Chương 1529: Các thánh ngã xuống! (1)
Chương 1529: Các thánh ngã xuống! (1)Chương 1529: Các thánh ngã xuống! (1)
Âm!
Phía chân trời xa xôi truyên đến một tiếng nổ định tại nhức óc, một tia sáng chói mắt chợt khuếch tán ra, che phủ toàn bộ phía chân trời.
Cho dù ánh sáng chói mắt, nhưng không ai nhắm mắt lại, mà nhìn chằm chằm vào đó.
Một lát sau, ánh sáng màu trắng che khuất phía chân trời tản đi, trong lòng mọi người lập tức trâm xuống, vẻ mặt rất khó coi, bởi vì mắt của Thiên Đạo vẫn tồn tại, chẳng qua vết nứt trên đó đã nhiều hơn trước.
Ở đây yên tĩnh vô cùng.
Một lát sau, khí tức Thánh Chủ của Cổ Thánh Thành đột nhiên tăng vọt, ở trên người hắn cũng xuất hiện ngọn lửa giống như Từ Thiên Dạ trước đó. Hắn liếc nhìn tất cả cường giả cảnh giới Thánh Giả, nói:
- Cuối cùng cũng là chết, ta lựa chọn phản kháng đến chết!
Dứt lời, Thánh Chủ của Cổ Thánh Thành phóng lên cao, hóa thành một ánh sáng màu vàng cao mấy vạn trượng phá trời, cuối cùng đánh mạnh vào mắt của Thiên Đạo. Âm!
Phía chân trời lại vọng đến một tiếng nổ lớn
Nhưng mắt của Thiên Đạo vẫn còn tồn tại!
Lần này, rất nhiều người ôm may mắn đã hoàn toàn suy sụp
Chết, sẽ chết, dù thế nào cũng sẽ chết!
- Trước sau đều phải chết, cho dù lão tử chết cũng không để cho ngươi sống tốt!
Người nói là Hà Chí Tôn, lúc này hắn giống như Cổ Thánh Thành Thánh Giả cùng Từ Thiên Dạ, bắt đầu thiêu đốt linh hồn mình.
Dương Diệp nhìn hắn.
Lúc này vẻ mặt Hà Chí Tôn vô cùng điên cuồng cùng dữ tợn, ở bên trong mắt hắn lại là sự tuyệt vọng. Khi nhìn lướt qua xung quanh, hắn phát hiện những cường giả cảnh giới Thánh Giả đều như vậy. Thật ra, không chỉ những người này, ngay cả Dương Diệp cũng có chút tuyệt vọng!
Thánh Chủ của Cổ Thánh Thành cùng này Từ Thiên Dạ là nhân vật thế nào? Hai người bọn họ đạt được cảnh giới Thánh Giả đã thiêu đốt linh hồn mình để nâng cao thực lực, đó là trình độ kinh khủng tới mức nào? Nhưng hai người chỉ làm mắt của Thiên Đạo chấn động. Người chỉ cân tuyệt vọng thì sẽ điên cuồng!
- Ha ha lão tử tới cũng đây!
Hà Chí Tôn phóng lên cao, sử dụng một đòn mạnh nhất đánh vào mắt của Thiên Đạo.
Phía chân trời chấn động, mắt của Thiên Đạo xuất hiện thêm vài vết nứt.
Mà lúc này, những thần lôi màu tím sậm cách mọi người chỉ khoảng năm mươi trượng. Chỉ cần thần Côi rơi xuống đất, thế giới sẽ vỡ nát trong khoảnh khắc, tất cả mọi người khó thoát khỏi cái chết!
- Bị nhốt mười vạn năm, bây giờ thoát khỏi vòng vây lại là thời điểm bị diệt vong, buồn cười, thật đáng buồn, trời xanh, đến đây
Một huyền giả Nghịch Chủng cũng bắt đầu thiêu đốt linh hồn mình, sau đó cơ thể thoáng di chuyển phóng lên cao, đập mạnh về phía mắt của Thiên Đạo. Mà phía sau huyền giả Nghịch Chủng còn có mấy bóng người khác.
Không chỉ có huyền giả Nghịch Chủng, ngay cả cường giả Thánh địa cũng bắt đầu thiêu đốt linh hôn mình. Bởi vì, tất cả mọi người thật sự tuyệt vọng.
- Tu hành mấy vạn năm, đổi lấy thần hồn bị diệt. Ta không cam lòng, ta không cam lòng. A a ông trời, nếu người muốn tiêu diệt ta, ta cũng không cho người sống tốt.
