Chương 1316: Ngươi dám tiếp ta ba kiếm không? (2)
Chương 1316: Ngươi dám tiếp ta ba kiếm không? (2)Chương 1316: Ngươi dám tiếp ta ba kiếm không? (2)
Lúc này, nam tử bên cạnh Thiên Mị đột nhiên đi ra, sau đó nhìn Dương Diệp, nói:
- Hay là để ta đánh vài chiếu với vị huynh đài này đi. Đương nhiên, thực lực của ta cao hơn huynh đài, cho nên, để công bằng, vị huynh đài này chỉ cần tiếp được ba kiếm của ta là được rồi. Chỉ cần hắn tiếp được ba kiếm của ta thì coi như ta thua, thế nào?
Nói đến đây, nam tử lại lạnh lùng cười nói:
- Đương nhiên, vì lo nghĩ tới cảnh giới của huynh đài, ta chỉ dùng ba thành thực lực, thế nào?
- Là Bạch Trần!
Trong sân có người kinh hô.
- Ta ở trên mặt đất đã từng nghe về đại danh của hắn, nghe nói hắn là thiên tài kiếm đạo yêu nghiệt nhất của Thánh Đường ngoài Tả Đăng Phong. Không ngờ hắn lại tới Hỏa Linh tộc ta, hơn nữa còn trở thành nam nhân của Thiên Mị. Không phải nói kiếm tu đều cực kỳ cao ngạo sao? Hắn sao lại tới Hỏa Linh tộc ở rế?
- Kiếm tu không phải thái giám, chỉ cân là nam nhân, tất nhiên sẽ có nhu câu về phương diện đó. Cho nên, chắc là hắn thích Thiên Mị cho nên mới không ngại ở rể tại Hỏa Linh tộc chúng tal - Bất kể là gì, dù sao đối với ta Hỏa Linh tộc mà nói, đây cũng là một chuyện tốt! He he, cường giả Hoàng Giả cảnh hai mươi tuổi, lại là kiếm ý Địa cấp đỉnh phong, thiên tài cỡ này, cho dù hắn tới ởh rể thì trưởng lão của Hỏa Linh tộc ta khẳng định cũng sẽ không bạc đãi hắn.
- Ta cũng rất hiếu kỳ vê nam nhân của tiểu Man, không biết hắn có đáp ứng hay không, nếu hắn không đáp ứng, vậy dtiểu Man sau này sẽ không thể ngẩng đầu lên ở trước mặt mọi người rồi, ha ha...
- Hắn nhất định sẽ không đáp ứng!
- Vì sao?
- Hỏi thừa, đáp ứng không phải là chịu chết à?...
Ánh mắt của mọi người đều chiếu lên người Dương Diệp, Dương Diệp đang định lên tiếng thì tiểu Man lại đột nhiên kéo tay hắn, sau đó lắc đầu. Trong lòng Dương Diệp thấy ấm áp, tuy nữ nhân này cứu hắn, cưỡng ép hắn phải thành thân với nàng ta, thậm chí còn lấy đi U Minh Quỷ Hỏa của hắn. Có điều lòng dạ của nữ nhân này chung quy vẫn không phải quá xấu xai
Dương Diệp cười cười với nàng ta, sau đó nhìn về phía nam tử đó, nói:
- Nếu ta tiếp được ba kiếm của ngươi thì ngươi sẽ như thế nào? - Ta cho ngươi một viên Hỏa Tinh thạch ngàn năm!
Người lên tiếng không phải là nam tử, mà là Thiên Viêm, lão sở dĩ nói như vậy, tất nhiên bởi vì sợ Dương Diệp sẽ đổi ý.
- Hỏa Tinh thạch ngàn năm!
Nghe thấy lời nói của Thiên Viêm, trong sân vô số người hít một hơi lạnh, hiển nhiên là biết về sự quý giá của Hỏa Tinh thạch ngàn năm này.
Đồng Phân nhìn thoáng qua Thiên Viêm, hắn không ngờ Thiên Viêm này lại chịu làm vậy, ngay cả Hỏa Tinh thạch ngàn năm cũng có thể lấy ra. Thứ đó cho dù là cường giả Bán Thánh cũng không có nhiều. Mà bản thân hắn thì cũng chỉ có một viên.
