Chương 1634: Dương Diệp bị miểu sát ? (2)
Chương 1634: Dương Diệp bị miểu sát ? (2)Chương 1634: Dương Diệp bị miểu sát ? (2)
- Ân oán giữa ta và Thanh Đạo môn bắt nguồn từ Liễu Sát. Ngày đó Liễu Sát muốn giết ta, đáng tiếc hắn thất bại, sau đó bị ta giết. Thanh Đạo môn ngươi muốn báo thù cho hắn, cho nên, dựng quan tài chặn đường, muốn ta tự vào đó nằm, ta không chịu, chỉ có thể phá quan tài, sau đó lại giết người của Thanh Đạo môn ngươi. Cứ như vậy, Thanh Đạo môn không ngừng phái người tới giết ta, kẻ sau mạnh hơn kẻ trước, nhưng hết lần này tới lân khác lại bị ta giết!
Nói đến đây, Dương Diệp dừng một chút, sau đó nói:
- Điêu ta muốn nói là, người không phạm ta, ta không phạm người, người nêu phạm ta, ta diệt cả nhà ngươi!
Theo thanh âm của Dương Diệp vừa dứt, kiếm trong vỏ kiếm cổ của Dương Diệp đột nhiên ra khỏi vỏ, một đạo kiếm khí vẽ ra hình cung chém xuống Khổng Liễm. Tốc độ của kiếm khí cực nhanh, giống như điện quang lóe lên, trong sân rất nhiều người căn bản không thấy rõ quỹ tích của kiếm khí. Nhưng, ngay khi đạo kiếm khí đó vừa rời kiếm chưa được hai trường thì kiếm khí âm ầm vỡ vụn.
- Đối thủ của ngươi không phải là tal
Khổng Liễm cười nhạo một tiếng, lui sang một bên.
Hai mắt Dương Diệp híp lại, trong mắt có một tia ngưng trọng, một kiếm này của hắn là mười đạo Trảm Thiên Bạt Kiếm thuật chồng nhau! Nhưng mà, lại là bị người ta hủy đi. Ánh mắt hắn hướng về phía thanh niên ngồi xếp bằng trước của thành, lúc này, thanh niên đang chậm rãi đứng lên, mắt cũng nhìn về phía Dương Diệp.
- Lợi dụng lực bạo phát trong nháy mắt, lại chông kiếm khí, kiếm hay!
Thanh niên đứng dậy, từng bước đi về phía Dương Diệp, sau khi hắn đứng lên, mọi người mới phát hiện, hai chân hắn không có bàn chân.
Dương Diệp nói:
- Có thhể nắm bắt được quỹ tích kiếm khí của ta, lại có thể cắt đứt, chấn nổ. Tốc độ của ngươi trong thế hệ trẻ tuổi mà ta từng gặp đủ để xếp ba thứ hạng đầu.
Thứ nhất vdà thứ hai tất nhiên là Minh nữ và An Nam Tĩnh.
Thanh niên nói:
- Nhớ kỹ, ta tên là Nam Kha Đồ, là Thanh Đạo đồ của Thanh Đạo môn. Trong Thanh Đạo đồ, xếp chàng thứ chín. Sở dĩ bảo ngươi nhớ kỹ, là ta chính là kẻ địch cuối cùng trong đời ngươi.
- Ta không nhớ được.
Dương Diệp nhìn thẳng vào thanh niên đó: - Bởi vì ta không có hứng thú nhớ tên một người chết.
Nam Kha Đồ nhìn Dương Diệp một lúc, sau đó mỉm cười:
- Khổng Liễm nói đúng, ngươi rất bá đạo, cũng rất cuồng ngạo. Ta vốn không muốn nói nhiều, nhưng cho phép ta nói thêm một chút. Đôi bàn chân này của ta không phải bị người ta phế bỏ, mà là đi nhiều nên mất. Ta từ lúc bảy tuổi, vì truy cầu chân lý võ đạo, ta đi khắp núi sông Thanh châu, đi hết nửa Thanh châu. Chân tuy rằng không còn, nhưng ta lại ngộ ra nhiêu. Trong đây có tốc chi pháp tắc. Ta cảm thấy, một chiêu của ta có thể giết ngươi, ngươi thấy sao?
Lực lượng pháp tắc!
Dương Diệp không hề bất ngờ, bởi vì khi Nam Kha Đồ này xuất thủ, hắn đã đoán được, tốc độ của đối phương đã không thể gọi là tốc độ, thậm chí ngay cả năng lực cú nhảy không gian của chồn tía chỉ sợ cũng không bằng. Có thể làm được như vậy, chỉ có lực lượng pháp tắc. Trong tất cả pháp tắc của thế gian này, hiện tại hắn cuối cùng cũng gặp được một loại pháp tắc khác ngoài tiêu vong pháp tắc.
Như lời Mục Hàn San nói, Thanh Đạo môn lúc trước kỳ thật chỉ là chơi đùa với hắn, bởi vì những người đó so với Nam Kha Đồ này thì không chỉ kém hơn một chút!
Nam Kha Đồ lại nói: - Ta kỳ thật cũng không có hứng thú với việc giày vò ngược đãi người khác. Nhưng đáng tiếc, ngươi không chỉ giết ngườicủa Thanh Đạo môn ta, còn làm nhục Thanh Đạo môn ta. Cho nên Thanh Đạo môn sẽ khiến ngươi chết không nhắm mắt. Thanh Đạo môn đã điều tra về lai lịch của ngươi, nhưng không tra được người nhà của ngươi, chỉ tra được hai tỷ muội Phạm gia này hình như là nữ nhân của ngươi. Trước kia ngươi đối đãi với Man Phách thế nào, lát nữa ta sẽ đối đãi với bọn họ như vậy, mà còn là ở ngay trước mặt ngươi, cũng như trước mặt vô số đệ tử Cổ Kiếm trail
- Tốc chi pháp tắc lợi hại lắm à?
Dương Diệp cười khẽ một tiếng, nói:
- Ngươi đã có tự tin như vậy, không bằng chúng ta đánh cuộc nhé?
- Đánh cuộc thế nào?
Nam Kha Đồ nói:
-Nnhư vậy cũng có chút thú vị, dù sao, cứ vậy kết thúc sinh mệnh của ngươi không khỏi vô vị quá.
Dương Diệp nói:
- Cá mười vạn đá năng lượng siêu phẩm, cộng với sự tự do của hai tỷ muội Phạm gia, thế nào?
- Mười vạn đá năng lượng siêu phẩm thì ta có, hai tỷ muội Phạm gia cũng ở trên tay ta. Nhưng ngươi có mười vạn đá năng lượng siêu phẩm không? Cho dù có, vậy ngươi lấy gì ra để đổi lấy hai tỷ muội Phạm gia?
Nam Kha Đồ nói.
Dương Diệp lấy ra nạp giới chứa mười vạn đá năng lượng siêu phẩm, nói:
- Trong nạp giới này có mười vạn đá năng lượng siêu phẩm, ta không che giấu, chắc ngươi nhìn ra được. Về phần hai tỷ muội Phạm gia, vậy thế này đi, ngươi nói ra ngươi cần gì, ta xem ta có không, thế nào?
- Ta đột nhiên nghĩ tới, ta một chiêu giết ngươi rồi, chỗ đá năng lượng siêu phẩm này không phải sẽ là của ta sao?
Nam Kha Đồ bỗng nhiên nói:
- Về phân vật cược khác, ta giết ngươi rồi thì ngươi còn thực hiện được à?
- Vậy ngươi nói vật cược đi!
Dương Diệp nói.
- Thế này đi, một chiêu của ta nếu khiến ngươi không có sức hoàn thủ, ngươi sẽ từ đây một đường quỳ tới Thanh Đạo môn ta, vừa quỳ vừa kêu 'Dương Diệp ta sai rồi, Cổ Kiếm trai ta sai rồï, thế nào? Ngươi yên tâm, cường giả của Thanh Đạo môn nhất định sẽ bảo vệ ngươi cho tới lúc ngươi quỳ đến cửa Thanh Đạo môn!
Nam Kha Đồ nói.
- Có thể!
Dương Diệp trả lời không chút do dự.
Bùm!
Dương Diệp vừa mới dứt lời, Dương Diệp trong ánh mắt của mọi người trực tiếp bay ngược ra ngoài.
Mà Nam Kha Đồ thì vẫn đứng yên tại chỗ.