Vô Địch Kiếm Vực (Dịch Full)

Chương 1462 - Chương 1528: Nếu Có Kiếp Sau, Thê Diệt Trời Xanh! (2)

Chương 1528: Nếu có kiếp sau, thê diệt trời xanh! (2) Chương 1528: Nếu có kiếp sau, thê diệt trời xanh! (2)Chương 1528: Nếu có kiếp sau, thê diệt trời xanh! (2)

Dáng vẻ điên cuồng này của bọn họ, dường như Dương Diệp nói nửa chừ không, bọn họ sẽ xông tới bao vây.

- Không cói

Dương Diệp lắc đầu. Hắn không nói sai, đúng là không có. Trước đó hắn đã trút hết tất cả Hồng Mông Tử Khí ra ngoài, ở dưới tình huống đó, giữ lại Hông Mông Tử Khí căn bản không có tác dụng gì. Bởi vì nếu như những cường giả cảnh giới Thánh Giả làm giết chết được mắt của Thiên Đạo, tất cả mọi người sẽ phải chết!

- Sao có thể không có, sao có thể như vậy được, có phải người tự ý giữ lại hay không?

Có cường giả Bán Thánh phát điên, giận dữ hét lên với Dương Diệp. Những cường giả chưa thành thánh còn lại cũng căm tức nhìn Dương Diệp, hình như chuẩn bị xông lên.

Nghe vậy, Dương Diệp tức giận nhìn đám người kia, và găn giọng nói:

- Các ngươi phải hiểu rõ, lão tử không nợ các ngươi, Tử Khí bản nguyên này là của ta, ta cho các ngươi là xuất phát từ đạo nghĩa, không cho cũng là bổn phận. Các ngươi còn dám la hét nữa, Thiên Đạo không diệt được các ngươi, ta tới diệt! Đám cường giả Bán Thánh biến sắc, lúc này, bọn họ mới tỉnh táo lại. Người trước mắt này không phải là một người hiền lành. Nhưng thành thánh quá hấp dẫn, bọn họ không có cách nào chống lại được. Ở trước mặt thành thánh, bọn họ bằng lòng mạo hiểm, chuyện gì đều sẵn sàng làm.

Mấy người trong đó liếc mắt nhìn nhau, trong mắt đều lóe lên sự hung ác. Trong lúc một số người không cam lòng phải buông tha thành thánh, một người trong đó đột nhiên gằn giọng nói:

- Các vị, trên người của Dương Diệp chắc chắn còn có Tử Khí bản nguyên, chúng ta chỉ cần bắt lấy hắn, nhận được Tử Khí bản nguyên trên người hắn, chúng ta có thể thành thánh, ở trước mắt thành thánh, mọi người theo ta xông lên!

Nói xong, mấy người phóng lên cao, lao về phía Dương Diệp. Đám người sau lưng bọn họ lúc đầu còn do dự, nhưng nghe tới ở trước mặt thành thánh, một nhiệt huyết xông lên đầu bọn họ, giờ phút này, bọn họ không e ngại gì nữa, cơ thể thoáng di chuyển, tất cả đều xông về phía Dương Diệp.

Lần này, khoảng hơn một nghìn tên Bán Thánh lao vê phía Dương Diệp.

- Đâm đầu vào chỗ chết!

Một tiếng hừ lạnh vang lên trong không trung, tiếp theo, một bàn tay quét ngang phía chân trời, hơn một ngàn tên Bán Thánh trực tiếp bị bàn tay thân hồn tiêu diệt.

Lục Ngôn cùng Mạc lão xuất hiện ở bên cạnh Dương Diệp, Lục Ngôn lạnh lùng nói:

- Năng lực của mình kém, không thể thánh giả còn dám trách người khác, thật đúng là chán sống rồi.

- Lục tiền bối, Mạc lão, các ngươi thành thánh rồi sao?

Dương Diệp hỏi.

- Nếu như có Tử Khí bản nguyên còn không thành thánh, đây chẳng phải là sống uổng sao?

Lục Ngôn nói.

Dương Diệp khẽ gật đầu. Hắn ngẩng đầu nhìn về phía chân trời. Lúc này, rất nhiêu cường giả cảnh giới Thánh Giả đang điên cuồng công kích Thiên Nhãn, toàn bộ phía chân trời đều bị vô số công kích năng lượng che khuất, căn bản không nhìn thấy rõ tình hình bên trong.