Một cường giả cảnh giới Thánh Giả của Thánh địa giống như phát điên, điên cuồng thiêu đốt linh hôn mình, sau đó phóng lên cao đập vào mắt của Thiên Đạo này.
- Mười vạn năm, cuối cùng cũng tự do. Nếu có kiếp sau, diệt trời xanh.
Một huyền giả Nghịch Chủng thiêu đốt linh hôn mình, cũng đập tới mắt của Thiên Đạo này.
Từng cường giả cảnh giới Thánh Giả thiêu đốt linh hồn, sau đó từng lưu quang phóng lên cao, đánh tới mắt của Thiên Đạo phía chân trời, vọng đến từng tiếng chấn động. Mà sau khi nhiều cường giả cảnh giới Thánh Giả như vậy tự nổ, vết nứt trên mắt của Thiên Đạo này cũng càng lúc càng nhiều.
- Vật nhỏ.
Đúng lúc này, Mạc lão đột nhiên nói:
- Nếu như, nếu như ngươi có thể sống, hãy làm giúp ta một chuyện!
Nghe vậy, Dương Diệp nhất thời kinh sợ, nói:
- Mạc lão, ngươi...
Mạc lão cười nói: - Không sai, sau khi đạt được Thánh Giả, ta nhớ ra mình là ai. Ở trên Thiên Ngoại Thiên có bốn thế gia lớn, trong đó có một gia tộc họ Mạc, đó cũng chính là gia tộc của ta. Nếu như người có thể sống sót, đồng thời có cơ hội đến Thiên Ngoại Thiên nói, đi xem Mạc gia này có một người gọi là A Thanh không, nếu có, nếu như có, ngươi hãy nói cho nàng biết, ta không thể quay về, không cần đợi ta nữa. Nếu như không có, không đúng sự thật, ngươi giúp ta giết Mạc gia, có được không?
- Mạc lão...
Dương Diệp thấy mũi đau xót, muốn nói gì đó thì Mạc lão lại khoát tay áo, nói:
- Tất cả những điều này đều là số mạng, ta cho là ta đã nắm giữ được vận mạng của mình, kết quả vẫn bị nó nắm giữ.
Dứt lời, cơ thể Mạc lão lập tức biến thành một quả cầu lửa, phóng lên cao, đánh vào trên mắt của Thiên Đạo này.
- Âm.
Dương Diệp đau khổ nhắm hai mắt lại, hai giọng nước mắt tràn ra.
- Này.
Lúc này, Thân Mô đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh Dương Diệp, nói: - Cho dù không phải quá thân thuộc, nhưng ta cũng muốn nhờ ngươi một việc. Nếu như ngươi có thể sống, giúp ta cầm món đồ tới cho Gia Cát Vận trong Gia Cát gia, một trong bốn thế gia lớn của Thiên Ngoại Thiên. Nàng là muội muội ta. Đừng nói cho nàng ta đã chết, bởi vì điều này thật sự rất mất mặt. Còn nữa, đừng có ý đồ với nàng, nếu không, ta thành quỷ cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi!
Nói xong, Thân Mô cũng không đợi Dương Diệp đáp ứng hay từ chối, trực tiếp bấm tay bắn ra, sau đó một cuốn sách màu vàng rơi vào trong lòng của Dương Diệp, hắn phóng lên cao và lao tới phía chân trời. Tay phải hắn khép lại thành đao và rạch cổ tay của mình, một dòng máu tươi bắn ra không trung.
- Ta lấy máu ta tế các trời, ta lấy thân ta tập trung thân phù, tập trung cho lão tửi
Thần Mô kết một thủ ấn kỳ lạ trên không trung, tiếp theo, tất cả linh khí trong toàn bộ thiên địa đột nhiên điên cuồng lao vọt về phía hắn, cuối cùng tất cả tiến vào trong cơ thể hắn. Ở những linh khí này vừa vào trong cơ thể hắn, một cảnh tượng quỷ dị xuất hiện, trên người hắn tự nhiên xuất hiện từng phù văn kỳ lạ.
Dần dần, toàn thân Thân Mô đây những phù văn kỳ lạ, nhìn qua giống như một người phù vậy!
- Dương Diệp, nhờ ngươi. Khi giọng nói của Thân Mô vừa dứt, người đã xuất hiện ở phía chân trời, sau lưng hắn là từng đuôi phù văn thật dài.