Chương 1588: Loại như hắn, ta có thể đánh một trăm người! (2)
Chương 1588: Loại như hắn, ta có thể đánh một trăm người! (2)Chương 1588: Loại như hắn, ta có thể đánh một trăm người! (2)
- Đoạn lang, ngươi, người bạn này của ngươi là người của Thanh Đạo Môn sao?
Diệp Ngọc kinh hãi nói.
Đám người Diệp gia cũng kinh ngạc nhìn nam tử bên cạnh Diệp Ngọc. Rõ ràng bọn họ không nghĩ tới đối phương có quen biết với người của Thanh Đạo Môn.
Nam tử bên cạnh Diệp Ngọc gật đầu cười, nói:
- Liễu Sát huynh là đệ tử của Nhân Môn trong ba môn của Thanh Đạo Môn. Ta với hắn ngẫu nhiên gặp nhau, bởi vì tính tình mọi người hợp nhau nên kết giao thành bằng hữu. Ngọc Nhi yên tâm, nếu như Dương Diệp đúng là đệ tử của Thanh Đạo Môn, với địa vị của Liêu Sát huynh ở trong Thanh Đạo Môn, nhất định có thể hóa giải ân oán giữa Diệp gia với hắn. Nếu như hắn không phải là đệ tử của Thanh Đạo Môn, hừ, giả mạo đệ tử của Thanh Đạo Môn chính là khiêu khích Thanh Đạo Môn, lấy phong cách hành sự của Thanh Đạo Môn, Dương Diệp này chắc chắn phải chết!
Diệp Ngọc khẽ gật đầu, sau đó nhìn vê phía đám người Phạm gia, nói:
- Đệ đệ ta cùng phụ thân chết thảm đều là vì Phạm gia này, hôm nay một người của Phạm gia cũng đừng mong sống sótI
Theo Diệp Ngọc vừa dứt lời, cuộc giết chóc bắt đầu...
Trên bình nguyên, một chiếc Vân Câu chạy nhanh. Bởi vì tốc độ quá nhanh, nó đi qua nơi nào đều mang từng tiếng nổ
Trong xe ngựa, Dương Diệp ngồi xếp bằng dưới đất, không ngừng hấp thu đá năng lượng siêu phẩm do Phạm Ly lấy ra. Đừng thấy lúc trước hắn dễ dàng giết chết hai cảnh giới Hoàng Giả trong nháy mắt, thật ra hắn cũng phải trả cái giá rất lớn, chính là vận dụng huyền kỹ thân pháp: Thiên Nhai Chỉ Xích, chỉ đơn thuần lấy tốc độ của cơ thể, căn bản không đủ để cho hắn giết chết cảnh giới Hoàng Giả trong nháy mắt!
Mà ở trường hợp này, nếu như không vừa ra tay đã chấn áp những người kia, hắn nhất định bị bao vây tấn công. Mà khi đó, hắn sẽ trả giá lớn hơn bây giờ rất nhiều.
Kinh mạch quặn đau chỉ là chuyện nhỏ, dù sao đau đớn dữ dội này còn không phải là đặc biệt trí mạng với hắn, nhiều lắm chỉ đau khổ một chút. Vấn đề thật sự là hắn phát hiện mình vận dụng huyền khí bình thường cũng làm cho vấn đề kinh mạch trong cơ thể hắn càng lúc càng nghiêm trọng, hắn phát hiện kinh mạch trong cơ thể hắn lúc này càng lúc càng nứt to...
- Phải mau chóng mở ra Hồng Mông tháp!
Dương Diệp biết chỉ có thể mượn Hồng Mông Tử Khí bên trong Hồng Mông tháp mới hoàn toàn chữa trị được vấn đề kinh mạch. Cũng chỉ có Hồng Mông Tử Khí, hắn mới có thể khôi phục lại thực lực đỉnh phong của mình trong thời gian nhanh nhất. Ngoại trừ khôi phục cảnh giới ra, còn có một thứ hắn cũng phải tìm cách khôi phục, đó chính là kiếm ý!
Cho dù bây giờ thành tựu của hắn ở trên phương diện kiếm đạo đã rất mạnh, nhưng không có kiếm ý, điều này làm cho chiến lực bản thân hắn giảm đi rất nhiêu!
Rất lâu sau, Dương Diệp hấp thu hơn một ngàn viên đá năng lượng siêu phẩm, vấn đề kinh mạch trong cơ thể mới tạm thời bị hắn ngăn chặn, cảm giác quặn đau cũng đã giảm đi rất nhiều. Chỉ có một vấn đề khiến hắn có chút đau đầu. Đó chính là ăn hơn một ngàn viên đá năng lượng siêu phẩm, đừng nói cảnh giới của hắn nâng cao, thậm chí không có chút động tĩnh nào cả. . .
- Xem ra chỉ có thể nghĩ cách khác để tăng lên tới cảnh giới Hoàng Giải
Dương Diệp khẽ lắc đầu, sau đó chậm rãi mở mắt ra, hắn phát hiện Phạm Mộng đang ngôi ở trước mặt hắn, sau đó hai tay chống cằm nhìn hắn không hề chớp mắt.
Dương Diệp mỉm cười, nói:
- Nhìn ta làm gì? Không sợ đêm nằm thấy ác mộng sao?
Phạm Mộng đột nhiên thò tay ra xoa những vết sẹo trên má trái của Dương Diệp, nói:
- Ngươi nhất định là rất đau đi?
Nhìn vẻ đau lòng trong mắt Phạm Mộng, trong lòng Dương Diệp ấm áp, nói:
- Cái này không là gì cả, trước đây ta chịu khổ còn hơn thế này nhiều!
Hắn cũng không nói dối, nghĩ tới trước đây bị Mạc lão sử dụng U Minh Quỷ Hỏa luyện cơ thể, cảm giác đó... đến bây giờ hắn vẫn còn nhớ rất kỹ!
- Trước đây ngươi còn thảm hơn sao?
Phạm Mộng lại hỏi. Nàng nhớ, trước đây Dương Diệp ở Diệp gia chỉ là một người cảnh giới Phàm Nhân, hơn nữa còn là một người chăn ngựa, mặc dù mới chăn có mấy ngày...
Phạm Ly cũng nhìn về phía Dương Diệp. Thật ra, nàng cũng muốn biết vấn đề này. Phải biết rằng, trước đây khi nàng nhìn thấy Dương Diệp, Dương Diệp còn không thể cử động được...
Dương Diệp im lặng.
- Không thể nói sao?
Phạm Mộng khẽ hỏi.
Dương Diệp lắc đầu, nói: - Trước đây ta cùng với rất nhiều người đối đầu với một kẻ địch rất mạnh, rất nhiêu người trong chúng ta đều chết. Mặc dù ta không chết, nhưng cũng bị thương rất nghiêm trọng. Khi ta gặp tỷ tỷ nàng chính là lúc ta bị thương nghiêm trọng nhất. Đến bây giờ, vết thương này vẫn chưa khôi phục được!
- Có phải trước đây người rất lợi hại không?
Phạm Mộng lại hỏi.
Dương Diệp khẽ xoa đầu Phạm Mộng, nói:
- Tính là vậy!
- Vậy lợi hại tới mức nào? Có lợi hại như lão tổ của Diệp gia không? Hắn là cảnh giới Hoàng Giả thượng phẩm, nghe nói chỉ thiếu nửa bước liền có thể bước vào Bán Thánh!
Phạm Mộng nói.
- Loại người như hắn, ta có thể đánh một trăm!
Dương Diệp nói.
Đúng lúc này, bên ngoài Vân Câu đột nhiên truyền đến một tiếng gầm thét giận dữ:
- Dương Diệp, ngươi giết nhi tử cùng tôn tử của ta, hôm nay lão phu phải tiêu diệt cả thân hồn của ngươi!
Phạm Mộng chớp chớp mắt, nói: - Hắn chính là lão tổ của Diệp gia, ngươi nói ngươi có thể đánh một trăm... Dương Diệp: