Chương 1718: Trời có bao xa, cút bấy nhiêu xa cho ta! Œ)
Chương 1718: Trời có bao xa, cút bấy nhiêu xa cho ta! Œ)Chương 1718: Trời có bao xa, cút bấy nhiêu xa cho ta! Œ)
Dương Diệp tự nhiên sẽ không đi đối mặt với đàn sói mấy trăm vạn đại quân, bởi vì đó là hành vi muốn chết, cho dù hắn chính thức thi triển Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật, tuyệt đối không thể ngăn cản được nhiều cường giả như thế.
Biện pháp duy nhất chính là phá mở cửa thành, từ đó cho tất cả mọi người vào thành!
Tuy như vậy sẽ làm cho cả Vân Hải thành gặp phải nguy hiểm bị tàn sát hàng tất cả người trong thành, nhưng hiện tại làm gì có tâm tư quản nhiều như thế?
Ngươi muốn ta chết, ta cho dù chết cũng muốn kéo người chết cùng!
Nắm đấm của Dương Diệp chânh rãu đánh thẳng vào của thành, khi nắm đấm của hắn tới gần cửa thành, một đạo khí thế kinh khủng bao phủ nắm tay của Dương Diệp, dưới khí thế kia, cửa thành lại nổ tung thật lớn!
Nhìn thấy cảnh này, Liễu Nam cùng mọi người trên tường thành hoàng
hốt! - Ngươi muốn chết!
Liễu Nam gầm lên một tiếng, vung tay lên, trong chốc lát những đệ tử nội viên thân mặc áo bào trắng lập tức phát ra công kích năng lượng về phía Dương Diệp.
Cùng lúc đó, từng dòng điện bắn ra khỏi tường thành, tất cả đều đánh thẳng vào đám người Dương Diệp!
Trong mắt Tử Điêu hiện ra thần thái giận dữ, hai móng vung lên, vô số đạo ánh sáng tím đánh thẳng vào những tia sáng kia.
Mà lúc này, đại quân đàn sói chỉ còn cách mọi người trăm trượng!
Trong mắt Dương Diệp bắn ra thần thái dữ tợn, hắn đang chuẩn bị một kích toàn lực, vào thời khắc nghìn cân treo sợi tóc, đột nhiên cửa thành bộc phát ánh sáng màu lam, sau đó cửa thành mở ra một khe hở, sau đó hấp lực bạo phát ra, cũng hấp thu đám người Dương Diệp vào trong thành!
Thoáng qua, cửa thành lập tức khôi phục bình thường.
OanhI
Cửa thành vừa khôi phục bình thường, một yêu lang Bán Thánh giai đã đánh thẳng vào cửa thành, làm cho cả cửa thành run lên rất mạnh, cùng lúc đó, vô số yêu thú người trước ngã xuống, người sau tiến lên đâm vào tường thành... Oanh...
Cả Vân Hải thành đang run rẩy!
Mà lúc này, càng ngày càng nhiều đệ tử áo bào trắng nhảy lên trên tường thành, không chỉ có đệ tử áo bào trắng, còn có rất nhiêu mặc binh sĩ khôi giáp màu đen lao lên, những binh lính này không yếu hơn các đệ tử nội viện, mỗi một người thấp nhất đều là Hoàng Giả cảnh, trong đó có rất nhiều người là Bán Thánh, thậm chí còn có Bán Thánh cao cấp!
Sau khi tiến vào Vân Hải thành, một lão giả cầm trong tay cây thước thật dài xuất hiện trước mặt đám người Dương Diệp.
Bán Thánh cao cấp!
- Ta chính là trưởng lão Giới Luật viện!
Lão giả nói:
- Các ngươi một đường chạy đến, chắc hẳn đã rất mệt, việc thủ thành này cứ giao cho đám gia hỏa nội viện đi. Các ngươi vào thành nghỉ ngơi một chút, chờ mọi người nghỉ ngơi tốt, ta sẽ cho trưởng lão ngoại viện phụ trách thân phận của các ngươi, đến lúc đó tự cấp an bài nhiệm vụ cho các ngươi!