- Hỏa Tinh thạch ngàn năm?
Dương Diệp nhìn về phía tiểu Man với vẻ nghi hoặc, ở đây chỉ có hắn là không biết Hỏa Tinh thạch là thứ gì.
Lời nói của Dương Diệp khiến vô số người trong sân cười ô, ở trong mắt bọn họ, Dương Diệp không nghi ngờ gì nữa là một tên nhà quê.
Tiểu Man nói:
- Hỏa Tinh thạch được sản xuất từ trong nham thạch nóng chảy, là bảo vật của Hỏa Linh tộc chúng ta, bởi vì nó có thể đề thăng tu vi của người ta, cũng có thể chữa trị thương thế. Hỏa Tinh thạch có thời gian càng lâu thì hiệu quả lại càng cao. Hỏa Tinh thạch ngàn năm... Nếu ngươi dưới tình huống thương thế chưa khỏi hoàn toàn ăn vào một viên Hỏa Tinh thạch ngàn năm thì rất có khả năng sẽ đột phá Tôn Giả cảnh, đạt tới Hoàng Giả cảnh!
- Nếu ta hiện tại ăn vào một viên Hỏa Tinh thạch ngàn năm, thương thế của ta mất bao lâu thì có thể được chữa trị hoàn toàn?
Dương Diệp hỏi.
Tiểu Man nhìn thoáng qua Dương Diệp, sau đó nói:
- Lâu nhất là ba ngày, ba ngày ngươi có thể khôi phục đến trạng thái đỉnh phong của ngươi!
- Đồ tốt!
Trong thanh âm của Dương Diệp mang theo vẻ hưng phấn, sau đó nhìn về phía Thiên Viêm, nói:
- Ê, lão già kia, nếu người nguyện ý lấy ra hai viên Hỏa Tinh thạch làm vật đặt cược thì trận chiến này ta theo.
Khóe mắt Thiên Viêm giật giật, cả giận nói:
- Người cho rằng Hỏa Tinh thạch là đá à, nói lấy ra bao nhiêu tà có bấy nhiêu!
- Không có à?
Dương Diệp lắc đầu, nói: - Vậy thôi bỏ đi, không đánh đâu, các ngươi muốn làm gì thì làm, đừng ảnh hưởng tới việc thành thân của chúng tail
Khóe miệng Thiên Viêm giật giật, lão hít sâu một hơi, sau đó lạnh nhạt nói:
- Ngươi muốn chơi lớn thì chúng ta dứt khoát chơi lớn luôn đi. Hỏa Tinh thạch ngàn năm ta có năm viên, chỉ là nếu ngươi không tiếp được thì thế nào?
Dương Diệp xòe tay, nói:
- Nếu ta không tiếp được thì chết thôi!
- Mơ tưởng!
Thiên Viêm cả giận nói:
- Tên đê tiện ngươi, một viên Hỏa Tinh thạch ngàn năm cũng chẳng đáng, vậy mà còn muốn năm viên Hỏa Tinh thạch ngàn năm à?
Dương Diệp nhướng mày, sau đó nhìn vê phía tiểu Man, mà tiểu Man thì nhìn về phía Đồng Phần, Đồng Phần lắc đầu, nói:
- Ta không có nhiều Hỏa Tinh thạch ngàn năm vậy đâu. Hơn nữa ta không biết hắn có thể tiếp được ba kiếm của đối phương hay không?
Tiểu Man trầm mặc một lúc, sau đó đi đến trước mặt Dương Diệp, ở trong tay nàng ta là một đống tảng đá to bằng ngón cái đang bốc ra những ngọn lửa, có ba mươi viên, nói:
- Tuy là cao nhất nhưng cũng chỉ khoảng hai trăm năm. Ta chỉ có từng này thôi.
Nói xong, nàng ta do dự một thoáng, sau đó hai tay lật lên, đôi chùy đỏ của nàng ta xuất hiện trong tay, tiếp theo đưa chùy đỏ cho Dương Diệp, nói:
- Lần này, ta thật sự không còn gì đáng giá nữa cả.
Dương Diệp: