Chương 1379: Lập giấy sinh tử, quyết sinh tử! (1)
Chương 1379: Lập giấy sinh tử, quyết sinh tử! (1)Chương 1379: Lập giấy sinh tử, quyết sinh tử! (1)
Ở phía nam Cổ Thánh thành có một tòa cao lầu, cao lầu cao chừng gần ngàn trượng, rộng mấy trăm trượng. Ở vị trí cao nhất của cao lầu viết ba chữ to bằng vàng cực lớn: Thính Tuyết lâu!
Ở Cổ Thánh thành, tuy thực lực chỉnh thể của Thính Tuyết lâu không bằng Bái Nguyệt điện và với Đao Kiếm minh, nhưng bất kể là Bái Nguyệt điện hay là Đao Kiếm minh, thậm chí thiên tài trên Thánh bảng đều có chút kiêng kị nó. Bởi vì người sáng lập của Thính Tuyết lâu là yêu nghiệt siêu cấp đệ nhất Thánh bảng, ở thời đại đó, Đao Kiêm minh và Bái Nguyệt điện đều chưa xuất hiện.
Lúc đó, tổ chức duy nhất của thế hệ trẻ tuổi Cổ Thánh thành chính là Thính Tuyết lâu!
Tuy thế sự thay đổi, Thính Tuyết lâu suy vong, nhưng nội tình của bọn họ vẫn tồn tại, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu khi thực lực chỉnh thể của Thính Tuyết lâu hiện giờ không bằng Đao Kiếm minh và Bái Nguyệt điện, nhưng vẫn cứ tồn tại.
Dương Diệp không nói đùa, hắn đi tới Thính Tuyết lâu. Khi đến Cổ Thánh thành, hắn không nghĩ tới muốn gây chuyện, nhưng đáng tiếc, luôn có chuyện tự tìm đến hắn.
Cách làm giống như của hắn chính là người kính ta một thước, ta sẽ kính ngươi một trường, ngươi nếu không kính ta, vậy việc gì ta phải kính người?
Thính Tuyết lâu gọi cường giả Bán Thánh tới trấn áp hắn, điều này không nghi ngờ gì nữa đã khiến hắn thật sự nổi giận!
Sau lưng Dương Diệp, là đám người Mạc Linh, còn có vô số Huyền giả của Cổ Thánh thành tới để xem kịch. Trong mắt Mạc Linh hiện lên một tia lo lắng, nàng ta từng khuyên Dương Diệp, nhưng đáng tiếc là nàng ta không thành công. Nàng ta có chút hối hận, hối hận vì câu nói muốn giết người cũng không sao, chỉ cân lên sinh tử đài' là được.
Đương nhiên, nàng ta cũng minh bạch, cho dù nàng ta không nói câu đó, có thể chuyện cũng vẫn cứ tiếp diễn như vậy.
Nhìn ba chữ to trên lâu các, trong mắt Dương Diệp hiện lên một tia hàn quang, hai tay đột nhiên đánh ra, hai đạo quyền kình bắn đi, nháy mắt đã đánh cho ba chữ to Thính Tuyết lâu đó thành tro bụi.
- Hôm nay, Dương Man ta ở trước cửa Thính Tuyết lâu lập sinh tử đài, phàm là Huyền giả Thính Tuyết lâu đều có thể lên đài tiến hành quyết chiến sinh tử với taI
Thanh âm của Dương Diệp dưới sự gia trì của huyền khí, giống như tiếng sấm truyền đi.
- Dương Man này điên rồi à? Hắn đây là muốn dúng sức của một người khiêu chiến toàn bộ Thính Tuyết lâu? Hắn có phải có chút tự tin quá hay không?
- Thực lực của bản thân hắn quả thật cường hãn, nhưng nếu nói muốn dùng sức của một người khiêu chiến cả Thính Tuyết lâu, là thì ta không tin. Đừng nói hắn, cho dù là mấy tên yêu nghiệt trên Thánh bảng chỉ sợ cũng không dám? Đương nhiên trừ ba tên gia hỏa đứng đầu.
- Hắc hắc, bất kể là như thế nào, dù sao Dương Man này và Thính Tuyết lâu hiện giờ đã là cục diện không chết không ngừng. Thính Tuyết lâu này nếu ở đây giết được Dương Man, như vậy còn đỡ, vừa có thể báo thù vừa có thể trọng chấn thanh danh cho Thính Tuyết lâu. Nhưng nếu không thể, chậc chậc, vậy Thính Tuyết lâu thật sự xong rồi!