- Vì sao lúc trước không mở cửa thành?
Dương Diệp hỏi.
Lão giả khẽ nhíu mày, nhưng hắn vẫn nói: - Trước kia ta không ở trong thành, còn nữa, ta biết rõ các ngươi có oán khí khi Liễu Nam không mở cửa thành, nhưng ta hi vọng các ngươi có thể thông cảm thông cảm cho hắn, dù sao trong Vân Hải thành còn có hàng tỉ sinh linh, hơn nữa trong đó có rất nhiều người nhà của các đệ tử. Cho nên...
Dương Diệp lắc đầu, hắn cắt lời lão giả, nói:
- Nếu như thả chúng ta tiến vào, khi đó đám yêu thú cũng đi vào nơi này, ta sẽ không nói hai lời. Nhưng lúc ban đầu, hắn hoàn toàn có thể mở cửa cho chúng ta tiến vào, khi đó, chúng ta hoàn toàn có thể tiến vào thành trước khi yêu thú tiến vào. Nhưng hắn không cói
Lão giả trâm ngâm nửa ngày, sau đó nói:
- Việc này là ắn làm thiếu thỏa đáng, nhưng hắn cũng suy nghĩ vì Vân Hải thành. Đều là đệ tử, học viện việc này, như vậy thôi, như thế nào?
Dương Diệp quay người nhìn vê phía mọi người, nói:
- Các ngươi cảm thấy như thế nào!
Mọi người lắc đầu, bọn họ trải qua thiên tân vạn khổ mới đi tới cửa thành, bọn họ vốn có thể tiến vào cửa thành, nhưng bị đối phương ngăn cản, mặc dù không có người chết, nhưng nếu như không có Dương Diệp, hậu quả sẽ như thế nào? Bọn họ sẽ biến thành thịt nát dưới thành!
Cơn tức này, không có người nào nuốt xuống!
Dương Diệp quay người nhìn về phía lão giả, nói:
- Ngươi cũng nhìn thấy, việc này, không thể cứ tính toán như vậy, cho nên, ngươi xem?
- Ta nói việc này cứ tính như vậy!
Lão giả nhìn Dương Diệp, sắc mặt hắn âm trầm.
Khóe miệng của Dương Diệp xuất hiện nụ cười nghiên ngẫm:
- Ta giảng đạo lý với ngươi, ngươi không định nghe, đúng không?
Lão giả nói:
- Xem các ngươi lại tới đây không dễ, ta nói lân cuối cùng, vấn đề này, cứ tính toán như vậy, không nên để ta nói lại lần thứ hai, hiểu chưa?
Dương Diệp cười cười, nói:
- Nếu ngươi không xử lý, ta sẽ tự mình xử lý!
Dương Diệp nói xong, hắn đi lên tường thành, mà đám người Lãnh Ngọc Nhiễm phía sau hắn đuổi theo trong mắt mọi người đầy sát ý!
- Làm càn! Lão giả gâm lên một tiếng, hắn xuất trảo vê phía Dương Diệp, khí thế cường đại áp chế Dương Diệp, mà lúc này, Dương Diệp dừng bước lại, hắn quay người xông tới trước mặt lão giả, sau đó một thanh cự kiếm chém thẳng vào đầu lão giả.
Nhìn thấy Dương Diệp hoàn thủ, lão giả biến sắc, hắn đã giận dữ, cổ tay cầm thước ngăn cản.
Khi va chạm với Man Thần kiếm của Dương Diệp, lực lượng to lớn ập tới, sau khi va chạm cực mạnh, cả cánh tay lão giả run rẩy, cùng lúc đó, hắn bị đẩy lui về phía sau vài trăm bước!