Chương 1317: Ngươi có biết cái gì gọi là kiếm không? (1)
Chương 1317: Ngươi có biết cái gì gọi là kiếm không? (1)Chương 1317: Ngươi có biết cái gì gọi là kiếm không? (1)
Nhìn đôi chùy đỏ trong tay tiểu Man, Dương Diệp trầm mặc hồi lâu, sau đó nói:
- Đây chính là vũ khí của ngươi, ngươi không sợ ta thua sao?
- Thua thì thôi!
Tiểu Man thờ ơ nói:
- Dù sao nói đến cùng thì ta vẫn là buôn bán có lời.
Tuy nói như vậy, nhưng ánh mắt nàng ta thỉnh thoảng vẫn chiếu xuống đôi chùy đỏ.
Dương Diệp lắc đầu, sau đó nhìn về phía Đồng Phần, nói:
- Trả lại thiên địa linh hỏa cho ta, ta đổi ý rồi!
Nhìn thấy tiểu Man lây ra tất cả những đồ mà mình tích góp được, mà Đồng Phần đó thì lại chẳng lấy ra gì, điều này khiến cho Dương Diệp khó chịu đến cực điểm.
Mọi người ngây ra, bao gồm cả Đồng Phần.
- Ngươi có ý gì?
Đồng Phần trâm giọng nói.
Dương Diệp cười nhạo một tiếng, nói: - Vẫn chưa rõ à? Thiên địa linh hỏa này là của ta, mà ta hiện tại, không muốn dùng thiên địa linh hỏa này làm sính lễ nữa. Bởi vì ta muốn lấy thiên địa linh hỏa này ra làm vật cược!
Nghe thấy lời nói của Dương Diệp, mắt nhị trưởng lão lập tức sáng lên, vẻ nóng bỏng trong mắt như biến thành thực chất.
Mà lần này sắc mặt Đồng Phân lại trở nên khó coi.
Thấy Đồng Phần không nói gì, Dương Diệp lại nói:
- Sao, chẳng lẽ một số người nào đó cũng vô sỉ tới mức muốn cướp trắng à?
- Chính là vậy!
Lúc này, nhị trưởng lão cũng nói:
- Đông Phần, ngươi sẽ không thật sự vô sỉ như vậy chứ? Nếu ngay cả đồ của một Huyên giả Tôn Giả cảnh ngươi cũng cướp, vậy thì đúng là khiến Hỏa Linh tộc chúng ta mất hết mặt mũi đó. Mà ta, từ nay vê sau cũng sẽ khinh thường ngươi, thậm chí phải làm trưởng lão cùng ngươi ta cũng cảm thấy là một điều sỉ nhục!
Lúc trước Đồng Phần dùng lời xỉa xói lão, hiện tại bị lão trả lại toàn bộ, điều này khiến cho trong lòng nhị trưởng lão sảng khoái vô cùng!
- Diệp Dương, ngươi có biết ngươi đang làm gì hay không?
Đồng Phần nhìn Dương Diệp, trâm giọng nói. Dương Diệp cười khẽ, nói:
- Ta đương nhiên biết ta đang làm gì, Đồng trưởng lão, ngươi hiện tại vẫn không giao ra, chẳng lẽ thật sự là muốn cướp đồ của một Huyền giả Tôn Giả cảnh à? Hay là vì thiên địa linh hỏa này mà Đồng trưởng lão ngươi cũng lựa chọn không cần mặt mũi nữa?
Nghe thấy lời nói của Dương Diệp, Vô số người hít một hơi lạnh, gan của Diệp Dương này chẳng lẽ là làm bằng sắt à? Không ngờ lại dám sỉ nhục một cường giả Bán Thánh như vậy!
- Ngươi không phải là đối thủ của hắn!
Đồng Phần trâm giọng nói.
- Đó là chuyện của tai
Dương Diệp không chút yếu thể nhìn thẳng vào Đồng Phần.
- Tiểu Man cô nương, ta nợ ngươi một mạng, nhân tình này cả đời ta sẽ không quên. Nếu ngươi cứ muốn U Minh Quỷ Hỏa này vậy ta cũng sẽ đáp ứng, chỉ là vê sau, việc thành thân đừng có nhắc tới nữa, thế nào?
Tiểu Man trầm mặc một lúc, sau đó nói:
- Ngươi như vậy, ta...
Lúc này, Thiên Viêm đột nhiên châm chọc:
- Đồng Phần, ngươi luôn nói ta là một người hèn hạ vô sỉ, hiện tại xem ra, khi đối mặt với bảo vật, Đồng Phần ngươi cũng chẳng phải là đồ hèn sao?
Đồng Phân không bận tâm tới Thiên Viêm, mà nhìn Dương Diệp, nói:
- Ta đưa thiên địa linh hỏa cho ngươi, ngươi lập tức sẽ chết ngay, có biết không?
Ý tứ của lão chính là, trả lửa cho ngươi thì ta sẽ không bảo vệ ngươi nữa, không có sự bảo hộ của ta, ngươi cho dù thắng thì cũng vẫn cứ phải chết!
Dương Diệp sao không hiểu ý lão? Lập tức cười nói:
- Ta tin, nếu ta dùng thiên địa linh hỏa làm sính lễ, sẽ có rất nhiều trưởng lão nguyện ý gả cháu gái cho ta, tất nhiên bọn họ khẳng định cũng sẽ bảo vệ tal
Dương Diệp đã nhìn rõ thế cục ở đây, những trưởng lão ở đây đều là chẳng bằng mặt cũng chẳng bằng lòng. Đại trưởng lão, còn cả tứ trưởng lão đều thèm khát thiên địa linh hỏa này, sở dĩ không muốn động thủ là vì thiếu một lý do hợp lý mà thôi, mà hắn là chủ nhân của thiên địa linh hỏa, vừa hay có thể cho những người này một lý dol
Hắn sở dĩ làm như vậy, nguyên nhân chủ yếu nhất vẫn là muốn thấy Đồng Phân này khó chịu! Đối với hắn mà nói, ngươi khiến ta khó chịu, ta tất sẽ khiến ngươi càng khó chịu hơn!
Nghe thấy Dương Diệp nói vậy, đại trưởng lão và tứ trưởng lão lập tức động lòng, thiên địa linh vật có thể giúp họ tăng cường thực lực, đừng nói là một cháu gái, cho dù là hai cháu gái bọn họ cũng nguyện ý!
- Lửa sẽ không trả lại cho ngươi, bởi vì ngươi lúc này đã xem như thành thân với tiểu Man rồi!
Đồng Phần nói xong câu đó thì thu thiên địa linh hỏa lại. Nếu là đồ bình thường lão tất nhiên sẽ không cướp đoạt, nhưng thiên địa linh hỏa này không chỉ là vấn đề đề thăng thực lực của lão mà còn liên quan tới tính mạng của lão, cho nên, lão bất kể là như thế nào cũng sẽ không từ bỏi
Đây là thật sự không cần mặt mũi nữa rồi!
Dương Diệp còn có thể nói gì được nữa? Hắn đâu có cướp lại được.
- Vật đặt cược của ngươi ta sẽ bỏ ra thay ngươi!
Đúng lúc này, đại trưởng lão vốn vẫn luôn trâm mặc đột nhiên nói.
Người cả kinh, nhìn đại trưởng lão với vẻ khó tin.
Trong lòng nhị trưởng lão và Đồng Phần cũng kinh ngạc không thôi, bọn họ không ngờ, đại trưởng lão luôn nhún nhường không ngờ lại đứng ra vào lúc này, hơn nữa còn là giúp một nhân loại Huyền giả.
Ánh mắt Dương Diệp chiếu lên người đại trưởng lão, chẳng lẽ lão nhân này đã nhìn ra thực lực của mình? Nhưng rất nhanh, hắn liền phủ định suy nghĩ đó của chính hắn, đại trưởng lão trước mắt này này thực lực rất mạnh, nhưng tuyệt đối không mạnh như Lục Ngôn. Bởi vậy, đối phương tuyệt đối không thể nhìn thấu cấm chế mà Lục Ngôn bố trí trên người hắn.