- Lần này có thể tiêu diệt được mắt của Thiên Đạo không?

Dương Diệp hỏi.

Lục Ngôn trâm ngâm một lát, sau đó nói:

- Khó lắm, rất khó!

Trong lòng Dương Diệp thâm rùng mình. Mà lúc này, Thánh Chủ của Cổ Thánh Thành đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Dương Diệp. Nhìn những thần lôi màu tím sậm cách bọn họ chưa đến mấy trăm trượng, trong mắt Thánh Chủ của Cổ Thánh Thành lóe lên vẻ mê mang. Một lát sau, hắn nói:

- Không phá được, cường giả cảnh giới Thánh Giả không thể chống lại nói!

Lúc này, những tất cả cường giả cảnh giới Thánh Giả phía chân trời đều lùi đến bên cạnh Dương Diệp.

Rất nhanh, những năng lượng công kích ở phía chân trời tiêu tan, Dương Diệp nhìn lại, chỉ thấy mắt của Thiên Đạo vẫn tồn tại, chẳng qua nó xuất hiện vài vết nứt, nhưng rất nhỏ.

Huyên giả Nghịch Chủng Từ Thiên Dạ trâm giọng nói:

- Mọi người chúng ta liên thủ có thể tạo thành một chút tổn thương cho nó, nhưng điều này cũng không có ý nghĩa gì, bởi vì chúng ta không có thời gian.

- Các ngươi có thể phá nát hư không, thoát khỏi thế giới này không?

Dương Diệp hỏi.

Thánh Chủ của Cổ Thánh Thành lắc đầu, nói:

- Vô dụng thôi. Mảnh thế giới này đã bị lực lượng mắt của Thiên Đạo bao phủ, muốn đi ra ngoài thì chỉ có thể tiêu diệt nó thôi! Bây giờ, chúng ta phải chờ chết sao?

Dương Diệp trầm giọng nói.

- Trên thế giới này có chuyện còn đáng sợ hơn chết!

Tần Bất Phàm đột nhiên nói:

- Ở thế giới này của chúng ta, có luân hồi có đạo, dưới tình huống người bình thường chết đi có thể vào luân hồi. Nhưng nếu như chúng ta bị những thần lôi màu tím sậm tiêu diệt, thân hồn của chúng ta sẽ thật sự bị tiêu diệt.

- Ta đã không có biện pháp nào nữal

Dương Diệp nói:

- Ta đã để lộ tất cả bí mật của mình rồi, các ngươi đừng hy vọng vào tai

Mà lúc này, những thần lôi màu tím sậm cách mọi người chưa đầy trăm trượng, cho dù bị Kiếm Vực áp chế, nhưng mọi người vẫn cảm giác được uy áp khủng khiếp, ở dưới uy áp này, trong mắt mọi người đều hiện lên vẻ tuyệt vọng.

Yên lặng hồi lâu.

- Nếu có kiếp sau, thề diệt trời xanh! Đốt hồn!

Giọng nói của Từ Thiên Dạ đột nhiên vang vọng.

Mọi người quá khiếp sợ, ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy trên thân Từ Thiên Dạ tự nhiên bốc lên ngọn lửa mạnh hừng hực, khí tức bản thân Từ Thiên Dạ lại tăng vọt...

- Đốt hồn...

Tất cả mọi người quá khiếp sợ. Đốt hồn chính là lấy thiêu đốt linh hồn để nâng cao thực lực, đương nhiên sẽ phải trả cái giá đắt, chính là chết!

Tất cả mọi người không ngờ, Từ Thiên Dạ tự nhiên lại kiên quyết như vậy!

Rất nhanh, Từ Thiên Dạ đã biến thành một ngọn lửa. Ở đỉnh đầu hắn, một thần lôi màu tím tự nhiên âm ầm vỡ vụn ra...

- Diệt Thần Trảm!

Theo Từ Thiên Dạ vừa dứt lời, toàn thân với ngọn lửa bốc cháy phóng lên cao, cuối cùng va chạm vào trên Thiên Nhãn này...
Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Ad cho xin tí review góc nhìn chủ quan với
Trả lời
| 0