- Lâu chủ của Thính Tuyết lâu luôn luôn thần bí, nghe nói ngay cả một số thành viên nòng cốt của Thính Tuyết lâu cũng chưa từng gặp lâu chủ này, không biết lần này hắn có ra hay không, chậc chậc, thật khiến người ta chờ mong.
- Càn rỡi
Trong Thính Tuyết lâu đột nhiên truyền đến tiếng hét giận dữ, tiếp theo một bóng người từ trong lâu bay ra, lập tức vô số Huyền giả Thính Tuyết lâu cũng xông ra.
Cầm đầu là một thanh niên khoảng hai mươi tuổi, tay cầm một thanh trường thương, trên mũi thương lấp lánh thương mang lãnh lẽo. Thanh niên này trước tiên lạnh lùng nhìn Dương Diệp, sau đó lại nhìn vê phía Cung Kiếm và Mạc Linh phía sau Dương Diệp, nhìn thấy hai người, sắc mặt thanh niên hơi trâm xuống.
Cung Kiếm biết đối phương hiểu lầm, lập tức vội vàng cười nói:
- Hứa Thanh, ta hôm nay chỉ đến để xem kịch, không có ý gì khác.
Nói xong hắn dẫn người của Đao Kiếm minh đi sang một bên.
Nghe vậy, sắc mặt thanh niên hơi hòa hoãn lại, sau đó nhìn về phía Mạc Linh, Mạc Linh đang chuẩn bị nói thì Dương Diệp giành trước:
- Không cần phải nhìn họ, hôm nay người tìm đến gây chuyện là ta, cũng chỉ có một mình ta thôi.
Hứa Thanh nhìn vê phía Dương Diệp, nói:
- Ngươi chính là Dương Man đã giết người của Thính Tuyết lâu ta?
Dương Diệp gật đầu, nói:
- Chính là tal
Mặt Hứa Thanh trở nên dữ tợn, nói:
- Giết người của Thính Tuyết lâu ta, chúng ta không đi tìm ngươi, ngươi ngược lại tự tìm tới cửa, cũng được, đỡ mất công ta phải đi tìm ngươi!
Dương Diệp đột nhiên nhìn về phía Mạc Linh, Mạc Linh do dự một thoáng, sau đó bấm tay búng một cái, một tờ giấy bay đến trước mặt Hứa Thanh, nói:
- Ký giấy sinh tử đi!
Hứa Thanh không do dự, bấm tay búng một cái, một giọt máu tươi bắn lên giấy, sau đó thân hình khẽ động, lao về phía Dương Diệp.
- Nộ Long xuất hải!
Hứa Thanh gâm lên một tiếng, trường thương trong tay đột nhiên rời tay bay đi, bắn vê phía Dương Diệp. Quanh trường thương đột nhiên dần hiện ra một con cự long năng lượng to chừng trăm trượng, lấy thương làm xương, cự long há to miệng cắn vê phía Dương Diệp.
Dương Diệp không hề động đậy, một trượng cự long tới cách trước người hắn một trượng, hắn mới đánh ra một quyền. Đúng vậy, không có bất kỳ động tác hoa mỹ nào, cứ như vậy đánh ra một quyên rất vô cùng đơn giản.
- Âm!
Lực lượng cường đại trong nháy mắt đã chấn tan cự long năng lượng, mà lúc này, thương của Hứa Thanh đã tới trước mặt Dương Diệp, nhưng rất nhanh, sắc mặt Hứa Thanh biến đổi, bởi vì Dương Diệp đã nắm lấy đầu thương của hắn!
- Quá yếu!
Nói xong câu này, tay phải Dương Diệp đột nhiên xoay tròn, một cỗ cự lực chấn động truyền ra, nháy mắt đã đánh bay Hứa Thanh. Mà lúc này, thanh trường thương trong tay Dương Diệp đột nhiên rời khỏi tay Dương Diệp.
VùiI
Trường thương cắm vào người Hứa Thanh, sau đó mang theo thân thể Hứa Thanh bay ra trăm trượng thì ghim Hứa Thanh lên trên vách tường của Thính Tuyết lâu!