Chương 1685: Ta không phải để cho ngươi sở (2)
Chương 1685: Ta không phải để cho ngươi sở (2)Chương 1685: Ta không phải để cho ngươi sở (2)
Thanh âm của Lục Uyển Nhi đột nhiên vang lên, tiếp theo, bản thể và linh hồn của Lục Uyển Nhi, đồng thời câm kiếm từ trên cao chém xuống.
Kiếm hạ xuống, vô thanh vô tức, nhưng ở xa xa một ngọn núi cao hơn nghìn trượng, rộng mấy trăm trượng trực tiếp nứt ra từ giữa, một khe nứt cực lớn xuất hiện ở giữa đỉnh núi, hai bên khe nứt thì bóng loáng như gương.
Con ngươi Dương Diệp co rút lại, vẻ mặt ngưng trọng.
- Kiếm kỹ này rất mạnh, cho dù là trong Cổ Kiếm trai cũng rất mạnh, nó chú ý tới sự kết hợp hoàn mỹ giữa nhục thân và linh hôn, sau đó lợi dụng linh hồn và lực lượng nhục thân cùng thúc dục, mượn thế của thiên địa, cộng với đặc tính của kiếm ý Thiên cấp tam trọng. Bởi vậy, không chỉ uy lực cực kỳ, còn có thể che giấu dao động của bản thân kiếm khí. Ta từng dùng kiếm kỹ này một kiêm trảm sát một Bán thánh cao cấp!
Linh hồn Lục Uyển Nhi trở vê vị trí cũ, đứng trước mặt Dương Diệp, nói.
Trâm ngâm một lúc, Dương Diệp cười cười, tay theo bản năng muốn sờ lên đầu Lục Uyển Nhi, nhưng giống như là nghĩ tới gì đó, hắn rụt tay lại, nói: - Ta biết người muốn nhắc nhở ta vê sự chênh lệch hiện tại giữa ta và Lâu Thiên Tiêu, ngươi yên tâm, ta hiện tại sẽ không tìm hắn liều mạng đâu!
- Ngươi đang sợ gì thế?
Lục Uyển Nhi bỗng nhiên nói.
- Hả?
Dương Diệp không hiểu.
- Muốn sờ thì cứ sờ, ta không phải không cho ngươi sờ mài
Lục Uyển Nhi nhìn thẳng vào Dương Diệp, nói.
Dương Diệp hơi ngẩn ra, lập tức có chút xấu hổ, hắn lúc trước coi Lục Uyển Nhi là muội muội, giống như Bảo nhi và tiểu Dao vậy, bởi vậy hắn quen xoa đầu họ. Thói quen này tất nhiên là do tiểu Dao mà có. Nhưng hiện tại Lục Uyển Nhi đã trưởng thành, cứ tiếp tục sờ như vậy cũng không hay.
- Hay là ngươi hiện tại cảm thấy thực lực của ta lợi hại hơn ngươi nên ngươi không dám sờ nữa.
Dương Diệp cười cười, sau đó vươn tay ra đặt lên đầu Lục Uyển Nhi rồi xoa xoa, nói:
- Giờ đã được chưa?
Khóe miệng Lục Uyển Nhi nở một nụ cười, sau đó nói: - Biết không? Được ngươi xoa đầu, có một loại cảm giác được cưng chiều và an toàn, ta rất thích loại cảm giác này. Được rồi, không quấy rây ngươi nữa, ngươi mau đi tu luyện đi. Ta chờ ngươi đạt tới Bán thánh rồi đánh với ngươi một trận!
Nói xong, ngọc thủ của Lục Uyển Nhi vung lên, hóa thành một đạo kiếm quang biến mất ở phía chân trời.
Lục Uyển Nhi đi rôi, Dương Diệp đứng ngây người tại chỗ hồi lâu, sau đó mới quay về phòng tu luyện của mình.
Phòng tu luyện rất lớn, không nhìn thấy điểm cuối, bốn phía có kết giới cường giả Thánh giả bày ra, có thể nói là tường đồng vách sắt, đừng nói là hắn, cho dù là mười Bán thánh cao cấp liên thủ cũng không thể lay động!
Dương Diệp trực tiếp lấy ra một trăm vạn đá năng lượng siêu phẩm đặt trong phòng tu luyện, sau đó thiêu đốt những đá năng lượng siêu phẩm này. Hiện tại hắn không cần phải nuốt sống nữa.
Hiện tại tiểu tuyền qua đã có thể tự động xoay tròn hấp thu linh khí, bởi vậy, Dương Diệp sau khi lấy ra một trăm vạn đá năng lượng siêu phẩm rồi thiêu đốt thì không bận tâm tới tiểu tuyền qua nữa mà bắt đầu tu luyện Băng Diệt Thần quyền!
Băng Diệt Thần quyền có yêu cầu cực lớn đối với nhục thân, có điều cũng may, hắn miễn cưỡng phù hợp!
Về phần Cửu Tử Thân công, Dương Diệp cũng bắt đầu tu luyện, không ngoài gì khác, bởi vì sau khi đạt tới Bán thánh, thực lực của hắn sẽ tăng hơn trước mấy lần. Sự dụ hoặc này hắn không thể cự tuyệt. Về phần sau đó, hắn tất nhiên sẽ không tu luyện nữa, nói đùa à, phế bỏ tu vi rồi tu lại, hắn không có khuynh hướng tự ngược đói
Cứ như vậy, Dương Diệp vừa hấp thu đá năng lượng siêu phẩm, vừa tu luyện Cửu Tử Thần công và Băng Diệt Thần quyền, không chỉ như vậy, thời gian còn lại hắn còn không ngừng thích ứng với Man Thần kiếm!
Cứ như vậy, một tháng thời gian lặng lẽ trôi qua.
Trong lúc này, Dương Diệp đã thiêu đốt hai trăm vạn đá năng lượng siêu phẩm, mà tiểu tuyền qua vẫn không có động tĩnh, cũng không phóng ra thứ gì, điều này khiến cho Dương Diệp có chút nghẹn lời. Bất lực, hắn lại đành tiếp tục thiêu đốt.
Tiểu tuyền qua tuy rằng không có động tĩnh gì, nhưng Dương Diệp lại có chút thu hoạch về phương diện Băng Diệt Thần quyền và Man Thần kiếm, bởi vì tổ sư của Thanh Đạo môn đã truyền Băng Diệt Thần quyền vào đầu cho hắn, không chỉ chỉ tiết, còn có chú giải của lão. Bởi vậy, hắn tu luyện không có gì khó khăn, dưới sự luyện tập không ngừng, hắn đã miễn cưỡng có thể thi triển ra Băng Diệt Thân quyền, đương nhiên, uy lực tất nhiên không quá mạnh, nhưng cũng không yếu, ít nhất thì mạnh hơn hai mươi đạo Trảm Thiên Bạt Kiếm thuật chồng nhau của hắn, lại cộng với Trảm Thiên Bạt Kiếm thuật kiếm ý Thiên giai tam trọng.
Trừ Băng Diệt Thần quyền, hắn hiện tại đã có chút thích ứng với Man Thần kiếm, có điều phải cầm bằng hai tay, trong một hơi thở hắn ít nhất có thể huy động mười lần. Nếu là kiếm bình thường, trong một hơi thở hắn có thể huy động ngàn lần cũng không thành vấn đề. Nhưng có thể huy động Man Thần kiếm mười cái trong một hơi thở đã là rất rất giỏi rồi!
Nếu đặt Man Thần kiếm này ở trên người một Huyền giả Tôn Giả cảnh, vậy tuyệt đối có thể đè chết một Tôn Giả cảnh, thậm chí một số Hoàng Giả cảnh cũng không chịu nổi!
Nếu đặt Man Thần kiếm này ở trên người một Huyền giả Tôn Giả cảnh, vậy tuyệt đối có thể đè chết một Tôn Giả cảnh, thậm chí một số Hoàng Giả cảnh cũng không chịu nổi!
Vâ phần Cửu Tử Thân công, công pháp này cũng không có gì khó khăn, phải nói là đệ nhất trong không có khó khăn gì, bởi vì tu luyện công pháp này rất thống khổ, cũng có yêu cầu cực lớn đối với nhục thân, có điều nhục thân của hắn hoàn toàn phù hợp với yêu cầu của đệ nhất trọng, về phần thống khổ, hắn chịu quá nhiều rồi, chút thống khổ của đệ nhất trọng thật sự không tính là gì, hiện tại là chờ đạt tới Bán thánh.
Thời gian từng chút trôi qua, lại qua một tháng, hắn đã tu luyện Băng Diệt Thần quyền tới sáu bảy thành hỏa hậu, có thể mang ra gặp người rồi. Man Thần kiếm thì hắn cũng có thể trong cũng có thể hơi thở huy động ba mươi lần, nói chung là trong ba mươi chiêu nếu không đập chết được người ta thì phải chạy ngay, bởi vì kiệt sức rồi.
Điều duy nhất khiến hắn bực bội là, sau khi thiêu đốt tất cả đá năng lượng siêu phẩm, tiểu tuyên qua vẫn không có bất kỳ động tính gì.
Dương Diệp cười khổ, đang chuẩn bị bỏ cuộc thì tiểu tuyên qua đột nhiên động, tiếp theo một nữ tử xuất hiện trước mặt Dương Diệp.
Nhìn thấy nữ tử này, Dương Diệp ngây người, bởi vì hắn căn bản chưa từng gặp nữ tử này. Nhưng nữ tử này lại mang tới cảm giác vô cùng quen thuộc cho hắn