Chương 1306: Cưới Dương Diệp? (2)
Chương 1306: Cưới Dương Diệp? (2)Chương 1306: Cưới Dương Diệp? (2)
- Có phải là ngứa da hay không? Có muốn lão tử đấm cho các người vài cái không?
Lời này vừa nói ra, Dương Diệp không nghe được bất kỳ âm thanh nào nữa. Mà lúc này, một cảm giác mệt mỏi kéo tới, Dương Diệp lại ngất đi.
Mấy ngày sau, Dương Diệp cuối cùng cũng tỉnh táo lại.
Dương Diệp chậm rãi mở hai mắt ra, bên cạnh lại truyên đến một giọng nói:
- Ngươi đã tỉnh rồi!
Dương Diệp nghe tiếng thì nhìn lại, thấy một nữ tử đang ngồi ở bên giường nhìn hắn, ở hai bên người nàng là hai cái búa sắt rất lớn màu đỏ.
Không cần phải nói, chắc nữ tử trước mắt đã cứu mình. Dương Diệp vừa định đứng dậy, nhưng cảm giác cơ thể bị xé rách lập tức lan khắp người hắn, làm cho hắn không nhịn được hít một hơi thật sâu.
Lúc này, đôi tay ngọc đặt ở trên ngực của hắn, chỉ thấy nữ tử kia cau mày nói:
- Ngươi bị thương rất nghiêm trọng, không chỉ có ngũ tạng lục phủ bị hao tổn, sức sống bên ngoài cơ thể còn thiếu chút nữa bị hủy không còn, bây giờ ngươi tốt nhất đừng lộn xộn, nếu không Thánh Giả cũng không thể nào cứu được ngươi đâu!
Nghe vậy, Dương Diệp vội vàng kiểm tra trong cơ thể, phát hiện đúng như lời nàng nói, lúc này ngũ tạng lục phủ của hắn đều bị tổn thương nghiêm trọng, cơ thể hắn giống như bị lột da vậy, vừa động một cái lại giống như đao cắt!
- Ngươi đến tìm hỏa tinh à?
Lúc này, nữ tử đột nhiên nói.
Dương Diệp có phân sững sờ, nói:
- Hỏa tinh? Đó là vật gì?
Nữ tử liếc nhìn Dương Diệp, thấy hắn không giống giả vờ lại lập tức nói:
- Nếu không phải ngươi đến tìm hỏa tỉnh, vậy tại sao lại chạy đến Hỏa Linh tộc chúng ta tới?
- Hỏa Linh tộc?
Dương Diệp cau mày nói:
- Hỏa Linh tộc thì là tộc gì vậy?
Nữ tử thò tay sờ vào trán của Dương Diệp, nói:
- Ngươi sẽ không là nóng đầu tới hỏng rồi chứ? Dương Diệp:
Một lát sau, nghe nữ tử giải thích xong, Dương Diệp đã hiểu rõ bản thân mình đang ở đây. Bây giờ hắn ở mấy vạn trượng dưới lòng đất, dưới lòng đất này có một chủng tộc sinh sống, chính là Hỏa Linh tộc. Nói đơn giản một chút, đây chính là một thế giới dưới đất. Về phân những nham thạch nóng chảy màu, lại là tấm lá chắn để Hỏa Linh tộc ngăn cản nhân loại cùng với chủng tộc khác!
Lướt qua tấm lá chắn này lại đi tới thế giới của Hỏa Linh tộc, mà ở thế giới này không khác mấy với thế giới trên mặt đất.
- Không nên suy nghĩ nhiêu, sau này ngươi cố gắng sống ở đây, ta sẽ không bạc đãi ngươi!
Nữ tử đột nhiên nói.
Khóe miệng Dương Diệp khẽ giật, sau đó nói:
- Cảm ơn cô nương đã cứu mạng, ngày khác Diệp Dương ta nhất định sẽ báo đáp!
Nói xong, hắn do dự một lúc, sau đó nói:
- Không biết cô nương có thể nhìn thấy một linh vật của ta, còn có một thanh vỏ kiếm cổ không?
Vừa tỉnh táo lại, hắn đã phát hiện U Minh Quỷ Hỏa không có ở đây, nhẫn chứa vật cũng vậy, vỏ kiếm cố cũng mất. Nhẫn chứa vật thì không tính là gì. Dù sao những thứ tốt hắn đều để ở bên trong Hồng Mông tháp. Chủ yếu nhất là vỏ thanh kiếm cổ này. Không thể làm mất thứ này được. Còn có U Minh Quỷ Hỏa nữa, ngọn lửa này ở cùng hắn lâu như vậy, mặc dù bây giờ không có tác dụng lớn với hắn, nhưng đó lại là do Mạc lão đưa cho mài
- Diệp Dương à?
Nữ tử khẽ gật đầu, nói:
- Ba thứ đó đều ở chỗ của ta.
Nghe vậy, Dương Diệp thở phào nhẹ nhõm, nhưng trong phút chốc, lời nàng nói lại làm tim hắn nhảy vọt lên:
- Ba thứ kia cũng là của ta.
Dương Diệp sửng sốt, nói:
- Vì sao?
Nữ tử nói:
- Bởi vì ta muốn cưới người, ba thứ kia coi như là sính lễ của ngươi. Đương nhiên, ta sẽ không bạc đãi ngươi, ta sẽ bảo mọi người chuẩn bị sẵn sàng sính lễ, bản thân ta cũng sẽ gây ra đồ tốt nhất của ta cho ngươi. Nói chung, ngươi chắc chắn sẽ không thiệt!
- Cưới ta? Đồ cưới? Dương Diệp trợn tròn mắt, cảm giác đầu óc không thể suy nghi được. Nữ tử khẽ gật đầu, nói:
- Hỏa Linh tộc chúng ta nữ nhiều nam ít, vì không để cho Hỏa Linh tộc chúng ta bị diệt sạch, bởi vậy, Hỏa Linh tộc chúng ta quyết định thông hôn cùng tộc bên ngoài. Tuy nhiên tộc bên ngoài phải ở rể Hỏa Linh tộc chúng ta, bởi vậy, nữ tử của Hỏa Linh tộc chúng ta sẽ thường đi tới mặt đất bắt người đàn ông nhân loại tới ở rể. Ta vốn chuẩn bị ra ngoài lại gặp phải ngươi, cho nên quyết định chính là ngươi!
Dương Diệp sửng sốt một lát, sau đó cười gượng, nói:
- Cô nương này, ý tốt của cô nương, ta xin nhận, nói chung, ta đã có thê thất. Cho nên...
Đột nhiên, giọng nói của Dương Diệp ngừng lại, bởi vì nữ tử vốn bình tĩnh lại đột nhiên trở nên hung bạo, sau đó một búa sắt đã lao tới cách mặt Dương Diệp chỉ có ba phân, cái búa sắt kia có áp lực mạnh mẽ làm chiếc giường Dương Diệp đang nằm chấn động, lập tức nứt ra.
- Cho nên ngươi muốn từ chối ta, phải không?
Giọng nói của nữ tử lạnh thấu xương.
Dương Diệp: