Vô Địch Kiếm Vực (Dịch Full)

Chương 1252 - Chương 1318: Ngươi Có Biết Cái Gì Gọi Là Kiếm Không? (2)

Chương 1318: Ngươi có biết cái gì gọi là kiếm không? (2) Chương 1318: Ngươi có biết cái gì gọi là kiếm không? (2)Chương 1318: Ngươi có biết cái gì gọi là kiếm không? (2)

Chỉ là nếu vậy thì hắn càng thêm nghi hoặc.

Đại trưởng lão cũng không giải thích gì, lật tay một cái, năm viên Hỏa Tinh thạch màu lửa to bằng bàn tay xuất hiện trong lòng bàn tay lão, sau đó nói:

- Nếu người thắng, cho ta thêm hai viên Hỏa Tinh thạch ngàn năm là được!

- Vậy nếu ta thua thì sao?

Dương Diệp nói.

Đại trưởng lão nói:

- Cũng chẳng sao, coi như là ta đui mắt.

Dương Diệp nhìn xoáy vào đại trưởng lão, sau đó vươn tay ra vẫy một cái, năm viên Hỏa Tinh thạch ngàn năm lập tức bay vào trong tay hắn. Hỏa tinh vào tay, Dương Diệp hơi biến sắc, bởi vì năng lượng ẩn chứa bên trong không ngờ không hề yếu hơn bằng phách mà nữ tử của Nhân Ngư tộc cho hắn! Hiện tại hắn đã tin lời nói của tiểu Man, nếu nuốt một viên, thương thế của hắn khẳng định có thể khôi phục trong thời gian ngắn nhất!

Nếu nuốt năm viên đá trong tay và băng phách, hắn có lẽ thật sự có thể thành hoàng! - Đại trưởng lão tích trữ năm viên Hỏa Tinh thạch ngàn năm cũng không dễ dàng gì!

Nhị trưởng lão lạnh lùng nói:

- Chẳng lẽ không sợ sẽ mất hết à?

- Nếu thắng thì sao?

Đại trưởng lão cười nói:

- Vạn nhất thắng được, vậy lão phu tự dưng lại lời được hai viên Hỏa Tinh thạch.

Nhị trưởng lão hừ lạnh một tiếng, sau đó nhìn về phía Bạch Trần, nói:

- Ngươi có nắm chắc không?

Năm viên Hỏa Tinh thạch ngàn năm, đối với lão mà nói cũng vô cùng quý giá, bởi vì nó có thể đề thăng thực lực của lão. Là Bán Thánh, thứ có thể giúp thực lực của bọn họ đề thăng, ở thế gian này đã không còn nhiều!

Bạch Trần cười đầy tự tin, nói:

- Đừng nói hắn chỉ là Tôn Giả cảnh, cho dù hắn là Hoàng Giả cảnh, cũng tuyệt đối không tiếp được ba kiếm của tai

Dương Diệp: Nhị trưởng lão gật đầu, trong lòng cũng thả lỏng một chút, dù sao chênh lệch giữa Hoàng Giả cảnh và Tôn Giả cảnh vẫn rất lớn. Loại người có thể dùng Tôn Giả cảnh chiến Hoàng Giả cảnh không phải là không có, nhưng cho dù là ở Thánh Địa, cũng rất ít. Mà Diệp Dương này, lão chưa bao giờ nghe nói tới thanh danh của hắn, cách khác, đối phương rất có thể chỉ là một tán tu mà thôi!

Hơn nữa với nhãn lực của lão, tất nhiên nhìn ra được Diệp Dương này hiện tại đang trọng thương, cho nên, cho dù Bạch Trân chỉ dùng mấy thành thực lực, chắc cũng có thể giải quyết được rồi!

Tuy lão ở trong lòng không ngừng tìm lý do để an ủi bản thân. Nhưng sâu trong lòng lão vẫn có một chút lo âu, một chút bất an. Có điều lúc này tên đã trên dây, không thể không bắn!

Rất nhanh, hỉ đường biến thành chiến đường, mọi người tách ra một khoảng trống, ở giữa, Dương Diệp và Bạch Trân đứng đối diện nhaul

Bạch Trần tay nắm chuôi kiếm, sau đó chậm rãi rút kiếm ra. Kiếm vừa rời vỏ, hàn quang xuất hiện, khí thế cả người Bạch Trân cũng trở nên sắc bén, cao ngạo. Trên mặt hắn vẫn lộ nụ cười thản nhiên, trong mắt người ngoài, đây tất nhiên là sự tự tin, tự tin tuyệt đối với bản thân.

Bạch Trân không động thủ, mà lấy ra một tấm khăn lụa màu trắng, dùng khăn lụa chậm rãi lau thân kiếm, vẻ mặt nghiêm túc giống như kiếm là tình nhân của hắn vậy.

Có người nói, nam nhân lúc tự tin, nghiêm túc là đẹp trai nhất, đây là sự thật. Mà Bạch Trần không chỉ tự tin nghiêm túc, dung mạo của hắn cũng rất đẹp. Bởi vậy, khi hắn nghiêm túc lau Kiếm Thần, cộng với khuôn mặt anh tuấn của hắn, vô số nữ tử Hỏa Linh tộc trong sân lập tức tim đập thình thịch!

Nụ cười trên mặt Thiên MỊị lúc này còn rực rỡ hơn so với ánh mặt trời, bởi vì đây là nam nhân của nàng ta. Ở Hỏa Linh tộc, mặt mũi của một nữ nhân gà cực kỳ quan trọng, mà muôn có mặt mũi thì chỉ có hai loại khả năng, một là thực lực của bản thân, hai tà nam nhân của mình. Không nghi ngờ gì nữa, lúc này nam nhân của nàng ta rất khiến nàng ta được nở mặt nở mũi!

Mà Diệp Dương đó thì sao?

Nàng ta quay đầu nhìn thoáng qua Dương Diệp, khi nhìn thấy Dương Diệp, nàng ta lập tức không khỏi cất tiếng cười nhạo.

Lúc này Dương Diệp do đang bị thương nên sắc mặt có chút tái nhợt, về phần khí thế và khí chất, nếu nhìn kỹ thì cũng có một chút. Nhưng so sánh với Bạch Tuân lúc này không nghi ngờ gì nữa là như trời mà đất.

- Ngươi có biết cái gì là kiếm không?

Bạch Trân đột nhiên nhìn về phía Dương Diệp, hỏi. Dương Diệp hơi ngây ra, sau đó nghĩ nghĩ rồi thành thật nói:

- Ta cảm thấy, không có gì là kiếm hay không kiếm cả, bởi vì bất kỳ kiếm gì đều là dùng để giết người!

- Thô bị, vô tril

Bạch Trần đột nhiên phẫn nộ quát:

- Nghe những lời này của ngươi là biết người là tán tu thô bỉ không có kiến thức. Kiếm chính là bách binh chi vương, chính là quân tử trong bách binh, kiếm là cao quý! Ngươi không ngờ nói kiếm là dùng để giết người, đúng ta thô bỉ đến cực điểm, vô tri đến cực điểm, xuất kiếm với người là sự vũ nhục đối với kiếm của

tai

- Tốt!

Thiên Mị dẫn đầu reo hò, mà rất nhiều người trong sân cũng bị những lời nói này của Bạch Tuần khiến cho giật mình, sau đó cũng cao giọng hô to.

- Nhìn thấy chưa, đây mới là kiếm tu, kiếm tu nên là như vậy!

- Nói nghe mà ta cũng muốn đi luyện kiếm. .

- Nghe nói nữ nhi của tộc trưởng là đao kiếm song tuyệt, không biết là kiếm đạo của nàng ta mạnh hơn là kiếm đạo của Bạch Trần này mạnh. - Bạch Trần này rất đẹp trai, đáng tiếc bị Thiên Mị cướp trước rồi...

Dương Diệp sững sờ hồi lâu, sau đó nói:

- Được rồi, đây là kiếm đạo của ngươi, ta không muốn nói gì cả. Có điều, ở trong mắt ta, kiếm chính là để giết người, bởi vì kiếm không giết người thì sẽ không được coi là kiếm!

- Thô bỉ, vô tril

- Vô tril

- Dịch ra chút, chúng ta ta cách xa tên này ra, ở gần với hắn thật sự là làm nhục tư văn.

Lần này, người mắng Dương Diệp không phải là Bạch Trân, mà là rất nhiều Huyên giả của Hỏa Linh tộc ở trong sân.

- Dùng kiếm để giết ngươi là sỉ nhục đối với kiếm của tai

Bạch Trân nói xong câu này, bấm tay búng một cái, một dòng kiếm khí chợt xuất hiện, bắn nhanh về phía Dương Diệp...
Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Ad cho xin tí review góc nhìn chủ quan với
Trả lời
| 0