bên ngoài, nếu không những nhân loại kia chạy vào cũng không biết.
Xích Nguyên lạnh lùng nói:
- Gần đây những nhân loại này thật đúng là càng lúc càng càn rỡ, huyền giả nhân loại lẻn vào nham thạch nóng chảy dưới lòng đất vì Hỏa Tinh Thạch của Hỏa Linh tộc ta đã càng ngày càng nhiều. Xem ra, lúc trước chúng ta vẫn quá nhân từ. Từ nay về sau, hễ gặp phải huyền giả nhân loại tới trộm Hỏa Tinh Thạch, không cần xua đuổi nữa, cứ trực tiếp giết đii
- Đáng lẽ ra nên sớm làm như thế rồi!
Lão già bên cạnh Xích Nguyên cũng đồng ý nói...
Lúc này Dương Diệp cảm giác đầu mình choáng váng, rất nặng nê giống như đổ chì vậy. Trên người, trên mặt hắn đã bắt đầu bị tróc da, máu chảy đầm đìa, nhìn qua giống như một người máu, rất khủng khiếp.
Nếu là người bình thường, cho dù cơ thể có thể kiên trì, tinh thân cũng không thể kiên trì nổi, bởi vì nhiệt độ này thật sự quá khủng khiếp.
Bây giờ, hắn chẳng qua chỉ dựa vào ý chí!
Ý chí mạnh mẽ làm cho hắn theo bản năng đi về phía trước, đúng vậy, lúc này hắn không phải đang bay, mà là đang đi.
Không biết qua bao lâu, Dương Diệp ngã xuống.
Mà không bao lâu, một nữ tử đột nhiên từ trong nham thạch nóng chảy phía xa đi ra.
Nữ tử này khoảng hai mươi tuổi, mày kiếm mắt hạnh, làn da trắng như ngọc, trên người mặc một bộ áo giáp mềm màu đỏ, áo giáp ôm gọn lấy dáng người nhỏ nhắn của nàng, càng tôn lên dáng vẻ kiều diễm, quyến rũ, nóng bỏng như lửa. Ở trong hai tay của nàng còn cầm hai cái búa sắt lớn màu đỏ, hoàn toàn không hợp với dáng vẻ của nàng. Cái búa sắt kia phải to bằng bầu của hai người trưởng thành. Chúng được bàn tay nhỏ nhắn xinh xắn của nàng cầm, nhìn có vẻ hơi kỳ quái.
Nữ tử kia đi tới trước mặt Dương Diệp, khi thấy U Minh Quỷ Hỏa bao quanh trên người của Dương Diệp, nàng khẽ nhướng mày, nói: - Thiên Địa Linh Hỏa à?
Nói xong, nàng nhìn Dương Diệp, chân mày lập tức nhíu lại, nói:
- Cảnh giới Tôn Giả sao?
Lại như vậy, nàng cứ im lặng nhìn Dương Diệp một lát, trong mắt do dự hồi lâu, sau đó nói:
- Mà thôi, là người đi.
Nói xong, tay phải của nàng vẫy một cái, U Minh Quỷ Hỏa lập tức hóa thành một ngọn lửa nhỏ rơi vào trên tay nàng, lúc đầu U Minh Quỷ Hỏa còn phản kháng, nhưng không biết nàng làm gì, chẳng bao lâu, U Minh Quỷ Hỏa đã yên lặng.
Cho dù U Minh Quỷ Hỏa bị nàng thu vào, nhưng Dương Diệp lại không có việc gì, bởi vì chẳng biết tại sao những nham thạch nóng chảy này tự nhiên vòng qua Dương Diệp, khiến cho chỗ không gian của Dương Diệp không có bất kỳ nham thạch nóng chảy nào.
Sau khi thu hồi U Minh Quỷ Hỏa, ánh mắt của nàng lại nhìn tới nhẫn chứa vật của Dương Diệp, nàng không do dự, tay phải rạch một cái, chiếc nhẫn này lập tức bay ra khỏi ngón tay của Dương Diệp, rơi vào trên tay của nàng. Nhìn tướt qua chiếc nhẫn, nữ tử tại nhíu mày, nói:
- Thật đúng là một quỷ nghèo, chỉ có ít đồ nát như vậy, xem ra ngươi cũng chỉ may mắn mới có thể nhận được Thiên Địa Linh Hóal
Nói xong, đột nhiên ánh mắt nàng rơi vào trên vỏ kiếm cổ trong tay trái của Dương Diệp. Khi nhìn thấy vỏ kiếm cổ, trong mắt nàng hiện lên vẻ kinh ngạc, nàng thò tay vẫy một cái, vỏ kiếm cổ đã rơi vào trên tay nàng. Quan sát vỏ kiếm cổ, vẻ kinh ngạc trong mắt nàng lại càng tăng thêm, nói:
- Thứ này thoạt nhìn hình như không tệ, nhưng vì sao không có kiếm nhỉ? Thôi đi
Nàng nhìn về phía Dương Diệp, nói:
- Sau này mấy thứ này đều là của ta, coi như làm sính lễ của ngươi! Bây giờ ta đếm ba tiếng, nếu như ngươi không phản đối, chúng ta lại quyết định như vậy đi!
- Một!
- Hail
- Bal
Nữ tử kia tươi cười, nói:
- Được rồi, ngươi không phản đối, ta coi như người đáp ứng. Ừ, sau này người chính là phu quân của Tiểu Man tai
Nói xong, nữ tử kia thò tay ra nắm lấy Dương Diệp, sau đó cơ thể thoáng di chuyển, lập tức biến mất... Không biết thời gian trôi qua bao lâu, thần trí của Dương Diệp mới khôi phục lại. Hắn mơ hồ hắn nghe được có tiếng nói.
- Tiểu Man, đây là nam nhân nàng tìm về sao? Tại sao mới chỉ là cảnh giới Tôn Giả thôi? Hơn nữa nhìn bộ dạng hắn nửa chết nửa sống như vậy, vừa nhìn cũng biết là một cơ thể không tốt rồi. Tiểu Man, nàng tìm nam nhân thì phải cẩn thận một chút, nếu không, không thể hạnh phúc được đâu!
- Đúng vậy đúng vậy, Tiểu Man, cho dù Hỏa Linh tộc chúng ta có hơi ít nam nhân, nhưng nàng cũng không thể làm mình phải chịu oan ức như vậy được. Nàng xem thử, cơ thể nam nhân này gây gò nhỏ nhắn như vậy, thực lực lại thấp như vậy, đừng nói là làm cho nàng được hạnh phúc, có thể cho trưởng lão Xích Nguyên ôm cháu hay không cũng là một vấn đề lớn đấy...
- Tiểu Man, cho dù thực lực của tỷ tỷ không bằng muội, nhưng về khoản tìm nam nhân thì mười muội cũng không phải là đối thủ của tỷ tỷ. Đừng nói những nam nhân trước đây của tỷ tỷ, muội xem thử nam nhân của tỷ tỷ bây giờ đi, hình thể này, bộ dáng kia, chà chà... Còn nữa, nam nhân của tỷ tỷ bây giờ tuổi còn trẻ nhưng đã là cảnh giới Hoàng Giả rồi. Nếu để cho hắn đến Thánh địa, có lẽ còn có thể tiến vào trước mười của Thánh Bảng đấy!
- Bành!
Dương Diệp nghe được tiếng vật nặng rơi xuống đất nổ lớn, tiếp theo có giọng nói của một nữ tử vang lên gần tai hắn: