Chương 1683: Anh tài Thanh châu, ai dám đánh một trận (2)
Chương 1683: Anh tài Thanh châu, ai dám đánh một trận (2)Chương 1683: Anh tài Thanh châu, ai dám đánh một trận (2)
- Đến đây, tiếp ta một chiêu?
- Được!
Trong mắt Dương Diệp có chiến ý hừng hực, kiếm ý khôi phục, lại còn đề thăng, hắn hiện tại đang muốn tìm người để luyện!
Cổ chân nhân cười cười, sau đó bấm tay búng một cái, một đạo kiếm khí bắn ra, tốc độ của kiếm khí cũng không nhanh. Có điều Dương Diệp lại không dám lơ là. Hắn dừng huyền khí đang dùng động điên cuồng, tiếp theo, kiếm ý phun trào, cuối cùng hắn cũng bấm tay rạch một cái, một đạo kiếm khí bắn ra va chạm với đạo kiếm khí đó của Cố chân nhân!
Trong ánh mắt kinh ngạc của Dương Diệp đạo kiếm khí của hắn. trực tiếp vỡ tan. Sau đó đạo kiếm khí của Cổ chân nhân trực tiếp đánh trúng ngực hắn.
Bùm!
Hai chân Dương Diệp lê đất lui về phía sau, lui một cái gân hai ngàn trượng!
Dương Diệp ngẩng đầu nhìn Cổ chân nhân, ánh mắt vô cùng ngưng trọng: - Mạnh quái
- Cái gì gọi là Thánh giả?
Cổ chân nhân nói:
- Thánh giả siêu thoát sự trói buộc của thiên địa, siêu thoát pháp tắc, đồng thời có thể mượn dùng uy thế của thiên địa này, đây là Thánh giả. Có thiên tài có thể dùng Bán thánh cao cấp đối kháng với Thánh giả, nhưng ta chưa bao giờ thấy có thiên tài dùng Hoàng Giả cảnh để đối kháng với Thánh giả. Trung Thổ Thần châu có lẽ có, nhưng ở Thanh châu này thì chắc là không!
- Bản thân ta vẫn hơi yếu!
Dương Diệp hít sâu một hơi, vốn hắn cho rằng mình sau khi đạt tới nửa bước kiếm ý Hư Vô cảnh, cho dù không địch lại Thánh giả, nhưng ít ra cũng có thể đỡ được một hai chiêu của Thánh giả, nhưng sự thật tàn khốc đã nói với hắn, hắn ngay cả một chiêu cũng không chống cự được!
Mà thiếu điện chủ của Vân Tiêu Thánh điện lúc này đã là Bán thánh cao cấp, hơn nữa nghe đồn còn từng giao thủ với Thánh giả, mình hiện tại nếu gặp phải hắn, căn bản không không hy vọng giành thắng lợi!
Kiếm linh nếu tỉnh, hắn liêu mình lưỡng bại câu thương, thi triển Trảm Thiên Bạt Kiếm thuật chân chính có lẽ có thể thắng được, nhưng vấn đề là kiếm linh chưa tỉnh! Hơn nữa cho dù tỉnh, hắn cũng không muốn thi triển Trảm Thiên Bạt Kiếm thuật chân chính, bởi vì như vậy không chỉ nguy hại cực lớn tới bản thân hắn, còn mang tới thương tổn rất lớn cho Hồng Mông và kiếm linh!
Mà nếu không dùng Trảm Thiên Bạt Kiếm thuật chân chính, hắn làm sao đối kháng được với thiếu điện chủ của Vân Tiêu Thánh điện? Nên nói là làm thế nào để đối kháng với toàn bộ Vân Tiêu Thánh điện!
- Tiểu tử ngươi sẽ không bị đả kích chứ?
Cổ chân nhân bỗng nhiên cười mắng.
Dương Diệp thu hồi suy nghĩ, sau đó lắc đầu, nói:
- Ta hiện tại vẫn quá yếu!
Cổ chân nhân nói:
- Cái này thì phải xem là đối với ai, nếu là hạng trẻ tuổi, ở Thanh châu này, có thể thắng được ngươi, không vượt quá mười người. Nhưng nếu đối với chúng ta, nói thật, ngươi quả thật chẳng là gì, không nói chúng ta, cho dù là một số lão quái vật cấp bậc Bán thánh cao cấp, ngươi cũng không phải là đối thủ của bọn họi
- Ta sẽ cố gắng hơn!
Dương Diệp nói. Bất kể là Uyển nhi hay là đó Thanh Đạo Phu, hoặc là thiếu điện chủ của Vân Tiêu Thánh điện, hắn đều không khinh thị. Thiên phú của bản thân họ vốn không kém, lại được thế lực cấp bạch kim bồi dưỡng, huyền kỹ và truyền thừa khẳng định đều là loại tốt nhất, có những cái này, đừng nói một thiên tài, cho dù là một một phàm nhân cũng sẽ có thành tựu không tâm thường!
- Ngươi có thể nghĩ như vậy là rất tốt!
Cổ chân nhân gật đầu, sau đó tay phải vung lên, Man Thần kiếm xuất hiện trước mặt Dương Diệp.
Trên thân kiếm của Man Thần kiếm có thêm một hoa văn rồng, tay rông nằm ở chuôi kiếm, móng rồng thì ở đoạn dưới của chuôi kiếm, mà thân rồng thì trải khắp toàn bộ thân kiếm, cự long trông rất sống động, giống như vật sống, nhìn qua, kiếm này giống như một con rồng nhỏ.
Cổ chân nhân nói:
- Ta đã gắn cự long đó vào thanh kiếm này, uy lực của kiếm này đã lớn hơn, nhưng cũng nặng hơn. Nói thật, kiếm này của ngươi chỉ sợ cũng chỉ có yêu thú Bán thánh cao cấp mới có thể vung vẩy tự nhiên!
Dương Diệp vươn tay ra cầm Man Thần kiếm, vừa vào tay lập tức trâm xuống, Dương Diệp hít sâu một hơi, hai tay câm chuôi kiếm, huyền khí trong cơ thể điên cuồng ùa vào hai tay, sau đó đột nhiên giơ Man Thần kiếm lên bổ một cái!
Âm! Lực lượng cường đại trực tiếp đè ép không gian trước mặt Dương Diệp, từng khe nứt không ngừng từ không gian bốn phía lan ra, vô cùng khiếp người!
Nhưng mà Dương Diệp lại cúi lưng, không ngừng thở gấp.
- Một kiếm này của ngươi, một Bán thánh nếu không chú ý, sẽ bị ngươi đập chết!
Trong mắt Cổ chân nhân lộ ra vẻ ngưng trọng, nói:
- Đáng tiếc, với nhục thân của ngươi cũng không thể vung nó một cách tự nhiên!
- Lực lượng nhục thân của hắn chắc là đủ đấy, chỉ có điều vẫn chưa thích ứng!
Kiếm Vô Trần bỗng nhiên nói:
- Cho hắn một chút thời gian, hắn chắc có thể sử dụng kiếm này một cách bình thường!
- Ta muốn bế quan một đoạn thời gian!
Dương Diệp bỗng nhiên nói. Hắn không chỉ phải thích ứng với Man Thần kiếm này, còn phải thích ứng với kiếm ý vừa mới đề thăng của mình, còn cả Băng Diệt Thần quyên mà tổ sư Thanh Đạo môn truyền thụ. Đặc biệt là Băng Diệt Thân quyền, uy lực của nó không phải khủng bố một cách bình thường, hắn phải nắm vững! Còn nữa, cảnh giới cũng đề thăng, ít nhất phải đạt tới Hoàng Giả cảnh thượng phẩm. Quan trọng nhất là, hắn phải cắn nuốt đá năng lượng siêu phẩm, truyền huyền khí màu tím vào trong tiểu tuyên qua.
Cho tiểu tuyên qua ăn no rồi, không chừng nó sẽ đưa Trấn Giới thạch ra, nếu đưa được cả bọn Tô Thanh Thi ra thì càng tốt.
Ngay khi Dương Diệp muốn bế quan, Cổ Kiếm trai đột nhiên nhận được thiếp cưới, là Vân Tiêu Thánh điện gửi tới.
Một năm sau, thiếu điện chủ của Vân Tiêu Thánh điện Lâu Thiên Tiêu sẽ cưới thánh nữ Mục Hàn San, An Nam Tĩnh, còn cả con gái của Thiên Hồ Yêu Vương Vân Hận Thiên!
Trừ thiếp cưới còn có một tấm chiến thiếp.
Chiến thiếp Lâu Thiên Tiêu viết, nội dung là: Anh tài Thanh châu, ai dám đánh một trận?