Chương 1550: Cảnh giới Vương Giả! Kiếm quang! (2)
Chương 1550: Cảnh giới Vương Giả! Kiếm quang! (2)Chương 1550: Cảnh giới Vương Giả! Kiếm quang! (2)
- Ai cân ngươi lo chứ!
Phạm Mộng hừ lạnh một tiếng, nói:
- Mệt cho ta vừa rồi còn nói chuyện giúp người, đúng là lãng phí nước bọt của tai
Vẻ mặt Lý Ninh khó coi, nhưng không dám nổi giận với Phạm Mộng, chỉ có thể hung hăng trừng mắt với Dương Diệp.
Phạm Ly cũng lạnh lùng liếc nhìn Dương Diệp, ánh mắt càng không tốt.
Lý Thanh Y nhìn chằm chằm vào trong mắt một lúc Dương Diệp, sau đó nói:
- Thôi đi, bất kể là gì, bây giờ tất cả mọi người ở trên cùng một con thuyền, không nên gây ra mâu thuẫn nội bộ nữa.
Nói đến đây, nàng ngẩng đầu nhìn, sau đó nhíu mày, nói:
- Trời sắp tối rồi. Sau khi trời tối, chính là thời điểm một ít yêu thú hoạt động. Chúng ta phải tìm một chỗ nghỉ ngơi, đợi tới khi trời sáng mới đi tiếp tới Linh Vhiên Sơn!
Lúc này, Lý Ninh do dự một lúc, nói:
- Lý tiểu thư, chúng ta vẫn phải đi sao? Lý Thanh Y lạnh lùng liếc nhìn Lý Ninh, nói:
- Thế nào?
Lý Ninh bị Lý Thanh Y nhìn như thế thì lập tức run rẩy, nhưng hắn vẫn nói:
- Lý tiểu thư, những con Bạch Viên kia rõ ràng đang mai phụcc chúng ta, nói cách khác, nhất định là có người nào đó, hoặc yêu thú nào đó đang nhằm vào chúng ta, nếu như chúng ta không làm rõ chuyện này, đã đi tới Linh Viên Sơn như thế, ta sợ rằng còn chưa tới nơi, chúng ta đã bị tiêu diệt hoàn toàn rồi!
Ngọc Lang khẽ gật đầu, biểu thị tán thành.
- Các ngươi muốn đi cũng được, trả tiền ta đặt cọc trước đó điI
Lý Thanh Y khẽ nói.
Nghe vậy, hai người Lý Ninh cùng này Ngọc Lang có chút lúng túng, một lát sau, Lý Ninh nói:
- Chúng ta đã nhận tiền của Lý tiểu thư, tất nhiên phải làm việc, chẳng qua là...
- Không có chẳng qua gì cải
Lý Thanh Y ngắt lời của hai người, nói:
- Không quan tâm nguy hiểm tới mức nào đều phải đi tới Linh Viên Sơn. Chỉ cần lấy được thứ ta muốn, ta sẽ không bạc đãi hai vịl
Hai người Lý Ninh nhìn nhau, sau đó khẽ gật đầu, bọn họ tất nhiên không có can đảm vi phạm giao hẹn, không nói thế tục sau lưng Lý Thanh Y, bản thân nàng cũng không phải là người bọn họ có thể chống lại được.
Thấy hai người Lý Ninh không có ý kiến, Lý Thanh Y nhìn về phía Phạm Ly, Phạm Ly trâm giọng nói:
- Ta không có lựa chọn khác!
Lý Thanh Y khẽ gật đầu, nói:
- Phạm tiểu thư yên tâm, chỉ cần có thể giải quyết chuyện này viên mãn, ta sẽ ra mặt thay người giải quyết uy hiếp bên phía Diệp gia! Tuy nhiên ngày mai lúc cân Phạm tiểu thư trả giả lớn, hi vọng nàng đừng đau lòng!
- Tất nhiên!
Phạm Ly gật đầu và nói.
Mọi người tiếp tục đi, cuối cùng, Lý Thanh Y tìm được một đầm nước. Đầm nước không lớn, chỉ dài rộng chừng trăm trượng, ở xung quanh đầm nước là một mảnh rừng rậm. Giữa rừng rậm và đầm nước cách nhau khoảng mấy chục trượng. Bọn họ tất nhiên không dám nghỉ ngơi ở trong rừng, bởi vậy mới lựa chọn bên đâm nước. Dương Diệp nhìn lên trời, cho dù bóng đêm hạ xuống, nhưng hắn vẫn có thể nhìn thấy dãy núi cao vô tận. Hắn càng xác định, Thiên Phong thành này được núi lớn vô tận vây quanh. Ở trong những ngọn núi lớn, cho dù hắn tạm thời không phát hiện ra yêu thú nào cường đại, nhất định có yêu thú Hoàng cấp!
Nói cách khác, cho dù đạt được cảnh giới Vương Giả, muốn đi ra khỏi những ngọn núi lớn này cũng không phải là chuyện dễ dàng! Đương nhiên, cũng không phải quá khó khăn!
Dương Diệp không ngồi cùng đám người Lý Thanh Y, mà xếp. bằng dưới đất, cách mấy người một đoạn, không ngừng cắn nuốt đá năng tượng cực phẩm, sau đó chuyển hóa chúng thành huyền khí màu tím.
Đêm khuya, bên trong núi lớn bắt đầu không yên tĩnh.
Rất nhiều tiếng yêu thú gâm gừ vang trọng trong núi sâu, những tiếng gầm gừ kia có gần có xa, tuy nhiên mấy người không để ý nhiều. Bởi vì phần lớn đẳng cấp của những yêu thú này đều là cảnh giới Vương Giả, rất ít Tôn cấp, chỉ có một hai con. Về phần Hoàng cấp, một con cũng không có.
Phạm Ly đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Dương Diệp.
Dương Diệp mở mắt ra, nhìn về phía Phạm Ly. Nàng nhìn hắn một lúc lâu, sau đó nói:
- Ta không biết vì sao Tiểu Mộng bảo vệ ngươi như thế, nhưng ta chỉ muốn nói, muội muội ta tương đối ngây thơ, nhưng ta không ngây thơ.
Phù!
Dương Diệp thở ra một hơi, trong mắt lóe lên sự hưng phấn!
Cảnh giới Vương Giả. Sau khi cắn nuốt hết tất cả đá năng lượng cực phẩm, cuối cùng hắn đã đạt tới cảnh giới Vương Giải
Nghe thấy Phạm Ly nói vậy, hắn kìm chế sự vui mừng trong lòng, chậm rãi đứng lên, đối diện cùng Phạm Ly:
- Ngươi muốn nói gì?
Phạm Ly nói:
- Ngươi tiếp cận lấy lòng nàng, không phải là vì tiền sao? Đừng nói với ta ngươi không lừa đá năng lượng trên người nàng.
Nói xong, nàng lấy ra một chiếc nhẫn chứa đồ ném xuống dưới chân của Dương Diệp, nói:
- Ở trong đó có năm trăm viên đá năng lượng cực phẩm, đủ cho loại người như ngươi dùng mười đời, ngươi cầm lấy nó lập tức lăn, vĩnh viễn đừng xuất hiện ở trong tâm mắt của ta, nếu không ta sẽ làm cho ngươi muốn chết cũng khó!
Dương Diệp nhìn cái nhẫn chứa đồ dưới chân, sau đó nói:
- Sở dĩ ngươi còn sống, cũng là vì ngươi có một muội muội ngây thơ. Bây giờ, ta cho ngươi một cơ hội, đưa vỏ kiếm cho ta, sau đó ta đi, nếu không đợi lát nữa ngươi sẽ phải câu xin ta đi đấy!
Phạm Ly còn chưa nói chuyện, Lý Ninh đã đột nhiên nhảy dựng lên, chỉ vào Dương Diệp phẫn nộ quát:
- Làm càn, tên nô tài chó nhà ngươi thì tính là gì chứ? Không ngờ ngươi lại nói chuyện với Phạm tiểu thư như vậy.
Đúng lúc này, một đường kiếm quang chợt lóe lên.